Mà các nữ nhân thì lại không cần phải canh tác, các nàng chỉ có một công việc duy nhất, đó chính là sinh dục, sinh hết người này đến người khác, mãi đến khi mất đi năng lực sinh dục, cũng sẽ biến thành đồ ăn.
Cứ sinh sôi nảy nở nhiều thế hệ như thế, một số ít người may mắn sẽ được bồi dưỡng thành vu dân Thực Cốt, phần lớn những người còn lại đều sẽ trở thành “thức ăn hình người”, sinh ra càng nhiều vu dân Thực Cốt hoặc là thức ăn hình người.
Nơi đây là thánh địa của vu dân Thực Cốt, không cần phải vất vả săn thú, tranh đấu với vu dân khắp nơi là có thể có được đồ ăn sung túc.
Nhưng mà cho dù có được dân cư lên đến trăm vạn thì nuôi sống một phần trăm vu dân Thực Cốt cũng đã là cực hạn.
Mà số lượng của thức ăn hình người lại bị giới hạn bởi diện tích thổ địa, không thể mở rộng thêm được nữa.
Cho nên mỗi cách mấy năm sẽ có một đám vu dân Thực Cốt bị trục xuất, biến thành những bộ lạc Thực Cốt rải rác, ở khắp nơi trong Vụ Châu, mà trong những bộ lạc này, nếu đạt đến tu vi nhất định, hoặc là bộc lộ ra thiên phú cực tốt thì cũng có cơ hội quay trở về thành Thực Cốt lần nữa, có vô số người hành hương hướng đến.
Nhưng mà dạo gần người hành hương bỗng nhiên biến mất, trong thành thị bàn tán xôn xao, vu vương Thực Cốt phái người đi ra ngoài điều tra lại vẫn chưa có kết quả.
“Rốt cuộc là kẻ nào dám bắt giết tộc nhân của ta khắp nơi như thế?”Bên trong thần điện Thực Cốt vang lên giọng nói đầy tức giận, phá vỡ yên lặng của buổi chiều hoàng hôn, truyền ra khắp toàn thành, cho dù là vu dân Thực Cốt hay là người thường thì đều quỳ rạp hướng về phía thần điện, im thin thít, tòa thành thị ầm ĩ đột nhiên trở nên yên lặng.
Nơi cao nhất của thần điện Thực Cốt là một vách đá cao chừng trăm trượng, vẽ một bức đồ đằng Cùng Kỳ sinh động như thật, quan sát toàn bộ thành thị.
Một nam nhân trung niên đứng trên bậc thang cao cao trước vách đá đồ đằng, quơ quào thanh quyền trượng màu đen, trên mặt đầy vẻ tức giận, ông ta mặc trường báo màu đen viền đỏ sậm, trông giống như một vị vương giả tràn ngập uy nghiêm.
Nhưng mà trên trán ông ta lại có một cái sừng, sau lưng còn có cánh chim, còn có khí thế khủng bố xông thẳng lên trời kia, tất cả đều đang biểu lộ rõ ràng thân phận của ông – vu vương Thực Cốt.
“Vu Vương, dựa theo kết quả bói toán thì địch nhân ở Nam Cương.
”Đại Vu Chúc đứng dưới bậc thang, ngửa đầu dùng âm thanh khàn khàn bén nhọn bẩm báo, nàng giống như một bà lão, cơ thể đã còng xuống không còn ra hình người, chỉ cao chừng một đứa bé mười tuổi, trên đầu đôi mào màu đen, mặc vu bào lam lũ màu sắc rực rỡ.
“Nam Cương? Không lẽ là Vạn Độc Giáo?”Vu vương Thực Cốt tức giận vỗ đôi cánh chim màu đỏ sậm ở sau lưng.
“Không, vu vương, không phải Vạn Độc Giáo, là các động chủ của Dã Nhân Sơn ra tay.
”Đại Vu Chúc nói.
“Dã Nhân Sơn? Chỉ có họ thôi sao, vì sao họ lại làm như thế?”Vu Vương Thực Cốt nhíu mày, một lúc sau mới nhớ đến đó là nơi nào, Dã Nhân Sơn cũng chỉ là một thế lực nhị lưu ở Vụ Châu, là một đám ô hợp, nếu chỉ tiêu diệt vài cái bộ lạc Thực Cốt thì cũng không tính là cái gì, thật ra ông cũng không quá để ý đến sự sống chết của các bộ lạc Thực Cốt ở bên ngoài.
Nhưng mà hành động diệt sạch như thế này thì lại hoàn toàn khác, rõ ràng là muốn kết thù không chết không ngừng với họ, mấy người đó đào đâu ra lá gan lớn như thế chứ?Các bộ lạc nhỏ yếu khác thì cũng thôi đi, mấy bộ lạc mạnh mẽ kia có được thủ lĩnh Thực Cốt hoặc Vu Chúc Thực Cốt vượt qua thiên kiếp lần thứ hai tọa trấn, lại có ưu thế đánh nhau tại địa bàn, sao lại có thể bị tấn công một cách dễ dàng như thế được.
