Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1400 - Chương 1409: Ép Buộc

Chương 1409: Ép Buộc

“Ngươi đi được rồi, vị đại quản gia Bắc vương phủ kia đi chưa?”Cộng Uyên nhíu mày nói, nàng biết rõ người như Vạn Độc lão tổ tuyệt đối làm ra chuyện như vậy, tuy là nàng có thể đánh bại hắn, nhưng muốn đánh chết hắn thì gần như là không có khả năng.

Một khi trở mặt, hắn sẽ hạ độc chết tất cả những giao nhân ở đây, lại chạy về Vạn Độc giáo, dù thế lực của giao nhân ở Nam Hải có lớn hơn nữa cũng không làm gì được hắn.

“Ta đi là được, ngươi nguyện ý cùng Bắc Việt Vương phủ kết tử cừu, quản lão phu là chuyện gì?” Vạn Độc lão tổ há miệng nói lời tuyệt tình, sau đó bắt đầu đếm: “Một!”“Đây là điều ngươi muốn?” Cộng Uyên nhìn chằm chằm Như Tâm, khuôn mặt quen thuộc kia vẫn luôn bình tĩnh lạnh lùng, dù bị hàn khí đông lạnh bả vai cũng không lộ ra một chút biểu cảm thống khổ nào.

“Ngươi nói xem?” Như Tâm cười hỏi ngược lại.

“Hai!” Vạn Độc lão tổ súc thế chờ phát động, không phải là chuẩn bị chiến đấu hoặc nghĩ cách cứu Như Tâm, mà là chuẩn bị bỏ chạy.

“Nghiệt chướng, cút đi!” Cộng Uyên cắn chặt răng, một chưởng đánh vào lưng Như Tâm, vốn định làm nàng bị trọng thương, nhưng một khuôn mặt bỗng nhiên hiện lên trước mắt, trong lòng mềm nhũn, chỉ gieo một luồng hàn khí.

“Hừ, coi như ngươi thức thời!”Vẻ mặt Vạn Độc lão tổ đắc ý, cũng không thèm nhìn Như Tâm.

“Ngươi còn không mau giải độc?” Cộng Uyên lạnh lùng nói: “Ta đã gieo hàn khí trong cơ thể nàng.

”“Lão phu đã nói rồi, chỉ là một đệ tử mà thôi, chết thì chết, đừng để ta nói lần thứ hai.

Trước khi giải độc, chúng ta phải hoàn thành giao dịch trước chứ! Nếu như không hoàn thành giao dịch, giữ lại nàng cũng vô dụng, ngươi cứ việc giết cũng được!”“Ngươi còn muốn giao dịch với ta, ngươi muốn gì?”Cộng Uyên vừa bất ngờ vừa tức giận, bình thường hễ là đại tu sĩ thì đều muốn chút mặt mũi.

Không ngờ Vạn Độc lão tổ lại không biết xấu hổ đến trình độ này, nàng cắn chặt răng, cuộc đời nàng chưa từng bị sỉ nhục như thế“Bắc Vương dư toán!”“Quả nhiên vẫn là tên Công Dương kia giở trò quỷ trong này, được, ta có thể đưa Bắc Vương dư toán cho ngươi, nhưng phải chờ ‘đệ tử’ ngươi hoàn thành lời hứa, giết mười vạn Thôn Hỏa nhân rồi nói sau, một người cũng không thể thiếu.

”Cộng Uyên vừa nghe bốn chữ “Bắc Vương dư toán” thì lập tức nhận định đây là âm mưu của Công Dương tiên sinh, dù sao thứ này đối với người tu hành bình thường cũng không có tác dụng gì.

Cũng hận chính mình sau khi thấy “nghiệt tử” này thì tâm tình kích động, không có phòng bị, mới để cho hắn hạ độc thành công.

“Công Dương tiên sinh sắp rời đi rồi, lão phu cần ngay bây giờ!” Vạn Độc lão tổ vươn tay ra.

“Bệ hạ, bọn ta có thể chết, tuyệt đối không thể cúi đầu trước nhân loại, phụt phụt!” Một vị trưởng lão giao nhân chống đỡ thân thể nói, vừa nói xong liền phun ra một ngụm độc huyết, ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.

“Còn dám nói nhảm!”Vạn Độc lão tổ nhe răng cười.

“Tuyệt đối không thể cúi đầu!” “Lão quái vật, cứ việc giết bọn ta đi!” Bọn giao nhân nhao nhao quát lên, lại một đám hộc máu hôn mê.

Họ vẫn hoài niệm vinh quang thượng cổ, khinh bỉ nhân loại hèn hạ đáng xấu hổ, thà chết cũng không khuất phục.

“Yên tâm, nếu các ngươi chết rồi, ta lập tức hủy đi Bắc Vương dư toán, chôn cùng các ngươi! Nếu Bắc vương phủ đã muốn khởi động lại chiến tranh, vậy thì đến đây!”Cộng Uyên tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Vạn Độc lão tổ.

“Ha ha, cần gì phải làm vậy! 'Thạch Tâm' của ta cũng không phải là giả, ngươi hẳn là nhìn ra được.

Ta khổ tâm nghiên cứu nhiều năm như vậy, làm việc nghĩa không chùn bước trở về giúp giao nhân giết chết cường địch, so với mấy trưởng lão này thì ta ‘trung thành tận tâm’ hơn nhiều, nữ vương bệ hạ nên khen ngợi ta mới đúng!”Như Tâm từ trên mặt hồ đứng dậy, từng bước đi tới trước mặt Cộng Uyên, nhìn thẳng hai mắt nàng: “Không phải ngươi tự cho mình là bình tĩnh lý trí sao? Không phải ngươi muốn suy nghĩ cho toàn bộ Giao Nhân tộc sao? Không phải ngươi không thể quyết định bằng tình cảm sao? Nào, giao 'Bắc Vương dư toán' cho ta, ta giúp ngươi giết mười vạn Thôn Hỏa nhân, nếu không cứ giết ta, không sao, dù sao cũng có một đám giao nhân này chôn cùng, đúng rồi, còn phải nhận lấy lửa giận của Bắc Việt vương, có họa diệt tộc! Hãy suy nghĩ nhanh lên, nữ hoàng bệ hạ, đến đây!”Sau khi hành cung giao nhân nát bấy, lại nhanh chóng khôi phục hình dáng ban đầu, cả điện vắng vẻ, chỉ nghe ngoài điện mưa như trút nước, giọng nói của Như Tâm vang vọng trong điện, càng ngày càng vang, cuối cùng gần như gào thét.

Cộng Uyên im lặng một lát, lấy ra một nắm tính trù, hắc vi long giác, bạch vi long cốt, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, nó vẫn tản ra long uy thâm trầm khó lường.

Như Tâm nhận lấy Bắc Vương dư toán, xoay người đi tới trước mặt Vạn Độc lão tổ, Vạn Độc lão tổ nhìn kỹ một phen, xác định là thật, nhưng ngẩng đầu nói: “Sao lại thiếu hai căn?”Bắc Vương dư toán tổng cộng có bốn mươi chín căn, Bắc vương phủ có ba mươi căn, trong tay Cộng Uyên phải có mười chín căn, nhưng hiện tại ở đây chỉ có mười bảy căn, thiếu hai căn hắc bạch.

Cũng giống như đáy thùng nước chỉ cần có một cái lỗ thì chính là thùng hỏng, tuy là miễn cưỡng vẫn có thể lấy nước, nhưng hiệu quả lại kém hơn nhiều, Bắc Vương dư toán cũng vậy.

Bình Luận (0)
Comment