Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1428 - Chương 1437: Bại Lộ

Chương 1437: Bại Lộ

Cộng Uyên vì muốn phòng ngừa pháp bảo sinh ra cảm ứng kỳ diệu gì đó khi ở gần nhau nên trước khi Như Tâm và Vạn Độc lão tổ leo lên Phi Thiên Long Hạm đã đưa Bắc Vương dư toán cho Lý Thanh Sơn.

"Ngươi lại đưa Bắc Vương dư toán cho hắn, điều kiện là trấn áp tâm ma ư?"Bắc Việt Vương đưa mắt nhìn hình chiếu giữa không trung, trong đôi mắt hắn để lộ sự kinh ngạc, nhưng khi nhìn về phía Cộng Uyên thì lại hiểu ra đôi điều.

Hắn nói là đến đây vì Lý Thanh Sơn, nhưng thật ra mục đích lớn nhất vẫn là ép Cộng Uyên giao Bắc Vương dư toán để đổi lấy lời hứa không ủng hộ Hỏa Dung Sơn của hắn.

Không ngờ chuyện tới nước này lại xảy ra biến cố, tên Lý Thanh Sơn này.

"Đó là chiến lợi phẩm của tộc ta, ta muốn giao cho ai cũng được.

Năm xưa tiên vương Bắc quốc nổi tiếng với thuật bói toán, nhưng cuối cùng vẫn là kém một nước cờ, tính đi tính lại vẫn nuốt hận trước Nam hải! Ta khuyên Bắc Vương đừng nên mạo hiểm, nếu lại xảy ra tranh chấp thì sợ rằng mối thù hận kéo dài liên miên hàng vạn năm vẫn không thể xóa nhòa!"Năm xưa dù Bắc quốc thất bại trong việc chinh phục Nam Hải nhưng cũng khiến giao nhân Nam Hải bị thương nặng, cuối cùng hai phe đàm phán ngưng chiến.

Sau này các đời Bắc Vương đều có lòng muốn báo thù, nhưng cũng không dám nhúng tay vào vũng nước đục này, chỉ đành lấy Hỏa Dung Sơn tiến hành ngăn chặn.

Đối diện với Bắc Việt Vương hùng hổ hăm dọa, Cộng Uyên khôi phục lại bản sắc vương giả lạnh lùng cao ngạo ngay lập tức, nhưng tư thế hiện tại lại có chút không phù hợp, nàng vẫn đang dựa sát vào trong lòng Lý Thanh Sơn.

Bắc Việt Vương không ngờ rằng Cộng Uyên lại đứng về phe Lý Thanh Sơn một cách công khai như vậy.

Chẳng lẽ nàng làm vậy vì muốn nghĩ cách cứu Như Tâm này ư? Nhưng theo hắn biết thì tính tình của Cộng Uyên cũng không hề dịu dàng.

Chẳng qua tâm trạng nữ nhân sáng nắng chiều mưa, rất khó xác định được.

"Dường như thiếu mất hai que tính!""Hai que cuối cùng đang ở trong tay ta!" Cộng Uyên lấy ra hai que tính Bắc Vương dư toán màu đen trắng rồi bình tĩnh mà nói:"Thả người ra là ngươi có thể đạt được toàn bộ Bắc Vương dư toán!"Bắc Việt Vương trầm ngâm một lát: "Lý Thanh Sơn, nếu sau này có một ngày ngươi sẽ trở thành kẻ địch của ta thì ta thà không lấy lại những que tính này!"Thực lực mà Lý Thanh Sơn biểu hiện ra thật sự quá kinh khủng, nếu bắt buộc phải đối đầu thì nhất định phải bóp chết từ trong trứng nước bằng bất cứ giá nào.

"Ngươi cũng không cần thề độc làm gì, Bắc Vương cho rằng ta sẽ thần phục người khác ư?"Lý Thanh Sơn hô to.

