Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1416 - Chương 1425: Tình Thế Đảo Ngược

Chương 1425: Tình Thế Đảo Ngược

Hỏa diễm tản hết, thân thể cự thần hoả diễm lại nhỏ hơn mười trượng, biến thành một bộ khô lâu dữ tợn vượt qua trăm trượng đứng sừng sững ở trước mặt hắn, máu thịt trên người bị hỏa diễm cắn nuốt hầu như không còn, vẫn đứng sừng sững không ngã còn lóe ra ánh kim loại sáng bóng, không có chút vết nứt nào.

Trải qua vô số lần chiến đấu, bị cự thần hoả diễm đánh chết hai lần, hắn rốt cuộc cũng đột phá Hổ Ma ngũ trọng, hốc mắt trống rỗng nhìn cự thần hoả diễm trước mặt, không còn một tia yếu thế nào nữa.

Gầm!Gừ!Cự thần hoả diễm và Lý Thanh Sơn đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ, hỏa diễm và cuồng phong kịch liệt va chạm, thế lực ngang nhau.

Ngay sau đó, hai thân thể gần như cao lớn ngang nhau, hung hăng va chạm vào nhau!Thiết quyền chấn động, phi hỏa lưu tinh điên cuồng tấn công vào người đối phương, lại một bước không lui, lấy công đối công!Ầm ầm ầm ầm!Tựa như từng tiếng sấm sét nổ tung trong Tu La tràng, vòng xoáy huyết sắc cấp tốc xoay tròn, lại có một A Tu La soái từ trên trời giáng xuống, bị cuốn vào dư ba của trấn chiến, tan xương nát thịt cũng không ai để ý.

Xương hổ cả người Lý Thanh Sơn bị thiêu đỏ đau đớn, giống như sắt thép vừa mới được rèn trong lò lửa, chẳng những không có chút dấu hiệu mềm nhũn mà ngược lại dưới sự rèn luyện của ngọn lửa bùng cháy trở nên càng thêm kiên cường ngưng luyện.

Nhưng Lý Thanh Sơn vẫn rơi vào thế hạ phong, dù là đột phá Hổ Ma ngũ trọng, chỉ riêng về sức mạnh vẫn kém hơn cự thần hoả diễm đã trải qua từng đợt suy yếu.

“Nhưng xem như bây giờ ta đã có mười phần thắng!” Lý Thanh Sơn tràn đầy tự tin nói.

Kết quả là tình hình bắt đầu đảo ngược!Một quyền của Lý Thanh Sơn đánh vào mặt cự thần hoả diễm, cự thần hoả diễm không chống đỡ nổi mà lui về phía sau một bước, đây là lần đầu tiên hắn bị đánh phải lùi lại!Sau đó, lần thứ hai, thứ ba.

Chân của Lý Thanh Sơn tiến về phía trước, không để ý đến sự phản công của cự thần hoả diễm, chỉ tiến công, tiến công, tiến công!Cự thần hoả diễm lảo đảo lui về phía sau, trên người bạo phát ra từng đoàn liệt diễm hừng hực, khuôn mặt vốn mờ nhạt không rõ lại càng trở nên lẫn lộn, hỏa diễm trên người cũng suy yếu với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

Lý Thanh Sơn có thần lực đại địa và Thủy Thần Ấn, sức mạnh liên tục sinh sôi, yêu khí cuồn cuộn không dứt, lúc chiến đấu cũng dần dần thích ứng với sức mạnh mới của Hổ Ma ngũ trọng, càng đánh càng mạnh!Mà cự thần hoả diễm lại không có được bất kỳ bổ trợ nào, tình hình cứ thế kéo dài, thân thể của cự thần hoả diễm liên tục biến nhỏ cho đến khi thấp hơn Lý Thanh Sơn một cái đầu, như thể đã cảm giác được tiến gần đến thất bại, hắn phát ra tiếng gầm gừ không cam lòng, lại xoay chuyển cục diện thay đổi liên tiếp bại lui, con kiến hôi nhỏ bé ban đầu đã biến thành mãnh thú mà hắn không thể nào phản kháng!Cốt trảo khổng lồ bóp chặt cổ cự thần hoả diễm, cái miệng có răng nanh chồng chéo phát ra cuồng phong rít gào, là nụ cười điên cuồng!“Hổ Ma đào tâm!”Chân phải của Lý Thanh Sơn cắm thật sâu vào trái tim cự thần hoả diễm, móc ra một trái tim màu đỏ chói nóng rực, tiện tay ném vào trong miệng.