“Dã Nhân Sơn không còn là Dã Nhân Sơn giống như lúc trước nữa, hiện tại đã bị một tên thống lĩnh bạch ưng tên là Lý Thanh Sơn chiếm cứ, dùng huyết thệ thư khống chế mười tên ma tu làm mười đại động chủ, tự xưng là Dã Nhân Vương, đối đầu với Vạn Độc Giáo.
”Đại Vu Chúc nói.
“Dã Nhân Vương! Hắn đã vượt qua thiên kiếp ba lần rồi, vậy tại sao còn làm thống lĩnh bạch ưng nữa?”Vu thành Thực Cốt nằm cách xa Nam Cương mấy vạn dặm, Vu Vương Thực Cốt vất luôn ở bên trong thành tu luyện, hiểu biết rất ít về Lý Thanh Sơn.
“Không, hắn chỉ có tu vi vượt qua lần thiên kiếp thứ hai mà thôi, nhưng mà thực lực rất mạnh, đến cả Vạn Độc Giáo cũng chịu thiệt lớn, đệ tử trong môn cũng chết hết bảy tám mươi phần trăm, Vạn Độc Lão Tổ cũng không có cách nào đối phó với hắn, còn việc vì sao hắn lại làm thế thì ta cũng không biết.
”Trong mắt Đại Vu Chúc lộ ra vẻ lo âu.
“Dã Nhân Sơn? Tốt lắm! Lý Thanh Sơn, giỏi! Ta muốn cho họ phải trả giá đắt, làm thức ăn hình người trong thành cả đời, mỗi ngày cắt một miếng thịt của hắn ăn, chắc chắn sẽ làm cho tu vi của ta nâng cao thêm một bước!”Miệng của Vu Vương Thực Cốt đầy răng nanh sắt bén, giang rộng cánh chim lớn, cuồng phong nổi lên khắp nơi, lập tức bay ra xa chừng vạn nhắm, muốn bắt mấy người Lý Thanh Sơn về nhắm rượu.
Cái này cũng không phải khinh suất, mà là sự tự tin vốn có của Vu Vương, chỉ cần biết được vị trí của kẻ địch, không có đối thủ cùng cấp bậc thì thiên tài, pháp bảo gì gì đó đều chỉ là mấy thứ gà đất chó sành, không đáng để ý đến.
Chỉ là lão ta không biết, lúc trước Vạn Độc Lão Tổ cũng mang theo sự tự tin này để tấn công Dã Nhân Sơn.
“Vu Vương, xin đợi một lúc, sư môn của Lý Thanh Sơn chính là Thiên Long Thiền Viện của Thanh Châu, sư phụ là một vị tăng vương, còn có một nữ tử ở cùng hắn, cũng là đệ tử của Thiên Long Thiền Viện.
”“Hừ, Thiên Long Thiền Viện! Họ dám đến Vụ Châu sao? Vạn Độc Lão Tổ còn không sợ, không lẽ ta sợ?”Ba đại tông môn ở Thanh Châu có thực lực hùng hậu, Vu Vương Thực Cốt cũng đã nghe danh từ lâu, Tứ Đại Kim Cương của Thiên Long Thiền Viện nổi danh thiên hạ, nhưng chỉ dựa vào mối quan hệ đối địch giữa hai châu, lão ta không cần thiết phải lo lắng.
Vạn Độc Lão Tổ cũng nghĩ như thế.
Đại Vu Chúc không dám nói, Vạn Độc Lão Tổ chịu thiệt thòi lớn như thế mà vẫn không thể đánh chiếm được Dã Nhân Sơn:“Trước khi xuất chiến, chúng ta phải hiến tế đại thần Cùng Kỳ, tiến hành bói toán.
”Bị xen ngang như thế, lửa giận của Vu Vương Thực Cốt cũng dịu lại, cảm thấy Đại Vu Chúc nói cũng rất có lý, chuyện này nhìn đâu cũng thấy quái lạ, không nói chuyện khác, chỉ riêng việc họ có thể xác định chính xác được vị trí của mỗi một bộ lạc Thực Cốt thì cũng đã rất không thể tưởng tượng được rồi.
Bộ lạc Thực Cốt có lớn có nhỏ, cũng không hề ở lại riêng một chỗ liên tục xây dựng nhiều thế hệ như những bộ lạc khác mà lại thường xuyên di chuyển, để tìm kiếm được thêm càng nhiều “đồ ăn”.
Một tên thống lĩnh bạch ưng đến từ Thanh Châu vậy mà lại có thể nắm bắt được vị trí chính xác của từng bộ lạc Thực Cốt một, sau đó tấn công đánh nhanh thắng gọn từng bộ lạc một, điều này đã vượt qua phạm vi năng lực của hắn rồi.
