Trái tim của Thôn Hỏa nhân tương đương với yêu đan của yêu quái, nhưng yêu đan của yêu quái được ngưng kết khi trưởng thành, trái tim lại là trời sinh đã có, là sức mạnh cội nguồn của Thôn Hỏa nhân.
Tuy nhiên, nó nên tỏa ra ánh sáng đỏ thẫm, ẩn chứa linh lực hoả nồng đậm mới đúng.
“Không sai, đây chính là kết quả sau khi bị nhiễm bệnh dịch, trái tim Thôn Hoả nhân sẽ biến thành tảng đá không có sức sống.
Ta đã thử nghiệm trên người rất nhiều Thôn Hoả nhân, loại bệnh dịch này rất dễ lây lan, lại có tính ẩn núp nhất định, một khi phát tác thì chắc chắn phải chết, cho nên ta đặt tên cho bệnh dịch này là 'Thạch tâm'.
” Như Tâm nói.
“Ngươi tùy tiện lấy một trái tim ra rồi điêu khắc thành đá, rồi đến đây nói mạnh miệng một hồi thì cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi sao?”Cộng Uyên nhẹ nhàng siết chặt nắm tay, trái tim đá nát bấy, phất tay nói: “Tiễn khách!”Như Tâm khom người hành lễ, lại không nói gì mà xoay người rời đi.
Ánh mắt Cộng Uyên hơi ngưng tụ, lại nói bóng lưng nàng cũng có chút quen mắt, nhưng không nhớ ra đã từng gặp ở đâu.
Như Tâm sắp sửa ra khỏi cửa điện, phía sau truyền đến giọng nói của Cộng Uyên: “Đứng lại!”“Nữ vương bệ hạ còn phân phó gì sao?”Như Tâm dường như đã sớm đoán được một nửa, nhẹ nhàng xoay người lại.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”Tư thế xoay người kia khiến cảm giác quen thuộc càng thêm mãnh liệt, Cộng Uyên mơ hồ có một loại trực giác, giữa nàng và vị khách đến thăm thần bí này có một loại liên hệ mật thiết, giống như có một đường dây liên kết vô hình liên lụy, đến cảnh giới này của nàng, trực giác đã không chỉ là trực giác, mà gần như là bói toán tiên tri.
“Nữ vương bệ hạ không nên quan tâm đến thân phận của ta, mà là giao dịch của chúng ta.
” Như Tâm nhắc nhở.
“Ngươi nói ngươi nghiên cứu y đạo, ta cũng không nhớ ra Vạn Độc giáo có y đạo gì, dù là toàn bộ Vụ Châu, cũng không có bao nhiêu đệ tử Y gia.
Nếu như ngươi nói là thật, ngươi mất nhiều sức lực như vậy để luyện thành bệnh dịch nhằm vào Thôn Hỏa nhân, chỉ là muốn giao dịch với ta?”Cộng Uyên nghi ngờ hỏi.
“Có gì không thể?” Như Tâm hỏi ngược lại.
Ngón trỏ tay phải của Cộng Uyên ngoắc lên, nước chảy trước mặt Như Tâm bỗng nhiên ngưng tụ thành lưỡi băng, mỏng mà trong suốt, gần như không thể nào thấy, so với mũi đao còn sắc bén hơn.
Tu vi của Như Tâm vừa mới vượt qua Thiên Kiếp thứ hai nên không kịp làm ra bất kỳ phản ứng gì, chỉ cảm thấy trên mặt có một tia lạnh lẽo xẹt qua, mặt nạ vô thanh vô tức chia làm hai.
