Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1451 - Chương 1460: Không Ai Được Phép Động Vào Nàng.

Chương 1460: Không Ai Được Phép Động Vào Nàng.

Hắn đã tức giận chất vấn vô số lần, cũng nghi ngờ rất nhiều người.

Vạn Độc lão tổ am hiểu dùng độc, có lòng muốn biến họ thành tay chân cho Bắc Việt Vương…vân vân.

Nhưng căn bản không có cơ hội điều tra thì mỗi ngày đều có số lượng lớn tộc nhân chết đi.

Vậy nên lần này hắn cũng không trông cậy ông trời có thể trả lời câu hỏi của hắn, chỉ đơn giản là trút bực mà thôi, thế mà giữa bầu trời thật sự truyền đến một giọng nói, một giọng nói cực kỳ quen thuộc.

Chẳng biết áng mây trắng kia đã lơ lửng ở trên Hỏa Dung sơn từ lúc nào, biến ảo thành dáng vẻ của nữ vương Cộng Uyên rồi nói rằng:“Chúc Diễm, lúc ngươi đánh lén ta ở Cự Hạm đảo thì có nghĩ tới hôm nay hay không?”Giọng nói mênh mông truyền khắp toàn bộ Hỏa Dung sơn, Thôn Hỏa nhân dồn dập đi ra khỏi nhà, ngửa đầu nhìn về phía chân trời.

“Là ngươi ư! Quả nhiên là ngươi! Cộng Uyên!”Chúc Diễm ngước nhìn áng mây trên trời mà hận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn nghi ngờ rất nhiều người, lại không mấy hoài nghi giao nhân, bởi vì chinh chiến với nhau nhiều năm như vậy, nếu giao nhân có thủ đoạn này đã dùng từ lâu rồi.

Hơn nữa, việc lẻn vào sâu trong Hỏa Dung sơn để hạ độc trong dung nham cũng không phải chuyện giao nhân có thể làm được.

“Là ta thì lại làm sao? Ta giúp các ngươi giảm thiểu một ít gánh nặng và ràng buộc, ngươi cũng không còn phải kiêng kỵ, hết lòng hết dạ làm chó cho Bắc Vương Phủ, nói không chừng có thể có được những mẩu xương khác đấy.

”Trên bờ Nam Hải cách đó ngàn dặm, Cộng Uyên đang ngồi ở trên đá ngầm và nói như vậy với quả cầu thủy tinh.

Ở bên cạnh cách đó không xa, Lý Thanh Sơn đang nằm trên mặt biển mà nhìn bầu trời xanh thẳm, vốn dĩ còn lo sự trào phúng của Cộng Uyên không đủ mạnh, nhưng chẳng mấy chốc đã phát hiện một khi nữ nhân bắt đầu độc miệng thì thật sự nam nhân không thể sánh nổi.

Chỉ nghe nàng nói một cách thản nhiên, mỗi một câu nói lại như đao băng lạnh lẽo đâm thẳng vào tim người.

Đám người Thôn Hỏa nhân ở Hỏa Dung sơn biết rõ kẻ thù là ai thì ai nấy cũng gào thét cuồng loạn, liều lĩnh xông lên phía chân trời, đánh ra những đống liệt diễm oanh tạc về phía Cộng Uyên được biến ảo từ mây.

Chẳng mấy chốc, mấy khói tán loạn, nhưng tiếng cười lạnh lẽo sảng khoái của Cộng Uyên vẫn vang vọng trên Hỏa Dung sơn, rất lâu sau cũng chưa tiêu tan.

“Cộng Uyên, không báo thù này thì ta thề không làm người!”Tiếng gầm gừ của Chúc Diễm truyền ra từ quả cầu thủy tinh, Lý Thanh Sơn nghe mà cười ha ha, nói với Cộng Uyên:“Sao nào, sảng khoái không?”“Hiệu quả của thạch tâm này còn tốt hơn dự đoán của ta, tốt đến mức làm ta hoảng sợ! Truyền thuyết Thủy Hỏa Chi Hoa chắc chắn mang đến tai họa cho Thôn Hỏa nhân tộc và Giao Nhân tộc quả thực không phải là giả!”Cộng Uyên thở dài một tiếng.

