Sắc mặt “mỗ mỗ” biến ảo một hồi, thực lực của Lý Thanh Sơn này vượt xa sự tưởng tượng của nàng.
Nếu dựa vào trận pháp của Thủy Tinh cung, mặc dù chắc chắn sẽ chế ngự được, nhưng cái khó nói là có bị tổn thương hay không, hơn nữa sắp tới còn phải đại chiến với Hỏa Dung sơn, này không khác nào tự hủy đi lực lượng hùng hậu vững mạnh.
Còn chưa biết Kê Trường Phong sẽ đứng về phe nào, dù duy trì thế trung lập nhưng không thể nghi ngờ gì rằng lần kết minh này sẽ thành thai chết trong bụng.
Nếu đặt lợi ích của giao nhân lên hàng đâu thì nàng quyết không thể trở mặt thành địch với Lý Thanh Sơn lúc này.
Nam Hải Thần Ni liếc mắt nhìn Lý Thanh Sơn một cái với vẻ hết sức kinh ngạc, cũng tới khuyên bảo.
“Cái này không trách được ta, tại nàng cứ đòi xem!”Lý Thanh Sơn lại ngồi trở lại bàn ngọc, nhún vai buông tay.
Nếu ngay cả chút thực lực này mà cũng không có thì sao hắn dám đến kết minh với Thủy Tinh cung.
Hắn vốn tưởng rằng dù mỗ mỗ cố nén không nổi giận thì cũng sẽ phẩy tay áo bỏ đi, nhưng không ngờ một lát sau “mỗ mỗ” lại đi tới, thở dài nói:“Thực sự là già nên hồ đồ rồi, mắt mờ không nhìn được anh kiệt trên đời, lúc nãy nói lời mạo phạm, kính xin Dã Nhân vương thứ lỗi!”Thân hình bỗng trở nên lọm khọm đi nhiều.
“Ha, ta trẻ tuổi nóng tính, mạo phạm mỗ mỗ, cũng xin mỗ mỗ đừng trách tội!”Lý Thanh Sơn cũng không được voi đòi tiên, hắn đã đạt được mục đích của một đao này rồi.
Mặt khác, hai giao nhân vương chưa từng ra tay đều bày ra vẻ mặt thận trọng, còn có cả rất nhiều nghi hoặc.
“Quả nhiên là đao tốt, ngươi đã chém cự thần hỏa diễm kia như vậy sao?”Cộng Uyên hiểu ra và nói, thái độ đối với Lý Thanh Sơn lại ôn hòa hơn rất nhiều.
Dù sao khi ở trên Cự Hạm đảo cũng chưa thấy hắn trực tiếp ra tay, trong lòng cũng có phần nghi ngờ, hoài nghi là trong Tu La tràng có gì cổ quái nên mới giết được cự thần hỏa diễm, mãi đến tận lúc nãy thấy thì mới không thể không thán phục vì sức mạnh đó.
Lý Thanh Sơn cười không nói gì, chuyện nhà mình chỉ mình rõ, mặc dù thoạt nhìn thì thấy một đao vừa nãy khá cứng rắn và mạnh mẽ vô song, nhưng nếu ra tay toàn lực thì cũng không vung đao được mấy lần, hơn nữa theo sự tiêu hao của huyết dịch thì nó sẽ càng ngày càng yếu.
Tuy cũng hút một chút máu nhưng trừ khi giết “mỗ mỗ”, nếu không thì không thể nào bù đắp sự hao tổn nào, còn phải dựa vào máu của chính hắn để nuôi dưỡng nó, chẳng trách A Tu La cũng không chịu dừng cây đao này, quả thật là có hơi đau “trứng”.
Chẳng qua, nó cũng mạnh thật, thực ra lúc nãy hắn có cơ hội giết được mỗ mỗ, điều này không có nghĩa là thực lực hắn mạnh hơn mỗ mỗ, vốn là nếu giao đấu bình thường muốn chiến thắng nàng đều rất khó.