Trong tiếng gầm gừ tức giận không cam lòng, cự thần hoả diễm vỡ vụn tan tành!Trong ngọn lửa hừng hực, Lý Thanh Sơn giang hai tay ra, ngửa mặt lên trời gào thét!Vòng xoáy huyết sắc xoay tròn trở nên lớn hơn, giống như một cánh cửa mở ra, trong đó truyền tới tiếng gọi trong bóng tối!“Đến đây đi, chiến sĩ trời sinh, hãy lấy thân phận A Tu La để bắt đầu một trận huyết chiến vô tận đi!”…Trên bầu trời Cự Hạm đảo có một cái bóng mơ hồ bay qua qua lại.

Thân thể Kê Trường Phong cưỡi Phi Liêm, khống chế cuồng phong, vung cờ lớn, dựa vào ưu thế về tốc độ mà không ngừng tập kích ba Thôn Hỏa nhân vương.

Ba Thôn Hỏa nhân vương vì triệu hồi Hỏa Thần giáng xuống nên đều hao tổn rất nhiều lực lượng, ở trên biển lớn này lại chịu sự áp chế mơ hồ, còn phải duy trì trận thế để phong tỏa khu vực biên giới, trong chốc lát cũng không làm gì được hắn, trông mong chờ Hỏa Thần lao tới để giết chết đám ruồi nhặng đáng ghét này.

Nhưng chờ tới chờ lui kiểu nào cũng không đợi được Hỏa Thần xuất hiện, ngược lại chờ đến một trận tuyết lớn.

Trên đỉnh Đại Vân Phàm sơn lóe ra quang mang màu lam cực kỳ rực rỡ, Cộng Uyên giơ cao quyền trượng băng tinh, ánh sáng kia chính là do một khối băng tinh hình thoi trên đỉnh quyền trượng phóng ra, đó là một khối Hàn Huyền vạn năm rất lớn tựa như một viên hàn tinh.

Ánh sáng đang chiếu lên không trung, hóa thành từng mảnh bông tuyết.

Một mảnh bông tuyết rơi vào một dòng sông nham thạch nóng chảy, trực tiếp khiến nham thạch nóng chảy đang sôi trào hóa thành đất đóng băng, tuy là rất nhanh lại bị địa hỏa hòa tan, nhưng bông tuyết không ngừng bay xuống, thế lửa trên Cự Hạm đảo lại dần dần bị áp xuống, không còn ngọn lửa khí thế hừng hực nữa.

Địa hỏa từ trong lớp vỏ đất phun ra, không chỉ là nguồn sức mạnh của trận thế này mà còn làm cho Thôn Hỏa nhân vương đạt được địa lợi.

Cộng Uyên nhìn ra điểm này, chỉ cần dập tắt trận đại hỏa này, Thôn Hoả nhân sẽ không chống đỡ được lâu, trong lòng lặng lẽ nói: “Lý Thanh Sơn à Lý Thanh Sơn, ngươi phải chống đỡ thêm một chút nữa!”“Tại sao? Tại sao Hỏa Thần vẫn chưa ra?”Chúc Phần chất vấn Chúc Diễm, bộ râu tóc đỏ thẫm cũng hóa thành ngọn lửa thiêu đốt giống như một con sư tử đực tức giận.

Bình Luận (0)
Comment