Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1418 - Chương 1427: Tự Tìm Đường Chết

Chương 1427: Tự Tìm Đường Chết

Nơi này không phải là thế giới vong giả như Địa Ngục đạo, Ngạ Quỷ đạo, nhưng lại tĩnh mịch hơn cả Địa Ngục đạo và Ngạ Quỷ đạo, trong địa ngục ít nhất còn có chảo dầu sôi trào, ác quỷ kêu thảm thiết, trong Ngạ Quỷ đạo ít nhất còn có thi quỷ cắn nuốt chém giết lẫn nhau, nơi này lại là sự yên tĩnh tuyệt đối, vạn năm như một ngày.

Sinh linh tầm thường tuyệt đối không thể chịu đựng được loại cảm giác này!Dù là Cộng Uyên cũng không thể, nàng dựa vào ý niệm cuối cùng, truyền niệm cho Tiểu An: “Giữ chắc tâm thần, đừng để bị thôn phệ đồng hóa, hy vọng ngươi nói thật, nếu không chúng ta đều sẽ chết!”Sau đó, trong mắt nàng lập tức mất đi hết thảy tâm tình ba động, chỉ lạnh lùng máy móc thôi thúc “Thâm Uyên chi tâm”, cuồn cuộn không ngừng dẫn tới khí tức Quy Khư.

Ánh lửa phi nước đại đột nhiên từ Vân Phàm sơn vòng qua, đám Thôn Hỏa nhân vương bạo liệt hiếu chiến dường như cũng cảm giác được sợ hãi, không dám tiến vào trong lực trường hình thành bởi Thâm Uyên chi tâm.

“Tiện nhân này bị chúng ta dọa đến phát điên rồi, dám thúc giục Thâm Uyên chi tâm như thế, hoàn toàn không cần chúng ta ra tay, nàng sẽ bị Quy Khư đồng hóa nuốt chửng, tất cả sinh linh bị bao phủ trong đó đều sẽ chết đi!” Chúc Tai khinh miệt nói, trên mặt lại khó nén vẻ sợ hãi.

Hỏa chủ bốc lên nhảy nhót, Quy Khư nơi chúng thủy tụ tập có khắc chế rất lớn đối với Thôn Hỏa nhân trời sinh hỏa linh.

Thật ra, ba người họ liên thủ hoàn toàn có năng lực xông vào lực trường hình thành từ “Thâm Uyên chi tâm”, không thể đánh chết Cộng Uyên, nhưng một khi bị khí tức Quy Khư lây nhiễm sẽ sinh ra tâm ma cực lớn, thậm chí sẽ làm cho hỏa diễm trong lòng họ dần dần dập tắt.

Cho nên dù là Thôn Hỏa nhân tính tình hung hãn cũng không dám xông vào.

“Ha ha ha, chúng ta đã thắng rồi!” Chúc Phần cười điên cuồng.

Chúc Diễm và Chúc Thiên Tai liếc nhìn nhau, cũng cười rộ lên.

Cộng Uyên mạnh nhất lại tự vùi lấp mình vào đường cùng, sau khi Kê Trường Phong mất đi Phi Liêm thần thú, không thể nào ngăn cản ba người họ liên thủ, dù không có cự thần hoả diễm hỗ trợ, họ cũng đã dứt khoát giành chiến thắng, còn lại chỉ là xem Cộng Uyên chết như thế nào thôi.

“Đêm dài lắm mộng, làm thịt lão gia hỏa này trước rồi nói sau!”“Kê Trường Phong, chuẩn bị chịu chết đi?”Ba người Chúc Phần dứt khoát không để ý tới Cộng Uyên nữa, cầm Thần Hỏa lệnh trong tay nhắm ngay Kê Trường Phong“Muốn lấy mạng của ta thì lấy mạng của mình đổi đi!”Kê Trường Phong cầm Phi Liêm kỳ đứng ở trong hư không, hơi thở dốc.

