Chương 144: Đều Là Sự Thật - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 144: Đều Là Sự Thật
Lý Thanh Sơn bóp gãy cổ ông cụ áo xám, quăng về phía Tiền Duyên Niên.
“Ngoài ra còn đưa tặng thêm hai xác chết, lễ nhỏ nhưng nặng tình, xin vui lòng nhận lấy!”
…
Nhị lão nhà họ Tiền, Luyện Khí tầng ba, đều không phải dạng lính quèn, nếu chính diện đối địch, Điêu Phi không thể nào nhẹ nhàng gϊếŧ chết bất cứ ai trong số họ.
Nhưng mà họ đều không ngờ là sẽ có người dám ra tay với họ ở ngay trong tiệc mừng thọ, ngay trước mặt công chúng, cho nên không có bất cứ phản kháng gì mà chết ngay tại chỗ.
Từ đây, nhà họ Tiền đã không còn Luyện Khí sĩ tầng ba.
Dưới sự bao vây của mấy chục Luyện Khí sĩ là các cao thủ nhà họ Tiền và các khách khứa, Điêu Phi căng thẳng đến gần Lý Thanh Sơn, lần đầu tiên hắn phát hiện được, không ngờ đến gần một ai đó lại có thể có được một ít cảm giác an toàn.
Đêm qua, Lý Thanh Sơn chỉ nói với hắn ba câu:
“Đừng nói cho Tiền Dung Chỉ. Ra tay ngay tại bữa tiệc mừng thọ tối mai. Giao Tiền Duyên Niên cho ta đối phó!”
Ba câu nói làm Điêu Phi rối rắm một ngày một đêm, cuối cùng quyết định liều mạng.
Lý Thanh Sơn không coi như không nhìn thấy mấy chục Luyện Khí sĩ, lấy ra hồ sơ bắt đầu đọc to:
“Được Tiền Dung Chỉ tố cáo, nhà họ Tiền có các hành vi không hợp pháp như sau, một, gϊếŧ người vô tội bừa bội. Hai, mưu hại mệnh quan triều đình...”
m thanh chứa đầy chân khí còn vang dội hơn tiếng gầm rú khi nãy, thậm chí truyền đến trong thành Cổ Phong ở dưới chân núi, tất cả mọi người đều ngừng ăn uống, ngẩng đầu lên lắng nghe.
“Tiền Dung Chỉ! Đây là chuyện không thể nào?”
Tiền Duyên Niên vốn đang định ra tay, sau nghe khi nghe được ba chữ “Tiền Dung Chỉ” thì lập tức ngẩn người, con bé ngoan ngoãn thông minh, luôn mang đến cho ông nhiều niềm vui nhất trong tất cả các đứa trẻ, sao có thể hạch tội ông được. Nhưng khi ông giật mình quay đầu lại, không biết từ lúc nào, Tiền Dung Chỉ đã không còn đứng cạnh ông.
Lý Thanh Sơn không bị ảnh hưởng, tiếp tục đọc to:
“Phụng lệnh của Trác Trí Bá, thống lĩnh Huyền Ưng của thành Gia Bình tiến đến điều tra, sau khi điều tra xác minh tất cả đều là thật, lập tức tiến hành tử hình ngay tại chỗ đối với Tiền Duyên Niên và tất cả nghi phạm liên quan!”
Tiền Duyên Niên nhìn vào đám đông tìm kiếm Tiền Dung Chỉ, chỉ thấy nàng không biết từ lúc nào đã xuyên qua đám người, đi đến bên cạnh Điêu Phi và Lý Thanh Sơn, nhìn Lý Thanh Sơn sắc mặt âm u, Lý Thanh Sơn phá rối toàn bộ kế hoạch của nàng.
Năm chữ “Tử hình ngay tại chỗ” vẫn còn đang liên tục quanh quẩn, ở trong mắt Lý Thanh Sơn, tất cả âm mưu quỷ kế đều chẳng là cái gì.
Lý Thanh Sơn buông hồ sơ, lại nói:
“Người không liên quan cứ việc rời đi để tránh bị liên lụy, nếu dám gây trở ngại tư pháp, gϊếŧ không tha!”
Tiền Duyên Niên trừng to đôi mắt nói:
“Thật là ngươi? Cái thứ đê tiện nhà người!”
Công Lương Bạch nói:
“Tiền tiểu thư, những chuyện ngày là sự thật sao?”
Tiền Dung Chỉ cắn môi nói:
“Tất cả đều là sự thật, các ngươi cứ việc đi hỏi bất cứ gia đình nào trong thành Cổ Phong này thì đều có thể biết được! Thống lĩnh Trác của chúng ta đang trên đường đến đây! Mọi người mau rời đi đi.”
Tuy rằng nàng cực kỳ hận Lý Thanh Sơn, nhưng giờ phút này lại không thể không đứng về phe hắn, nếu không chắc chắn sẽ bị Tiền Duyên Niên đang giận đến phát cuồng gϊếŧ chết ngay tại chỗ.
Xung quanh Gia Bình còn có ai mà chưa từng nghe qua thanh danh của Trác Trí Bá, có ai dám thật sự dám vì nhà họ Tiền đã làm vô số việc ác mà trực diện chống đối không cho Ưng Lang Vệ phá án. Các Luyện Khí sĩ hai mặt nhìn nhau, không biết ai là người đầu tiên nhấc chân, vội vàng đi ra ngoài, nhưng họ nhìn ba người Lý Thanh Sơn như đang nhìn ba cái xác chết.
Nguyên nhân quan trọng nhất khiến họ không có ý định ở lại giúp nhà họ Tiền chính là nhà họ Tiền không cần họ giúp. Một tên Luyện Khí sĩ tầng ba, hai tên Luyện Khí sĩ tầng hai đều sẽ bị hủy diệt dưới cơn lửa giận của Tiền Duyên Niên trong tích tắc.
Nghĩ như thế, họ lại đi càng nhanh hơn, nếu Trác Trí Bá đến thấy, nhìn thấy ba cái xác chết của Ưng Lang Vệ, nếu bị xem như đồng bọn của nhà họ Tiền, vậy chẳng phải là tai bay vạ gió sao.
Họ đi rất nhanh, mà đám ngươi hầu thị nữ cũng nhân cơ hội chạy đi mất tăm, đại điện trở nên trống trải, chỉ còn lại người nhà họ Tiền và hai cái xác chết.
Vô số khách khứa đều nhốn nháo chạy về phía chân núi, chỉ có người nhà họ Tiền là đi ngược lại với họ, leo lên núi, chạy về phía đại đường.
Lý Thanh Sơn nói:
“Tiền Duyên Niên, ngươi tội ác chồng chất.”
So với việc lén lút ám sát thì hắn càng thích tình cảnh như thế này hơn, đao thật kiếm thật, thẳng thắn.
Nhìn Điêu Phi và Tiền Dung Chỉ đang đứng phía sau, dùng một phương pháp vô cùng đặc biệt để liên kết hai đồng nghiệp vốn có lục đυ.c nội bộ lại với nhau, cùng nhau đối mặt với kẻ thù trước mặt.