Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1402 - Chương 1411: Không Thể

Chương 1411: Không Thể

"Ngươi nói Bắc Vương bệ hạ ở đây, vậy vì sao ngay từ đầu không nói cho ta biết?"Vạn Độc lão tổ nhíu mày hỏi.

"Việc này Bắc Vương bệ hạ sẽ đích thân giải thích với hai vị, mời hai vị chờ ở đây một lát.

"Công Dương tiên sinh đi thẳng tới cánh cửa gỗ màu xanh khắc hoa phía cuối gian phòng.

Chỉ một lát sau, cửa gỗ lại được mở ra một lần nữa.

Có ba người sóng vai đi ra, hai nam một nữ, đều có thân hình khỏe mạnh cân đối, mái tóc rối bồng như ngọn lửa, đôi mắt đỏ rực như đốm than, là Thôn Hỏa nhân.

Người ở giữa có vẻ lớn tuổi nhất, râu tóc lẫn vào nhau rối tung như bờm sư tử, khí tức tản ra từ hắn cũng mạnh nhất.

Bên trái là một Thôn Hỏa nhân nữ tràn ngập dã tính, ngay cả làn da cũng màu đỏ rực.

Mà bên phải chính là Chúc Diễm, Thôn Hỏa Nhân Vương hiện tại, khí tức tỏa ra từ hắn cũng là yếu nhất.

Trong nháy mắt, Vạn Độc lão tổ cảm thấy như có một luồng sóng nhiệt đánh tới, cẩn thận cảm nhận lại thì thấy nhiệt độ xung quanh cũng không thay đổi gì nhiều, hóa ra cái nóng đó bắt nguồn từ tâm hồn.

Ba Thôn Hỏa nhân này như ba ngọn núi lửa, trong cơ thể họ ẩn chứa lực lượng kinh khủng, một khi bùng nổ là có thể hủy diệt hết tất cả mọi thứ.

Tại sao họ lại ở đây!Ba người cũng không để ý tới Vạn Độc lão tổ, họ sải bước đi lên trước, như một ngọn lửa với khí thế mạnh mẽ.

Vạn Độc lão tổ cũng không khỏi nghiêng người né tránh, độc tố của hắn không có tác dụng gì nhiều đối với Thôn Hỏa nhân, hơn nữa trời sinh âm quỷ sẽ chịu sự áp chế từ minh hỏa.

Thậm chí hắn còn có cảm giác nếu trực tiếp đối đầu với ba người này thì hắn chết chắc!Nhưng Vạn Độc lão tổ không rảnh để suy nghĩ những chuyện này, bởi vì hắn đã né tránh nhưng Như Tâm vẫn còn đứng thẳng tắp ở đó không hề nhúc nhích.

Như Tâm liếc nhìn Chúc Diễm mà cả người nàng cứng đờ, nàng cũng cảm nhận được độ nóng, máu trong cơ thể như đang sôi sục lên, nỗi đau nhức nhối không thể nào chịu được.

Tâm trạng cũng nóng nảy không thể kìm chế, đó là mùi vị của sự hận thù.

Nàng ta từng cho rằng đã nhiều năm trôi qua rồi, hận thù trong lòng không còn mạnh mẽ như xưa.

Uống nhiều vong thủy như thế rồi, lẽ ra chuyện cũ phải phai mờ dần đi.

Nhưng tới bây giờ nàng mới phát hiện mối hận không hề giảm bớt, thậm chí còn tăng giần theo thời gian.

Còn nàng thì từ đầu tới cuối vẫn không thể quên được buổi tối ngập tràn trong biển lửa kia.

"Chọn đi, ngươi muốn làm giao nhân hay làm Thôn Hỏa nhân?""Không được quay đầu, không được khóc, nếu để cho ta thấy ngươi rơi một giọt nước mắt thì kết quả cũng giống như vậy thôi.

"Đối diện với ba người đang đi thẳng tới kia, Như Tâm chẳng những không né tránh mà ngược lại còn không nhịn được mà bước lên trước.

Ngay lúc nàng sắp đụng vào ba người nọ thì một cơn lốc cuốn nàng ra bên cạnh, Vạn Độc lão tổ đè lên vai nàng rồi quát:"Ngươi sợ tới ngu luôn rồi à?"Tên Thôn Hỏa nhân có cái bờm sư tử và nữ Thôn Hỏa nhân kia đều để lộ ánh mắt khinh thường, Chúc Diễm thì liếc nhìn Như Tâm với vẻ kỳ quái, hắn rõ ràng cảm nhận được địch ý mãnh liệt.

Nhưng bây giờ có chuyện quan trọng phải làm, hai người này cũng đều là khách quý của Bắc Việt Vương, nên hắn cũng không nói thêm gì.

Dù sao cũng chỉ là nhân loại nhỏ yếu vừa vượt thiên kiếp lần hai mà thôi, một ngón tay là có thể đè bẹp.

Như Tâm dần dần tỉnh táo lại.

"Mời hai vị vào.

"Công Dương tiên sinh đứng ở cửa ra vào hô lên.

Vạn Độc lão tổ và Như Tâm cuối cùng cũng bước vào căn phòng thần bí kia, một thanh niên tuấn tú đang nhìn về phía họ với nụ cười hờ hững, đây chính là Bắc Việt Vương Thiên Lăng Chi.

"Lão thần tham kiến bệ hạ.

"Vạn Độc lão tổ hành lễ, trong nháy mắt thấy Bắc Việt Vương thì hắn đã hiểu ra ngay, thầm nghĩ trong lòng:"Truyền thuyết kể rằng Bắc quốc có bí pháp Lưỡng Nghi Hóa Thần Thuật có thể ngưng luyện ra hai Nguyên Anh, vậy mà lại là thật!"Hóa ra kẻ đang ngồi ở đây cũng không phải là bản tôn của Bắc Việt Vương mà chỉ là một Nguyên Anh hóa thân, khí tức của hắn liên kết với Ngân Long Vương, hóa ra xem Ngân Long Vương này như thân thể.

"Ta biết các ngươi có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng có thể nào giải thích cho ta trước hay không? Như Tâm cô nương, ngươi vẫn nên bỏ mặt nạ xuống thì hơn, dung mạo thật sự của ngươi đẹp hơn nhiều!"Trên đỉnh núi Vân Phàm, Kê Trường Phong đứng trong luồng gió, gió núi lướt qua khiến trường bào hắn bay phấp phới, hắn lại không hề hay biết mà cứ thế đứng nhìn Ngân Long Vương đang lơ lửng trên bầu trời.

Thật ra hắn cũng không phải trực tiếp từ chối lời mời của Bắc Việt Vương, mà là đồng ý cung cấp số lượng vật tư hậu cần nhất định, nhưng không ai đoán được Bắc Việt Vương có thể giết gà dọa khỉ, tiêu diệt Vân Phàm Tông trước rồi nói hay không.

Trong vô thức, mưa to cũng đang dần tạnh đi, Cộng Uyên cầm trong tay hai que tính một đen một trắng.

Đôi mắt nàng sâu thẳm như biển cả, bình tĩnh mà nói:"Bắc Việt Vương ơi Bắc Việt Vương, bây giờ ngươi ra tay cũng không còn cơ hội đạt được hai cái Bắc Vương dư toán này rồi.

Bình Luận (0)
Comment