Sau một phen chiến đấu gian nan, hắn cũng kiệt sức, cuồng phong lưu chuyển quanh người lại càng trở nên kịch liệt, không thể tưởng tượng được.

Tông môn bị hủy hết, đệ tử bị tàn sát, ngay cả bản thân cũng rơi vào tình cảnh chắc chắn phải chết, điều này đủ để cho người bình thường phát điên trong hoàn cảnh bi thảm, lại làm cho hắn sinh ra một chút kỳ lạ nhẹ nhàng.

Giống như tháo bỏ được một gánh nặng vô hình, cảnh giới đình trệ đã lâu cũng có dấu hiệu đột phá.

Hắn trời sinh là thân thể tốn linh, từ khi sinh ra đã được vạn người kỳ vọng, tập hợp ngàn vạn sự sủng ái trên người, từng bước leo lên ngai vàng của tông chủ Vân Phàm, trở thành đại tu sĩ oai phong một phương, được toàn bộ tu hành đạo Nam Hải kính trọng.

Cuộc đời nhìn có vẻ thuận buồm xuôi gió nhưng phải gánh vác trọng trách rất lớn, tiền bối kỳ vọng, hậu bối dựa vào, sự tồn tại của toàn bộ tông môn, tất cả đều buộc vào người hắn, hắn không thể không cẩn thận duy trì cân bằng, ngay cả sự phong lưu bồng bột lúc còn trẻ cũng phai nhạt tất cả hầu như không còn.

“Ta tên là Trường Phong nhưng chưa từng được trường phong vạn dặm, tự do tự tại?”Lúc Thôn Hỏa nhân hủy diệt Vân Phàm tông mà hắn phấn đấu trong nháy mắt, điều đó đã mạnh mẽ chặt đứt ràng buộc của hắn, lấy thù hận làm cho hắn khôi phục ý chí chiến đấu, khiến hắn thấy được khả năng tu vi tiến thêm một bước.

“Hôm nay không thể giết chết ta thì ngày sau ta chắc chắn sẽ huỷ diệt Hoả Dung sơn!”“Vậy bọn ta sẽ thành toàn ngươi, đi chết đi!”Ba người Chúc Phần đồng thời lên tiếng, giọng nói của họ hoà vào nhau tựa như một thể, giơ cao Thần Hỏa lệnh lên, đang định ra tay thì phía sau truyền đến một sóng âm thanh vô cùng bình tĩnh:“Các ngươi thua rồi.

”Giọng nói kia có vẻ trầm đục tựa như từ trong biển sâu truyền đến, nhưng vẫn êm tai như cũ.

Ba người Chúc Phần đồng thời quay đầu lại.

Tiểu An từ phía sau Cộng Uyên đi ra, tuy là bước đi có chút vụng về nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh như lúc ban đầu.

“Nữ nhân này, ngươi thế mà lại không bị khí tức của Quy Khư ảnh hưởng! Nhưng lại đang nói khùng điên cái gì vậy? Ha ha, nhìn ngươi cũng có chút nhan sắc đấy, giao món pháp bảo kia ra đây rồi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, sau đó làm nô lệ cho bọn ta, bọn ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng!”“Các ngươi thua rồi.

”Tiểu An bình tĩnh lặp đi lần nữa, âm điệu không có bất kỳ thay đổi nào, làm cho ba người Chúc Phần nảy sinh phiền nào khó hiểu, dường như thực sự có một cái gì đó quan trọng không tưởng tượng đến, hắn ta quát mắng: “Tiện nhân, muốn chết à!”Tiểu An từ từ giơ Tu La tràng trong tay lên, trên mặt lại nở nụ cười mỉm, rung động lòng người, khuynh quốc khuynh thành.

“Các ngươi thua rồi!”Bỗng nhiên, sắc mặt Chúc Diễm thay đổi, lộ ra vẻ mặt không thể tin còn có một chút hoảng sợ!

Bình Luận (0)
Comment