“Chẳng phải trong truyền thuyết là mang đến hòa bình sao?”“Hòa bình chỉ là hòa bình của hai người, nhưng tai họa lại là tai họa toàn tộc!”Trong con ngươi của Cộng Uyên lộ ra tia sáng lạnh lẽo, nếu có một loại bệnh độc như “thạch tâm” đặc biệt nhắm vào giao nhân thì nên làm gì đây?“Chỉ cần ngươi không có ý đồ xấu thì truyền thuyết sẽ không linh nghiệm, nếu không chắc chắn tai vạ sẽ ập đến!”Lý Thanh Sơn đứng dậy nhìn thẳng vào Cộng Uyên, trong lời nói tràn ngập ý cảnh cáo.

“Thế nào, ngươi chung tình với nàng sao?”Có lẽ là vì vừa trút giận một trận nên tâm trạng Cộng Uyên vô cùng tốt, đối mặt với lời cảnh cáo của Lý Thanh Sơn mà cũng không tức giận, trái lại còn có vẻ hiếu kỳ.

“Nếu nói chung tình thì cũng không đúng, chẳng qua ta không cho phép người khác làm tổn thương một sợi tóc của nàng!”Lý Thanh Sơn hơi suy nghĩ, tuy tằng hắn gần như đã mây mưa một phen với Như Tâm, nhưng có lẽ trong đó cũng không có mấy tình yêu nam nữ, ngược lại càng nhiều tình bạn hơn, mà ở trên con đường tu hành thì nó thường lâu dài hơn tình yêu nam nữ.

Nhưng dục vọng độc chiếm là sự thật, dù thật sự không cho thì hắn cũng không ngại, nhưng tuyệt đối sẽ không chia sẻ cho người khác.

“Đây là may mắn của nàng.

”Cộng Uyên đăm chiêu:“Chúng ta đi thôi, Có lẽ Thôn Hỏa nhân sẽ đuổi theo!”Lý Thanh Sơn đặc biệt đến đây cùng Cộng Uyên là vì sợ Thôn Hỏa nhân nhân cơ hội này mà truy sát tới.

Nếu một lần khiêu khích mà đánh mất nhân vật quan trọng của phe mình thì đó mới là cái được không đủ bù cái mất.

Vốn nên là Kê Trường Phong đến, nhưng hiện tại hắn đã đi đến phía Nam, quan sát bão táp đang hình thành, hơn nữa Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên thì càng dễ dàng phối hợp hơn.

Vốn dĩ hắn cũng đã suy xét đến việc mai phục, nhưng ba vị Thôn Hỏa nhân vương cầm Thần Hỏa lệnh trong tay căn bản không phải dùng âm mưu quỷ kế là có thể đối phó, chỉ có thể dựa vào sức mạnh chân chính!Đột nhiên, trong lòng hắn hơi lay động:“Đến rồi!”Hắn phi thân đi tới đá ngầm, ôm lấy eo Cộng Uyên rồi giang đôi cánh Phượng Hoàng ra rồi nhẹ nhàng phất lên, phóng lên trời trong cuồng phong bao phủ, đâm thẳng vào trong tầng Cương Phong, tốc độ càng nhanh hơn ba phần, chạy như bay về phía Thủy Tinh cung.

Cộng Uyên không muốn bị hắn ôm như thế, nhưng đợi khi hắn triển khai tốc độ thì mới từ bỏ suy nghĩ giãy giụa, khiếp sợ mà nhìn Lý Thanh Sơn:“Tốc độ này đủ để so với Trường Phong vương, hơn nữa đôi cánh này dường như là Phượng Hoàng trong truyền thuyết, đến cùng hắn còn ẩn giấu bao nhiêu thủ đoạn?”

Bình Luận (0)
Comment