Hơn nữa còn có một điểm khó hiểu lớn nhất chính là hắn làm thế để làm gì? Rốt cuộc thì phải có lợi ích gì, hoặc là nói có chỗ dựa nào mới làm cho hắn có thể không thèm kiêng dè như thế.
Nếu vì muốn luyện khí thì không phải tìm mười vạn người thường sẽ đơn giản hơn rất nhiều sao, vu dân Thực Cốt chú trọng vào việc luyện thể, ngoại trừ một số rất ít người vượt qua thiên kiếp ra thì hồn phách của các vu dân thực cốt bình thường khác cũng không mạnh hơn người thường bao nhiêu.
Không lẽ trong chuyện này còn có âm mưu gì khác sao? Bây giờ đại thế trong thiên hạ càng ngày càng rung chuyển, trong tình huống này, hai tên đệ tử thiên tài của Thiên Long Thiền Viện không chịu ngoan ngoãn ở Thanh Châu tu hành, ngược lại mạo hiểm đi đến Nam Cương, rốt cuộc là vì cái gì chứ?Lão ta bình tĩnh lại tự hỏi, thật sự cảm thấy vô cùng giả dối quỷ quyệt, không thể lơ là.
“Được rồi, nghe theo ngươi, thù này ta nhất định phải báo!”Vu Vương Thực Cốt nói, không thể hành động theo tình cảm, vương phải có tôn nghiêm của vương.
“Vâng, Vu Vương, ta lập tức đi chuẩn bị ngay!”Đại Vu Chúc vội cáo lui, đi chuẩn bị nghi thức hiến tế.
Vu Vương Thực Cốt lại trầm tư một lúc, xoay người nhìn về phía vách tường đồ đằng, hơi khom người làm ra thủ thế cầu xin:“Xin mời Cùng Kỳ đại thần phù hộ tộc Thực Cốt của ta cùng hung cực ác, tội ác chồng chất vĩnh viễn, sẽ có một ngày có thể làm cho quần ma lại một lần nữa xuất hiện, muốn làm gì thì làm, việc ác bất tận!”Dường như tròng mắt của Cùng Kỳ hơi đảo, lộ ra nụ cười dữ tợn tràn ngập ác ý.
Lý Thanh Sơn khoanh chân ngồi ở dưới nền đất đỏ sậm, nơi này đúng là bên dưới lốc xoáy màu máu kia, là nơi mà mười vạn vu dân Thực Cốt tranh sát rồi chết đi.
Tuy rằng Tiểu An đã đốt sạch thi cốt của họ, nhưng tiếng gió rít gào vẫn giống như tiếng sát khí kích động, binh khí va vào nhau.
Nếu như là người tu hành bình thường thì tinh thần chắc chắn sẽ không yên tĩnh, ăn ngủ không yên, Lý Thanh Sơn lại cảm thấy vô cùng thoải mái, hổ ma trong lòng hắn đang gầm gừ, trở nên càng thêm hung mãnh.
Sau một lát, hắn mở mắt ra, thở phào nhẹ nhõm, lại hoàn thành một giai đoạn tu hành.
“Tiểu An, sao ta cứ có cảm giác não hạch của vu dân Thực Cốt giống như ma tâm của ma tộc thế, nhưng mà hình như lại có chút khác!”Lý Thanh Sơn cầm một viên tin thể vô sắc bán trong suốt giơ lên trời ngắm nhìn, soi ra được lốc xoáy màu máu trên bầu trời.
“Giống, rồi cũng lại không giống.
”Tiểu An đang bận rộn sắp xếp một đống đầu lâu thủy tinh ở xung quanh Lý Thanh Sơn, dần dần kết thành một trận thế.
“Cái gì mà giống rồi lại không giống chứ?”Lý Thanh Sơn vươn vai duỗi thẳng tay chân nằm xuống, nhìn lốc xoáy màu máu trên bầu trời, mặt đất ướt át ấm áp, mùi bùn đất và mùi máu tươi hỗn loạn tạo thành một loại hơi thở kỳ diệu, hắn hít thời sâu, vui vẻ thoải mái.
“Ma tộc từng xâm lấn Cửu Châu rất nhiều lần, tuy rằng cuối cùng đều bị diệt sạch, nhưng lại mang đến ảnh hưởng rất lớn.
Có rất nhiều công pháp pháp thuật trong đạo tu hành đều xuất thân từ ma pháp ma công của ma tộc, chỉ là được thay đổi một chút thôi.
Nhất là ở vùng hoang dã, một số vu thuật quan trọng nhất của một ít bộ lạc vu dân chính là công pháp tu hành của ma tộc.
Nói nữa thì Trấn Ma Đồ Lục của ngươi cũng là công pháp do ma tộc sáng tạo ra đó!”Tiểu An hơi mỉm cười nói, đi đến bên cạnh hắn, ngồi thẳng xuống bụng của hắn, dùng một tay chống mặt từ từ kể.