“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Chúc Phần nhíu mày hỏi.
“Hỏa Thần.
Hỏa Thần bị giết chết rồi!”Chúc Diễm run rẩy chật vật nói, trong nháy mắt lúc cự thần hoả diễm bị móc tim ra, sự tức giận mãnh liệt và nỗi không cam lòng xuyên qua biên giới cách trở truyền vào trong lòng hắn.
“Không thể nào có chuyện này!” “Không phải là ngươi không cảm nhận được Hỏa Thần sao, đừng để bị lừa!”Chúc Phần và Chúc Tai đồng thời phản bác, sức mạnh của cự thần hoả diễm đã tiếp cận đỉnh phong của thế giới này, dù tồn tại điểm yếu cực lớn nhưng chỉ có những nhân vật truyền kỳ danh chấn thiên hạ mới có thể đánh chết hắn.
Chẳng lẽ trong kiện pháp bảo nhỏ bé này lại cất giấu một cường giả giống như Đại Dong Thụ Vương, điều này hoàn toàn không có khả năng.
“Nhất định là pháp bảo này có gì đó kỳ lạ!”Chúc Diễm hoàn toàn không để ý tới Chúc Phần và Chúc Tai, ánh mắt hắn nhìn thẳng, lẩm bẩm nói.
Trước khi cự thần hoả diễm bị giết chết đã truyền ý niệm đến, mang đến chấn động cực lớn cho tinh thần của hắn, gần như tương đương với phản phệ.
Tin tức này cũng khiến trong lòng Cộng Uyên sinh ra một tia chấn động, nhưng lập tức lại trở về yên tĩnh, lực trường mặc lam sắc không ngừng bành trướng, “Thâm Uyên chi tâm” thế mà lại mất đi khống chế, “Vạn Thủy Quy Khư” điên cuồng vận chuyển với Quy Khư đồng hóa, ngay cả ánh sáng của quyền trượng băng tinh trong tay nàng cũng dần yếu đi, Hàn băng vạn năm không thể phá hủy đều dần dần bị hòa tan.
Lập trường hình cầu mặc lam sắc bành trướng dữ dội, trong nháy mắt đã bao phủ cả Đại Vân Phàm sơn, còn đang không ngừng lớn lên.
Ào ào! Bốn phía bỗng nhiên vang lên âm thanh của thuỷ triều, nước biển bị Thần Hỏa lệnh ngăn cách bên ngoài, bị sức mạnh vô hình dẫn dắt hóa thành một đợt sóng lớn ngập trời nhào lên Cự Hạm đảo.
Những đám mây hội tụ từ bốn phương tám hướng đến đây và kết thành tầng mây dày trên bầu trời, trong ngoài liên kết, phá hủy kết giới phong tỏa Thôn Hỏa nhân vương.
Một quyền của Chúc Phần bỗng nhiên đánh vào mặt Chúc Diễm, hét lên: “Chẳng qua chỉ là hủy một con rối có chút khí tức của Chúc Dung đại thần mà thôi, sau này vẫn có thể triệu hồi lại, đừng léo nha léo nhéo giống như đàn bà thế!”Chúc Thiên Tai trừng mắt nhìn Chúc Phần: “Đàn bà thì làm sao?”Sau đó hắn ta nhìn Chúc Diễm nói: “Đừng nghe tiểu tiện nhân kia nói bậy, giết tiện nhân Cộng Uyên coi như là làm ăn kiếm được lời rồi, lại làm thịt lão gia hỏa Kê Trường Phong này là hoàn toàn thắng lợi, thua cái quái gì chứ!”“Đa tạ nhị vương chỉ giáo, là ta thất lễ quá rồi!” Chúc Diễm cúi đầu nhận chỉ bảo, lại nhìn Vân Phàm sơn rồi thầm nghĩ: “Bất luận thế nào thì đại cục đã định!”Tiểu An bỗng nhiên cảm thấy khó thở giống như chìm trong nước vậy, tuy là nàng có thể tiếp nhận khí tức chết lặng của Quy Khư, nhưng sức mạnh của Thâm Uyên chi tâm đang trở nên càng ngày càng mạnh, sinh ra áp bức thật sự.
