"Đây đương nhiên là phúc lớn của ta.
Nhưng đường đường là một nữ hài tử, lại mang danh xưng Dã Nhân Vương thì không hay lắm.
" Lý Thanh Sơn chỉnh lại mặt nạ giúp Tiểu An, nàng lại lườm Cộng Uyên một chút.
Cộng Uyên cảm nhận được ngay, hơn nữa còn có chút kiêng dè.
Bản thân nàng cũng là nữ nhân, cũng biết đại đa số nữ nhân đều rất thù dai, hơn nữa tâm tư hay thay đổi khó dò.
Sau khi nhìn thấy một chiêu kia thì Cộng Uyên cũng không muốn vì một lý do tầm phào mà bị Tiểu An thù hằn, vì vậy nàng nói:"Thì ra là vậy.
"Chí ít có thể xác định một chuyện rằng Tiểu An này rất coi trọng mối quan hệ của nàng và Lý Thanh Sơn.
Nhưng biểu hiện của Lý Thanh Sơn này khiến Cộng Uyên rất xem thường, Tiểu An đã hy sinh vì hắn đến mức đó rồi, nhưng hắn vẫn để ý ba chữ Dã Nhân Vương hơn.
Chẳng qua nam nhân trong thiên hạ đều như vậy, xem trọng danh tiếng hơn cả mạng sống cũng chẳng có gì kỳ lạ.
Thật ra Lý Thanh Sơn không hề nhận ra sự xúi giục của nàng, danh chấn thiên hạ vốn chính là ước muốn của một nam nhân, hắn cũng không phải ngoại lệ.
Nhưng đừng nói cái danh Dã Nhân Vương này vốn dĩ không hề quan trọng trên đường cửu thiên của hắn, dù nó quan trọng tới đâu, cũng không bao giờ có thể đánh đồng với vị trí của Tiểu An trong lòng hắn.
Mà lại Tiểu An không hề mong muốn danh lợi, thậm chí còn không thèm để ý tới chuyện hy sinh.
Có nhiều chuyện trong suy nghĩ của họ không hề giống với người thường, quan hệ giữa họ cũng không dễ để người ngoài đoán được.
"Tuyệt vời, thật sự quá đặc sắc! Dưới trướng Dã Nhân Vương đầy rẫy nhân tài, để cho người ta sợ hãi mà thán phục!"Công Dương tiên sinh vỗ tay khen ngợi, mặc dù tu vi của hắn không thấp, nhưng vẫn chưa cao tới mức có thể nhìn thấy sự huyền diệu trong chiêu thức kia của Tiểu An.
Hắn phải truyền niệm trao đổi với Vạn Độc lão tổ bên cạnh mới hiểu được một kiếm kia đáng sợ tới mức nào, trong lòng hắn cũng rất khiếp sợ:"Bắc Vương bệ hạ bị tên Lý Thanh Sơn này hấp dẫn quá nhiều sự chú ý, không ngờ rằng nữ tử này mới đúng là con cá lớn.
Nếu như người như vậy mà trở lại Thanh Châu, lại đối đầu với Vụ Châu thì đúng là tệ thật.
Nhưng hắn không tin giữa hai người không có chút xích mích nào, từ xưa đến nay thiên tài rất khó hòa nhập, có lẽ có thể chia cách bọn hắn.
""Chẳng trách ngươi lại từ bỏ kiếm đạo.
"Diệp Đoạn Hải uống cạn sạch ly rượu trong tay, việc truyền công trưởng lão bị đánh bại trong một kiếm không chỉ làm mất mặt hắn, mà còn để hắn cảm nhận được một loại uy hiếp nào đó.
Có lẽ hắn sẽ không thể không nhún nhường, ngồi xuống giao dịch với Lý Thanh Sơn, nên đành thuận theo Cộng Uyên và Công Dương tiên sinh mà nói tiếp.
Dù Lý Thanh Sơn có ngốc cũng nghe được ý của bọn hắn, câu nào cũng bao hàm ý định châm ngòi ly gián.
Mặc dù hắn không trúng kế, nhưng lại khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Vừa rồi bị Tên số 7 kia khiêu khích, bị người tu hành Nam Hải chế giễu, phản ứng của hắn nhìn có vẻ kịch liệt nhưng thật ra chỉ là một phút nổi hứng, hoàn toàn không để chuyện này trong lòng.
Nhưng hắn cũng có vảy ngược.
"Ha ha, đúng là có lý do này, nhưng vị truyền công trưởng lão dưới trướng Diệp các chủ đây cũng đừng học theo ta từ bỏ kiếm đạo.
Nếu như lại dạy bảo đệ tử của Nam Hải Kiếm Các từ bỏ kiếm đạo, thì ta lại hóa tội đồ.
Đúng rồi Công Dương tiên sinh, một kiếm vừa rồi không biết là tuyệt diệu ở đâu, ngươi có nhìn rõ không? Còn có nữ vương bệ hạ, hai chữ mỹ nhân không phù hợp với Tiểu An, ngươi vẫn nên giữ cho mình thì hơn!"Mấy câu nói của Lý Thanh Sơn khiến cho Diệp Đoạn Hải cúi đầu rủ mắt, giận dữ giết người vốn là bổn phận của kiếm tu.
Cộng Uyên cũng vô cùng tức giận, tôn nghiêm của nữ vương sao có thể để kẻ khác mạo phạm.
Công Dương tiên sinh còn đang cười, nhưng nụ cười có chút mất tự nhiên, sự khiêm tốn của hắn được xây dựng trên cơ sở không ai dám khinh thường hắn, chứ thân là đại quản gia của Bắc Vương phủ sao có thể là người lương thiện!Bầu không khí trong điện trầm xuống, những người tu hành Nam Hải kia giật mình nhận ra, hóa ra những hành động vừa rồi của Lý Thanh Sơn cũng không được tính là ngông cuồng, cũng chẳng phải đang gây hấn với bọn hắn.
Bây giờ mới thật sự ngông cuồng, đây mới tính là khiêu khích!"Từ đầu tới giờ ta không hề chủ động gây chuyện, cũng rất tôn trọng các vị.
Các ngươi chẳng qua là muốn xem ta có vượt qua thiên kiếp lần thứ ba hay không mà thôi, muốn thăm dò thì cứ việc, đừng làm những chuyện bỉ ổi như vậy, mất mặt lắm!"Lý Thanh Sơn vốn không thích gây chuyện xích mích, giả vờ giả vịt, vì bị Linh Quy ảnh hưởng nên mới dây dưa với bọn hắn lâu như thế.
Nhưng chuyện vừa rồi cũng khiến hắn thấy khó chịu, trực tiếp vạch mặt nói thẳng.
Cùng lắm thì trở mặt mà thôi, đúng lúc đột phá Hổ Ma ngũ trọng, lại thêm Tiểu An và Vạn Độc lão tổ, hắn dám chắc số người có thể sống mà ra khỏi đại điện này sẽ không vượt quá một bàn tay!Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều cảm giác được khí thế của Lý Thanh Sơn đang thay đổi!