Thời điểm Lý Thanh Sơn cường thế, đối đáp ngang nhiên với nữ vương giao nhân, bộc lộ tài năng mà không để ý đến chủ nhân Kiếm Các, ngay cả đại quản gia Bắc vương phủ cũng phải khen ngợi, ai dám chủ động đến chọc hắn.
Bây giờ ba người này đều có ý thăm dò, hắn lại không quyết đoán tiếp chiến, hơi lộ ra vẻ yếu thế, phần địch ý này lập tức lộ rõ.
Ngôi ngang hàng với mấy vị cường giả, nhìn có vẻ vô cùng vinh quang nhưng lại là cây cao hơn rừng, gió tất thổi bật rễ.
Mấy chục cặp mắt đều rơi vào trên người Lý Thanh Sơn, tất cả đều chờ xem chuyện cười.
Công Dương tiên sinh ngồi đối diện, nhấp nửa chén rượu, cười bí hiểm.
“Ngươi còn không mau đứng lên, ta đứng ở đây lâu lắm rồi.
” Lam trưởng lão lại thúc giục.
“Đứng mệt rồi thì ngươi ngồi xuống đi, dù sao ngươi cũng không phải người đứng đầu.
” Lý Thanh Sơn không quay đầu lại mà nói.
“Ngươi.
” Lam trưởng lão dùng sức nắm lấy bả vai Lý Thanh Sơn, gần như muốn trực tiếp ra tay, nhưng cứ như vậy lại không phải là thăm dò và đọ sức, mà là trực tiếp đối đầu, vi phạm ý định ban đầu.
“Trong lòng Dã Nhân Vương đã có trình tự sao?” Công Dương tiên sinh hỏi, trong lòng cũng khó hiểu, nếu hắn không chịu tiếp nhận khiêu chiến của Kiếm Các trưởng lão, đối thủ kia cũng chỉ có con kình yêu này, còn nói theo trình tự gì chứ.
“Đúng vậy!” Lý Thanh Sơn cầm một bầu rượu đứng dậy.
Lam trưởng lão cảm nhận được một luồng sức mạnh không thể chống lại được dâng lên, bàn tay to như quạt bồ của hắn lại không áp chế được, nhưng hắn vốn muốn Lý Thanh Sơn đứng dậy ứng chiến nên không cưỡng ép nữa, buông tay lui về phía sau một bước.
Lý Thanh Sơn đi tới trước mặt “vị trí số 7”, cười ha hả nói: “Hay là ngươi cũng coi như thứ nhất đi? Mặc dù ta không tu kiếm đạo, nhưng có thể dùng Lang Nha Bổng đạo để chỉ điểm cho ngươi.
”“Được thôi, ta cũng đang có ý này, ta sẽ đến thử bản lĩnh của Dã Nhân Vương!”“Vị trí số 7” hơi sửng sốt, không ngờ hắn chọc mấy phương cường địch còn chưa tính, lại chủ động khiêu khích mình, tuy rằng trong lòng có chút bồn chồn, nhưng trước mặt nhiều đồng đạo như vậy sao có thể yếu thế.
Lý Thanh Sơn nghe xong hai chữ đầu của hắn đã quay đầu lại, lấy tay chỉ qua từng người: “Còn có ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi nữa, tất cả các người đều tính là thứ nhất?”Hắn tiện tay chỉ thản nhiên chỉ lung tung, gần như chỉ hết những người trong điện vào, ngoại trừ mấy người tu hành tương đối thành tục, mới vừa rồi chưa từng bật cười, còn lại tất cả đều bị tính vào.
Trên mặt mỗi người đều biến sắc, đặc biệt là “vị trí số 7”, Lý Thanh Sơn rõ ràng không để hắn vào mắt.
Đại điện đột nhiên yên tĩnh một chút, sau đó quần tình phấn chấn, nhao nhao đứng dậy ứng chiến.
Nhưng ngay sau đó, họ lại cảm nhận được sự tức giận đến từ “vị trí số 7”, bởi vì Lý Thanh Sơn đã xoay người sang chỗ khác, không lãng phí thêm một giây nào để xem phản ứng của họ, chỉ tay vào Lam trưởng lão: “Ngươi xếp hàng cuối cùng đi!”Mặt Lam trưởng lão lập tức tái mét!Lý Thanh Sơn còn an ủi một câu: “Yên tâm, cứ chờ đến lượt đi!”Chế giễu tập thể, sự chế giễu vô cùng trắng trợn! Gần như hoàn toàn kéo lên thù hận của mỗi người! Ngay cả Công Dương tiên sinh kia cũng rất ngạc nhiên:“Được thôi, ta sẽ đến làm người đầu tiên này, chỉ sợ không cần đến vị đạo hữu thứ hai!”“Vị trí số 7” bỗng nhiên đứng dậy, linh khí trên người xao động, một kiện pháp bảo hình móc câu đã nắm trong tay.
“À không, ngươi không phải là người đầu tiên, nhìn ngươi tích cực như vậy thì xếp thứ hai là được rồi.
Nào nào nào, vị Truyền Công trưởng lão bên kia, ngươi là người đầu tiên!” Tay trái Lý Thanh Sơn vung lên, tay phải ngoắc ngoắc về phía Truyền Công trưởng lão.
“Vị trí số 7” chỉ cảm thấy tức giận như bị vả mặt, gần như nhịn không được muốn một chưởng đánh vào mặt Lý Thanh Sơn.
Sắc mặt Truyền Công trưởng lão cũng càng đỏ hơn một chút, kiềm chế tức giận trong lòng, đứng dậy đi vào trong điện: “Không phải ngươi không dùng kiếm nữa sao?”“Ta đâu có nói là ta muốn chỉ điểm cho ngươi!” Lý Thanh Sơn lách người ra, để lộ một bóng dáng yêu kiều đang đứng phía sau:“Tiểu An, ngươi đi chỉ điểm kiếm pháp cho hắn đi!”Trên trán Truyền Công trưởng lão nổi gân xanh, mất đi nhiều năm dạy bảo đệ tử mới tôi luyện ra tính nhẫn nại để không bạo phát cơn tức giận.
Diệp Đoạn Hải hơi gục đầu về phía Truyền Công trưởng lão, Lý Thanh Sơn có nhiều đối thủ như vậy, đã không cần Kiếm Các đến thăm dò, lần này đúng lúc đến thăm dò nữ tử thần bí bên cạnh hắn.
“Ngươi đừng thấy nàng nhỏ con đã khinh địch, kiếm đạo của nàng vượt xa ta!” Một tay Lý Thanh Sơn ấn bả vai Tiểu An, cười nói với Truyền Công trưởng lão.
“Ai cũng giống nhau thôi, đến đây đi!” Truyền Công trưởng lão lạnh lùng nói, sau đó Tiểu An thản nhiên nói một câu suýt chút nữa làm hắn nổi điên.
“Ta không có kiếm.
”“Phụt! Khụ khụ khụ, vậy phải làm sao bây giờ, để ta đi tìm cho ngươi một thanh là được rồi!”Lý Thanh Sơn âm thầm tán thưởng Tiểu An, nha đầu giỏi, đúng là chân truyền của ta!Tiểu An cũng không phải hoàn toàn là vì giúp Lý Thanh Sơn mới nói như vậy, nàng hao tốn thời gian gần một năm, lấy ba vạn vu dân Thực Cốt làm nguyên liệu mới luyện được Thí Phật đến một trình độ hoàn toàn mới, đủ để so sánh với danh kiếm của Tàng Kiếm cung, chỉ là không tiện lấy ra.