Giao dịch hàng hóa bình thường đã hoàn thành, phần lớn đều là lấy vật đổi vật, đổi lấy tài nguyên không có trên biển, cùng với một ít dự trữ, đan dược, bùa chú, thậm chí là thức ăn.
Các nàng cuối cùng không cần biến hoá ra hai chân đi giao tiếp với những nhân loại xấu xí kia nữa, cảm giác phân nhánh đuôi cá không thoải mái chút nào, đi lại cũng rất khó khăn, đi xa cũng không thể nào so sánh với bơi được.
Những giao nhân vừa mới có thể biến hoá ra hai chân, cảm giác đi lại trên đất liền quả thực giống như giẫm lên mũi đao vậy.
Đợi đến khi kết thúc buổi đấu giá ngày mai, các nàng có thể về nhà, cho nên tâm trạng ai nấy đều rất tốt.
Mà khiến các nàng vui vẻ nhất chính là, nữ vương bệ hạ luôn luôn lạnh như băng hình như cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, lúc rảnh rỗi còn chỉ điểm tu vi cho các nàng, chuyện này trước kia chưa từng có.
Như Tâm liếc mắt một cái đã thấy được Cộng Uyên trên vương tọa thủy tinh, hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt cảm xúc, cảm giác làm người ngoài cuộc trà trộn trong đám người thật sự rất khác với cảm giác đối mặt trực tiếp với nàng!“Ngươi là đệ tử của Vạn Độc lão tổ?” Cộng Uyên từ trên cao nhìn xuống hỏi.
“Vâng.
”“To gan! Hạng người giấu đầu lộ đuôi, cầu kiến nữ vương bệ hạ còn không tháo mặt nạ xuống, mau chóng xưng tên ra!” Đội trưởng đội cận vệ Cộng Côn quát lên.
“Ta vì luyện độc nên dung nhan bị huỷ hết, không muốn bày ra trước mặt người khác, xin nữ vương bệ hạ thứ lỗi.
Còn về tên tuổi, chẳng qua chỉ là một cái tên, có thể là thật cũng có thể là giả, quan trọng như thế sao.
”Giọng nói Như Tâm khàn khàn nói.
Cộng Uyên phất tay ra hiệu cho Cộng Côn lui xuống, những ma tu luyện độc kia thường xuyên biến mình thành người không ra người quỷ không ra quỷ, nhìn bóng dáng của nàng còn là một nữ tử, không muốn lộ mặt cũng là chuyện thường tình của con người.
Quan trọng nhất là, chuyến đi này của nàng tất nhiên là chủ ý của Vạn Độc lão tổ, không cần phải vì chuyện nhỏ này trêu chọc lão đầu lòng dạ hẹp hòi kia.
“Nếu đã là giao nhân Hải thị, ta muốn giao dịch với nữ vương bệ hạ.
” Như Tâm nói.
“Ồ? Nói nghe thử đi, ngươi có vật gì và muốn đổi vật gì của ta.
”“Ta muốn dùng tất cả tính mạng Thôn Hỏa nhân chưa từng vượt qua Thiên Kiếp ở Hỏa Dung sơn để đổi một đồ vật với nữ vương bệ hạ.
”Trong điện bỗng nhiên yên tĩnh, bọn giao nhân đều sửng sốt.
Cộng Uyên cũng lộ ra một tia kinh ngạc, nhíu mày nói: “Ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Đây không phải là nơi ngươi có thể ăn nói xằng bậy!”….
Khiếm khuyết lớn nhất của dị nhân chính là sinh sôi nảy nở khó khăn, cho nên đối với mỗi một tộc nhân đều rất coi trọng, đặc biệt là ở thời đại nhân đạo đại hưng này thì càng là như thế.
Dù là tộc nhân nhỏ yếu nhất, cũng chưa chắc sẽ không sinh sôi nảy nở ra hậu duệ cường đại.
Hỏa Dung sơn kéo dài mấy trăm dặm, số lượng Thôn Hỏa nhân chẳng qua cũng chỉ hơn mười vạn, chưa từng vượt qua Thiên Kiếp cũng ước chừng mười vạn.
Nhưng muốn giết mười vạn Thôn Hỏa nhân này còn khó khăn hơn giết một trăm vạn một ngàn vạn phàm nhân rất nhiều, trừ phi là hủy diệt hoàn toàn Hỏa Dung Sơn mới có thể làm được.
Nhưng đây là chuyện gần như không thể nào làm được, toàn bộ Vụ Châu cũng chỉ có Đại Dung Thụ vương và Bắc Việt Vương phủ có thực lực này, nhưng nếu là mở ra trận đại chiến này thì phải trả giá tương đối lớn, nhất định sẽ có yêu vương và đại tu sĩ ngã xuống.
“Chẳng lẽ lại là âm mưu của lão chó già Bắc Việt Vương phủ kia, muốn lừa Bắc Vương dư toán trở về! Nhưng lời nói láo này không khỏi quá ngu ngốc rồi.
”Cộng Uyên lạnh như băng nhìn chăm chú Như Tâm, âm thầm suy đoán.
“Ta muốn dùng tất cả tính mạng Thôn Hỏa nhân chưa từng vượt qua Thiên Kiếp ở Hỏa Dung sơn để đổi một đồ vật với nữ vương bệ hạ.
” Như Tâm bình tĩnh lặp lại lần nữa, ngay cả ngữ điệu cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
“Được, ta muốn nghe xem ngươi có cao kiến gì.
” Cộng Uyên nói với tinh thần “thà rằng tin là có thể còn hơn là không”.
“Hỏa Dung sơn phòng vệ nghiêm mật, cho nên bình thường chắc chắn phải đánh chết Thôn Hỏa Nhân Vương, công phá Hỏa Dung sơn, mới có thể sát thương Thôn Hỏa nhân ở quy mô lớn, nhưng loại chuyện này dù là đại tu sĩ cũng không làm được.
”“Ngươi có chuyện gì cứ việc nói thẳng, không cần vòng vo.
” Cộng Uyên không kiên nhẫn nói.
“Tốt, ta nghiên cứu y đạo nhiều năm, đã nghĩ ra một biện pháp, nữ vương bệ hạ có biết bệnh dịch không?” Như Tâm hỏi.
“Thôn Hỏa nhân lấy lửa làm thức ăn, bách bệnh không nhiễm, sao có thể lây nhiễm bệch dịch, biện pháp của ngươi chính là cái này?” Cộng Uyên nói.
“Bệnh dịch bình thường đương nhiên không được, mời nữ vương bệ hạ xem cái này.
” Như Tâm lấy ra một viên đá màu xám trắng từ trong Tu Di chỉ hoàn.
Dòng nước bắt đầu cuốn viên đá đến trước mặt Cộng Uyên, nàng nhìn thoáng qua liền nói: “Đây chẳng qua chỉ là một tảng đá bình thường.
Ngươi muốn giở trò gì?”“Chẳng lẽ nữ vương bệ hạ không phát hiện hình dạng của tảng đá này có chút quen mắt sao?”“Hả?” Cộng Uyên vốn chỉ dùng thần niệm dò xét, xem trong tảng đá có cái gì kỳ quái không, sau khi Như Tâm nhắc nhở như vậy, nàng mới nhìn kỹ, sau đó lộ ra một tia kinh ngạc: “Đây giống như là một trái tim của Thôn Hoả nhân.
”