Thực sự là “mỗ mỗ” tự tìm đường chết, vốn đã không giỏi cận chiến, hơn nữa tuổi già sức yếu, lại dám khiêu khích ở trước mặt hắn, cũng không nhìn Lý Thanh Sơn đang làm gì, sức mạnh Ngưu Ma, Hổ Ma bộc phát, Linh Quy dự đoán, tất cả đều trong một đao này.
“Có Dã Nhân vương giúp đỡ, lo gì không báo được thù lớn!”Kê Trường Phong nói lời từ tận đáy lòng.
“Vẫn cần chư vị đồng lòng hợp sức, với sức một mình ta cũng không tiến đánh Hỏa Dung sơn được, trở lại chuyện chính, điều kiện lúc nãy của ta…”“Không có vấn đề, Hỏa Dung sơn và Thần Mộc Ngô Đồng đều là của ngươi.
”Cộng Uyên lập tức nói, ba vị giao nhân vương khác cũng không có dị nghị gì, một cường giả như vậy ra tay mà đưa bảng giá như vậy thì thật sự là quá thực tế.
“Vậy điều kiện vừa nãy của các ngươi…” “Điều thứ nhất thì không cần nói nữa, là ta nợ nàng, chỉ hi vọng sau này nàng có thể có cuộc sống như ý, không cần tiếp tục dây dưa với thù hận trong quá khứ.
Còn điều thứ hai, hi vọng ngươi có thể giúp ta trấn áp tâm ma nâng cao tu vi, thế thì trận chiến này mới chắc ăn hơn!”“Đó là chuyện đương nhiên, kết quả của trận chiến này phụ thuộc vào việc bệ hạ ngươi phát huy được bao nhiêu sức mạnh, hơn nữa ta cũng cần ngươi để kết nối với Quy Khư, đây là chuyện đôi bên đều có lợi.
”Lý Thanh Sơn mỉm cười nói.
Cộng Uyên hơi yên tâm, nếu Lý Thanh Sơn cũng có chỗ cần nàng thì không phải một mình nàng nhờ vả người ta, trái lại nhìn Lý Thanh Sơn hợp mắt hơn rất nhiều.
Sau khi phân chia lợi ích, cuối cùng cũng phải nói đến chiến lược chiến thuật thực chất.
Nếu Nam Hải Thần Ni không muốn tham gia vào, lúc này cũng nên cáo từ rời đi, nhưng nàng liếc mắt nhìn Tiểu An, lại nghĩ thầm:“Phật môn ta có kỳ tài như vậy, dù nàng không chịu làm đệ tử của ta thì ta cũng quyết không thể nhìn nàng ngã xuống ở đây.
Trận chiến này rất nguy hiểm, ta cần phải bảo đảm cho nàng bình yên vô sự, nếu để nàng thấy thân thủ của ta, hoặc cứu mạng nàng trong chiến đấu, nói không chừng nàng sẽ đồng ý làm đệ tử ta để cảm tạ ân đức.
”Nghĩ như vậy nên nàng không rời đi, lại lôi Tiểu An sang một bên mà nói chuyện, Tiểu An cũng phối hợp và lộ ra vẻ cảm kích.
Cộng Uyên nói thẳng với Lý Thanh Sơn về kế hoạch mà Thủy Tinh cung lập ra:“Hỏa Dung sơn có ưu thế địa hình cực lớn, khắc chế chúng ra rất mạnh, nếu không thể làm nó suy yếu thì tấn công Hỏa Dung sơn chỉ là một câu nói suông thôi.
”“Nhưng nếu họ có thể dẫn địa hỏa từ dưới lòng đất ra ở trên biển để phá hoại lợi thế địa hình của các ngươi, lẽ nào các ngươi không thể hô mưa gọi gió trên Hỏa Dung sơn?”