Sau mặt nạ bằng đồng, ánh mắt nàng chớp chớp, quét qua một vòng đại điện rồi nói: “Không cần.
”Sau đó nàng đi đến góc điện, trong chậu hoa lớn có trồng một gốc đào, hoa đào nở rộ, tản ra hương thơm khiến người ta ngạt thở.
Nàng đưa tay bẻ một đoạn, cành đào quanh co khúc khuỷu dài chừng hơn hai mét, trên đó còn nở mấy đóa hoa đào trắng hồng mềm mại, gió mát thổi qua gần như rơi lả tả.
Nàng lại đi về chỗ và nói: “Được rồi.
”Đây mới gọi là tức giận thực sự!Ít nhất Truyền Công trưởng lão bị tức giận không nhẹ, khóe mắt như muốn tách ra, da mặt đỏ bừng.
Hắn thấm nhuần kiếm đạo bốn trăm năm, một tiểu nha đầu tuổi chưa đến một phần mười hắn đến tỷ thí với hắn thì cũng thôi, thậm chí ngay cả kiếm cũng không cần! Đây là cái gì, đây là sự xúc phạm trắng trợn.
Trong điện lập tức xôn xao, người tu hành đưa mắt nhìn nhau, dường như đều nghi ngờ có phải bản thân nghe lầm không.
Kê Trường Phong thầm nghĩ: “Quả nhiên không hổ là hai người lăn lộn cùng nhau, ngay cả tích cách điên cuồng này cũng giống nhau!”Vẻ mặt Diệp Đoạn Hải cũng lạnh đi ba phần, nói với Lý Thanh Sơn: “Ngươi nghiêm túc à? Tuy nói là tỷ thí, nhưng thật sự động thủ, chỉ sợ đao kiếm không có mắt, làm tiểu bằng hữu này bị thương!”“Tỷ thí! Không phải chỉ điểm sao? Tuy trong tay ta không có kiếm, nhưng trong lòng có kiếm.
Vị trưởng lão bên kia, ngươi có sợ không?”Lý Thanh Sơn cũng không ngờ Tiểu An lại nói vậy, trong lòng không khỏi cảm khái “Quả nhiên trò giỏi hơn thầy”, “Một đời sóng sau xô sóng trước”, “Ta đã già rồi”Nhưng hắn không hề lo lắng cho Tiểu An, tâm tư của nha đầu này còn kín đáo hơn hắn kín đáo, nếu dám làm như vậy, chính là có tuyệt đối tự tin.
Lời này cũng chỉ có phàm nhân mới có thể tin tưởng, cho dù là người trong giang hồ có chút kinh nghiệm cũng sẽ không tin chuyện này chứ đừng nói là một đời Kiếm tông Diệp Đoạn Hải.
Trừ phi thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, không thì tác dụng của một thanh thần binh lợi khí mang tính quyết định tuyệt đối.
Mặc dù cảnh giới không phải vô dụng, nhưng nếu thật sự đến lúc thực chiến, liều mạng mới là thực lực.
Một lão thiền sư dành cả đời để nghiên cứu sâu về Phật pháp, nếu như không luyện công tu hành, gặp phải lão hổ cũng chỉ có thể cầu Phật tổ phù hộ hổ không đói.
Lấy cành đào làm kiếm chống lại một thanh bảo kiếm chân chính, hơn nữa chủ nhân của thanh bảo kiếm này còn là một vị kiếm tu vượt qua Thiên Kiếp thứ hai, đã luyện thành kiếm thai, nhìn thế nào cũng cảm thấy là tự tìm đường chết.
“Sợ sao? Cuộc đời của lão phu không biết chữ này viết thế nào!”Trong mắt Truyền Công trưởng lão lóe lên hàn mang, nhiệt độ cả đại điện đều giảm xuống.
“Ta có thể dạy ngươi.
” Giọng nói của Tiểu An vẫn bình tĩnh không mang theo chút cảm xúc nào, giống như thật sự cho rằng Truyền Công trưởng lão không biết viết chữ này.
“Tiểu nha đầu miệng lưỡi sắc bén, nói nhảm ít thôi! Ta sẽ đến học hỏi kiếm pháp của Thiên Long thiền viện như thế nào?”Trường kiếm ra khỏi vỏ, một tia sáng tím chiếu khắp đại điện, kèm theo từng trận tiếng sấm trầm thấp.
“Kiếm này ba mét bảy tấc năm phân, tên là “Tử Điện”.
”Y phục của Truyền Công trưởng lão không có gió mà tự bay, quanh người có từng luồng hồ quang điện quấn quanh, tay phải giơ kiếm trước ngực, tay trái vuốt ngang kiếm phong, giữa tay và kiếm phong có dòng điện dao động.
Thoáng chốc, hắn giống như biến thành một người khác, bình tĩnh không còn một tia tức giận nào, giống như thanh kiếm trong tay vậy.
“Đây cũng không phải kiếm vậy, chỉ là một cành hoa đào.
”Tiểu An thản nhiên trả lời, so sánh với khí thế hùng hồn của Truyền Công trưởng lão, trên người nàng không có chút khí thế nào, giống như còn chưa ra tay đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Kiếm khí xao động, cuồng lôi sắp tới, thân hình của nàng càng có vẻ nhỏ bé, yếu ớt.
Chỉ có tay phải cầm cành đào, tỏa ra kim quang nhàn nhạt, nếu không nhìn kỹ gần như sẽ không thấy.
Nhưng bất luận mọi người ở đây có bao nhiêu địch ý thì con mắt vẫn có thể nhìn rõ, họ đều nhìn ra Phật quang kia không phải chuyện đùa.
Công Dương tiên sinh thầm nghĩ: “Công pháp Phật môn của nàng đúng là cao thâm, phóng tầm mắt ra toàn bộ Nam Hải, ngoại trừ Thần Ni Nam Hải thần bí khó lường kia, chỉ e không có một đệ tử Phật môn nào có thể so sánh với nàng, nhưng đáng tiếc đây là so kiếm.
Nếu thực lực của nàng cao hơn đối thủ thì thôi, nhưng Kiếm Các trưởng lão này đã là Thiên Kiếp thứ hai đỉnh phong, ngoại trừ mấy vị phía trên, ai cũng không dám nói tu vi cao hơn hắn.
”“Hỏi lại lần cuối cùng, ngươi thật sự không đổi kiếm?”Truyền Công trưởng lão cầm kiếm đứng đó, điện quang càng lúc càng hừng hực, còn phát ra âm thanh vang vọng, trong tay hắn giống như không còn là một thanh kiếm, mà là lôi đình từ trên trời giáng xuống, vặn vẹo chấn động như thể muốn rời khỏi tay bất cứ lúc nào để đánh chết kẻ địch trong nháy mắt.
Tất cả mọi người đều nhìn ra được, một khi hắn ra tay, tất nhiên là một đòn lôi đình kinh thiên động địa, có lẽ không cần kiếm thứ hai là có thể phân thắng bại.
Tiểu An không nói gì, nhẹ nhàng lắc đầu.
Trong phút chốc, Truyền Công trưởng lão biến mất, trong đại điện chỉ còn lại có Tử Điện, người kiếm hợp nhất, kiếm khí lôi đình tích góp đã lâu bộc phát trong nháy mắt, lại chỉ có điện quang chợt lóe!Tử Điện nhỏ như rắn trườn, quanh co đi lại, biến ảo khó lường, rồi lại sắp đến cực điểm.