Bắc Việt Vương cười rồi gật đầu:"Cũng đúng!"Bỗng nhiên hắn lại nói tiếp: "Nhưng đã nói nhiều vậy rồi mà ngươi vẫn đeo mũ giáp, có phải là hơi vô lễ rồi không?"Trong lòng Lý Thanh Sơn âm thầm rung động, sau khi hắn đột phá Hổ Ma ngũ trọng thì thực lực đã tăng mạnh, nhưng Linh Quy vẫn không đàn áp được ma tính, cũng không khôi phục được vẻ ngoài của nhân loại.

Vậy nên hắn mới đội mũ sừng trâu để che giấu, không ngờ rằng lại để Bắc Việt Vương phát hiện ra.

Lý Thanh Sơn không thèm để ý tới lời uy hiếp của Bắc Việt Vương, không tiếc đánh một trận cũng là vì chịu sự ảnh hưởng của Hổ Ma, đó là kẻ địch càng mạnh thì Hổ Ma càng khát máu.

Hắn chỉ hơi chần chừ một chút rồi đưa ra quyết định!Mọi người đứng dưới đều vô cùng căng thẳng, chỉ sợ hai bên đột nhiên lại trở mặt, Bắc Việt Vương đại khai sát giới, bây giờ bọn hắn còn chẳng có sức lực để chạy trốn.

Hàn khí của biển băng lan tràn khắp chốn, từng bông tuyết nhẹ nhàng đáp xuống trần gian.

Ngay lúc không khí căng thẳng khôn cùng này thì Bắc Việt Vương đột nhiên cười to: "Thì ra là thế, đáng lẽ ta nên nghĩ tới sớm hơn! Chẳng trách ngươi không sợ đối đầu với ta.

"Đám người nhìn nhau, hiện rõ vẻ kinh ngạc và tò mò trên gương mặt.

Không biết Bắc Việt Vương đã nhìn thấy điều gì mà lại nói rằng tên Lý Thanh Sơn kia không sợ đối đầu với hắn! Dù họ đã bị những gì Lý Thanh Sơn biểu hiện ra làm cho tê dại, nhưng bây giờ cũng không thể không cảm thấy kinh ngạc.

Người trước mặt là Bắc Việt Vương! Dù là Hỏa Dung Sơn so sánh với hắn thì cũng chỉ được tính là thế lực nhỏ.

Đến cùng là tên Lý Thanh Sơn này có tài đức gì?"Bắc Nguyệt!"Cộng Uyên ngẩng đầu nhìn lên.

Nàng thấy mũ sừng trâu hóa thành ma khí rồi tiêu tán đi, để lộ một gương mặt khôi ngô kiên quyết không giống với Lý Thanh Sơn, trên đầu còn có hai cái sừng, tóc đỏ như lửa.

Hai chữ Bắc Nguyệt được khắc trên sừng đó.

Cộng Uyên có chút không hiểu rõ, nhưng Bắc Việt Vương lại nhớ rất rõ cái tên này.

Năm xưa Mặc Hải Long Vương truy sát tên yêu quái này đến tận cảnh nội Vụ Châu.

Chẳng trách Đại Dung Thụ Vương lại ưu ái một tên nhân loại như thế, hóa ra hắn hoàn toàn chẳng phải là nhân loại, mà là một kỳ tài ngàn năm khó gặp của yêu tộc.

Chỉ sợ rằng cũng có bóng dáng của Đại Dung Thụ Vương trong việc Lý Thanh Sơn có thể chạy trốn khỏi sự truy sát của Mặc Hải Long Vương.

Dù không biết Lý Thanh Sơn làm thế nào để dùng thân phận nhân loại lừa tất cả mọi người, nhưng lý do hắn đến Vụ Châu rất rõ ràng là vì tránh né Mặc Hải Long Vương.

Lý Thanh Sơn đã đưa một trong thập phương Yêu Vương là Mặc Hải Long Vương vào danh sách báo thù thì cũng chẳng sợ đắc tội thêm một Bắc Vương nữa!

Bình Luận (0)
Comment