Trên ngọn Đại Vân Phàm sơn, âm thanh sụp đổ tán loạn, cỏ thơm cây cối, đình đài lầu các, tất cả đều hóa thành hư không.
Nàng hơi nhíu mày nhưng không phải vì áp bức này, nhẹ giọng gọi: “Thanh Sơn!”Lý Thanh Sơn đứng sừng sững giữa trời đất, nhìn về phía trung tâm của vòng xoáy huyết sắc, trong ngực có một loại kích thích ức chế, muốn tung người đầu nhập vào Tu La đạo, chinh chiến sát phạt.
Phong Thần chi dực giang rộng với tư thế trước nay chưa từng có, chỉ cần nhẹ nhàng vỗ cánh là có thể bay vào một thế giới hoàn toàn mới.
Bỗng nhiên hắn nhớ tới một khuôn mặt, hít sâu một hơi, trấn an Hổ Ma nóng lòng muốn thử, thu lại lông cánh Phong Thần, hét lên trên trời: “Ta sẽ đi nhưng không phải bây giờ, cũng không phải vì tham gia trận huyết chiến vô tận gì đó!”Hắn dừng một chút rồi nói: “Ta sẽ đánh bại tất cả A Tu La, quân lâm toàn bộ Tu La đạo, chấm dứt trận huyết chiến vô tận này!”Âm thanh trong bóng tối cũng dần yên tĩnh lại, một lát sau mới nói: “Quân lâm Tu La đạo, đúng là khiến người ta chờ mong đấy, có lẽ ngươi chính là người trong lời tiên tri, ta đã chờ lâu lắm rồi, chẳng qua cũng không ngại chờ thêm một chút.
”Vòng xoáy huyết sắc dần dần thu lại, âm thanh trôi dạt đi xa, tại thời điểm vòng xoáy huyết sắc muốn tụ hợp, một thứ khổng lồ gào thét từ trong đó rơi xuống!Lý Thanh Sơn đưa tay bắt lại vật kia trong tay rồi nhìn, là một cái thạch bàn lớn khoảng hơn mười trượng được bao phủ bởi một lớp huyết sắc nhàn nhạt, khắc họa hoa văn hàng trăm hàng ngàn loại binh khí, còn có rất nhiều phù văn kỳ diệu.
“Đây là thứ gì vậy, nhìn tổng thể cũng không phải để ném ra ngoài đập người nhỉ, nhìn có vẻ giống như tế đàn.
Quên đi, chờ khi nào rảnh rồi hỏi Ân Tinh thử, đồ đạc trong Tu La đạo, chắc nàng sẽ nhận ra thôi!”Lý Thanh Sơn lại nhìn lên trời, cảm thấy hết sức tò mò, giọng nói kia thật sự là ý thức của Tu La đạo sao? Thế giới Cửu Châu có ý thức ư?Nhưng bây giờ không phải thời điểm để suy nghĩ những thứ này, ở giữa xương ức lởm chởm lấp lánh ánh kim loại, một trái tim đỏ rực nóng bỏng đang bắn ra ngàn vạn luồng quang mang rực rỡ!Chính là trái tim của cự thần hoả diễm mà hắn nuốt vào, trong đó không chỉ ẩn chứa hỏa linh lực thuần túy nóng rực, càng có thêm một chút thần tính hiếm có.
Lý Thanh Sơn lập tức vận chuyển Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, bắt đầu luyện hóa một viên Hỏa Thần chi tâm này.
Giờ này khắc này chính là thời cơ tốt nhất để đột phá Phượng Hoàng đệ tam trọng!