Trong giây phút phát động công kích, nó tỏa ra vô số tia lửa, phóng thẳng lên cao.
Dường như nó đã trở nên to hơn nhiều, như sao băng chiếu sáng cả bầu trời.
"Thiên phát đại hỏa, lưu tinh vẫn địa!"Chúc Phần cầm Thiên Hỏa Lệnh trong tay, chỉ về phía Cự Hạm Đảo.
Từng tia lửa lao xoẹt xuống, càng hạ xuống thấp thì càng lớn.
Nó kéo theo một đuôi lửa thật dài, nó xé rách tầng mây, chiếu rọi đêm mưa, cũng khiến cho bản thân nó xuất hiện trong tầm mắt của đám người.
"Thiên hỏa lưu tinh, giết sạch giao nhân, người không liên quan, chết nhanh đi!"Chúc Phần cười to ầm ĩ, hắn thật sự muốn giết hết toàn bộ Nam Hải Tu Hành Đạo trong một lần.
"Vân Phàm Tông ta và Hỏa Dung Sơn ngươi không thù không oán, sao người dám tiến đánh sơn môn, không sợ lão phu trả thù sao?"Kê Trường Phong vội hô lên, đồng thời hắn thôi động đại trận bảo vệ đảo.
Một tầng sáng màu xanh nhạt bao phủ toàn bộ Cự Hạm Đảo, ngăn cản thiên hỏa lưu tinh.
Nhưng hắn còn chưa dứt câu thì đã nghe thấy tiếng nổ, thiên hỏa lưu tinh đã phá vỡ đại trận bảo vệ đảo.
Diện tích của Cự Hạm Đảo thật sự quá lớn, pháp trận ở ngoài cùng chỉ có thể dùng để ngăn cản mưa bão trên biển, bảo vệ người phàm trên đảo, lực phòng ngự của nó là có hạn.
Ầm ầm ầm ầm!Tiếng nổ đinh tai nhức óc liên miên không dứt, toàn bộ Cự Hạm Đảo ngập trong biển lửa.
Một viên thiên hỏa lưu tinh rơi vào Tam Phàm Thành, tất cả người lẫn phòng ốc ở khu trung tâm đều hóa thành tro bụi, trực tiếp tan vào không khí.
Luồng gió nóng rực gào thét qua từng ngóc ngách, thiêu đốt thành trì thành phế tích, không còn bất cứ ai sống sót.
Trụ sở nơi Lý Thanh Sơn và mấy người khách quý cư ngụ nằm ngay trên Vân Phàm này, hắn nhìn thấy một viên thiên hỏa lưu tinh bay thẳng tới.
Khí thế kinh khủng khiến đám người tu hành đều vô thức mà nhắm mắt lại, giống như ngày tận thế đang tới gần.
Lý Thanh Sơn nhíu mày, hắn mở to hai mắt nhìn thấy thiên hỏa lưu tinh đụng vào đại trận thủ sơn, tia lửa bắn tung tóe, ngập tràn trong tầm mắt hắn.
Gần như tia lửa đã bao phủ hơn một nửa ngọn núi, chúng bám vào trên núi, rồi âm ỉ thiêu đốt.
Dường như không hóa mọi thứ thành tro tàn thì chúng sẽ không bỏ qua.
Làn sóng nhiệt xuyên thấu qua trận pháp thổi tới, đám người tu hành vội vàng lùi lại.
Khi họ mở mắt ra thấy bản thân vẫn còn sống nhưng trong lòng không hề cảm thấy vui sướng, chỉ có sợ hãi.
Họ luôn theo đuổi tu hành tránh đi thế tục, cuối cùng vẫn bị cuốn vào chiến tranh, hơn nữa còn là một trận chiến mà họ không thể khống chế được.
Lý Thanh Sơn cũng rất ngạc nhiên:"Thôn Hỏa nhân không hổ danh là tộc người nổi tiếng với sức phá hoại ghê gớm.
Uy lực của ngọn lửa này thật sự rất kinh khủng, nó cũng chẳng phải loại lửa tầm thường.
Dù ta có huyết thống của phượng hoàng cũng không dám đối đầu trực diện với nó!"Đột nhiên có một quả cầu băng xông vào xé toang biển lửa, nó xuyên qua đại trận thủ sơn rồi rơi xuống núi Vân Phàm.
Đám người tu hành thấy vậy thì suýt chút nữa chửi ầm lên, Lý Thanh Sơn cũng nhíu mày, chuyện lần này phiền phức rồi đây!"Nữ vương bệ hạ, sao ngài lại tới đây?"Hóa ra trong quả cầu băng chính là Cộng Uyên và một đám giao nhân.
Ngay lúc thiên hỏa lưu tinh chạm vào đại trận thủ đảo, Cộng Uyên đã ra tay ngay lập tức, nàng dùng toàn bộ hồ nước ngưng kết thành một quả cầu băng cực lớn bao phủ hành cung giao nhân.
Cộng Uyên điều khiến quả cầu băng bay thẳng tới Vân Phàm Sơn, qua mấy lần tránh thoát sự tấn công của thiên hỏa lưu tinh cuối cùng mới đến nơi.
Rầm rầm rầm!Trong giây phút quả cầu băng rơi xuống đất, lại có thêm ba viên thiên hỏa lưu tinh đánh vào Vân Phàm Sơn, ngay cả đại trận thủ sơn cũng đang run rẩy.
Sự tấn công như vũ bão của Thôn Hỏa nhân khiến cho người ta nghi ngờ trận pháp này còn tồn tại được bao lâu.
Cộng Uyên nhìn Lý Thanh Sơn một chút, nhưng không còn tâm trạng để ý tới hắn, nàng ngẩng đầu nhìn lên trời.
Có ba khí tức cường đại đứng đằng sau tầng mây u ám kia, chính là ba vị cường giả Chúc Phần, Chúc Tai, Chúc Diễm của Thôn Hỏa nhân.
Mà điều khiến người ta càng thêm sợ hãi là ngọn lửa trên người họ đang liên kết với nhau, rồi kết thành một trận thế Tam Tài đơn giản trên bầu trời.
Khí tức của họ lại bao phủ toàn bộ Cự Hạm Đảo, đứng trên cao quan sát phía dưới như những vị thần.
Mà trên tầng mây càng cao hơn, Ngân Long Vương vượt ra khỏi mặt biển.
Cộng Uyên nghiến răng nghiến lợi nói:"Bắc Việt Vương!"Thôn Hỏa nhân nổi tiếng là thiện chiến, nhưng họ không biết cách che giấu khí tức của mình chứ đừng nói gì là xáo trộn thiên cơ.
Họ chỉ có thể ẩn núp trong Ngân Long Vương, mới có thể tránh khỏi mọi sự dò xét mà lén lút xâm nhập Nam Hải.
Vốn Cộng Uyên còn cho rằng dù họ có xâm nhập Nam Hải tiến hành tập kích cũng không có gì đáng lo, biển cả là sân nhà của nàng.
Cho dù đánh không lại cũng có thể thoải mái mà thoát thân.
Hơn nữa có đại trận thủ sơn của Vân Phàm Sơn ở đây thì độ khó càng tăng thêm.
Sự tấn công bất chợt này sẽ khiến cho Kê Trường Phong càng nghiêng về phe nàng hơn.
Chỉ cần cố gắng chống cự một chút, cầu xin sự trợ giúp của Thủy Tinh Cung là có thể lật ngược thế cờ, thậm chí đánh giết họ.