Thấy rõ khuôn mặt của nàng, Cộng Uyên luôn lạnh lùng uy nghiêm lại lộ ra biểu cảm kinh ngạc không thể tin được, thất thanh nói: “Tiểu muội!”Nhưng nàng lập tức phản ứng lại: “Không, chuyện này không thể nào, rốt cuộc ngươi là ai?”Tuy rằng dung nhan có sáu bảy phần tương tự, nhưng vẫn còn ba bốn phần khác, chỉ là trong nháy mắt cảm giác quen thuộc quá mãnh liệt, cùng hình ảnh trong trí nhớ chồng chéo lên nhau, mới có thể sinh ra ảo giác.
Cộng thêm khí chất rất khác, vẻ mặt tiểu muội chưa bao giờ lạnh lùng như thế, dù là lúc rời khỏi Nam Hải vẫn là vẻ ôn hòa vốn có.
“Tiểu muội của ngươi đã chết rồi, đương nhiên không thể nào đứng ở trước mặt ngươi nữa.
” Dung nhan của Như Tâm tựa như bạch ngọc điêu khắc thành, ngoại trừ miệng mấp máy thì không lộ ra một chút cảm xúc nào, giọng điệu bình tĩnh giống như đang trình bày sự thật không liên quan đến mình.
“Thì ra là nghiệt tử nhà ngươi!”Cộng Uyên trầm giọng nói, cảm giác lúc này không chỉ là quen thuộc, mà là huyết mạch tương liên sâu sắc, chuyện cũ xa xôi ùa tới, trong lòng trăm vị tạp trần, hối hận sao? Áy náy sao? Trong lúc nhất thời cũng không thể nói rõ là cảm xúc gì.
“Chính là nghiệt tử ta đây, không ngờ nữ vương bệ hạ còn nhớ rõ ta, ta còn sống, làm bệ hạ rất thất vọng à! Sao thế, sau khi thấy khuôn mặt của ta, phải chăng có thêm mấy phần hứng thú đối với giao dịch của chúng ta.
” Như Tâm nói.
“Kết quả cuối cùng đó, cũng không phải là thứ ta muốn thấy, ta vốn tưởng rằng họ có thể rời khỏi Vụ Châu.
Mà thôi, hàng ngàn hàng vạn tộc nhân chết trong tay Thôn Hỏa nhân, dù nàng là muội muội của ta, cũng chẳng qua chỉ là một trong số đó, nếu ta đã làm vương thì không thể làm việc thiên về tình cảm.
Dù ngươi đang nói sự thật hay giả, cứ ở lại đây đi, ta sẽ giúp ngươi trả thù!”Cộng Uyên đè nén đủ loại cảm xúc xuống, khôi phục vẻ bình tĩnh của một vị nữ vương giao nhân.
Nếu như nàng nói thật, vậy nhất định phải nắm được nàng trong tay, đây sẽ là pháp bảo chiến thắng đánh bại Thôn Hỏa nhân, nói không chừng có thể hoàn toàn chấm dứt chiến tranh.
“Thật đáng tiếc, ta cũng không cần ngươi giúp ta báo thù, nếu như ta cần ỷ lại sức mạnh của người khác, người đó cũng sẽ không phải là ngươi.
”“Ta cũng không phải đang thỉnh cầu ngươi, đây là mệnh lệnh.
”“Vậy thì càng đáng tiếc, ta không phải giao nhân đâu, không cần tuân thủ mệnh lệnh của nữ vương giao nhân.
Nếu nữ vương bệ hạ không muốn giao dịch, ta đi đây.
”Như Tâm nói xong, xoay người rời đi.
“Chuyện này không thể do ngươi tự quyết!” Trong mắt Cộng Uyên lạnh lẽo, tay phải nắm chặt.
Nước chảy bên cạnh Như Tâm trong nháy mắt đóng băng thành băng lao, trên mặt nàng cuối cùng nhếch lên một tia cười lạnh.
Lục quang chợt lóe, ầm ầm một tiếng, băng lao nát bấy, cả cung điện đều chấn động.
Vạn Độc lão tổ đột nhiên hiện thân trong hành cung giao nhân, tay áo vung lên, chùm độc hỏa và băng lam hàn khí va chạm.