Sau khi Hổ Ma đột phá tầng thứ năm, thể phách của Lý Thanh Sơn đủ để sánh ngang với yêu vương, sức mạnh và tốc độ thậm chí còn muốn vượt trên cả yêu vương.
Mà nếu lại thêm các loại huyết thống thần ma thì số lượng thần thông nhiều đến mức làm người ta kinh ngạc, tựa như yêu vương tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
Cộng Uyên không khỏi nảy sinh ra một suy nghĩ mà rất nhiều người từng nghĩ:“Nếu hắn vượt qua thiên kiếp thứ ba thì sẽ có thực lực như nào nữa! Trở thành kẻ địch của một tên như vậy thì đúng là một mối tai họa!”Họ vừa mới rời đi không lâu thì mặt biển bị cuồng phóng khuấy động vẫn chưa lắng lại, hỏa diễm đại môn hình tam giác xuất hiện, ba người Chúc Phần đi tra từ trong cánh cửa đó rồi nhìn xung quanh.
“Chạy rồi, vừa mới đi chưa lâu, hình như là đồng hành cùng Kê Trường Phong!”Trong giọng nói của Chúc Diễm là sự tức giận không thể kìm nén, ngọn lửa trên người không ngừng bùng lên, không giết hết giao nhân thì khó mà giải tỏa mối hận trong lòng.
Đây chính là sự đáng sợ của thù hận, không những sẽ không mai một theo thời gian, mà ngược lại càng in sâu do tích lũy qua từng trận đấu.
Bất kể có rộng lượng như thế nào đi nữa, nhưng ở trước mặt tử thù thế này thì cũng không thể thông minh hơn phàm nhân bao nhiêu, ngược lại sẽ càng ghi nhớ mối thù này rõ ràng do tuổi thọ lâu dài.
Chúc Tai chỉ nói một chữ:“Đuổi!”“Không, chặn đứng họ!” Chúc Phần tính khí hung hăng nhưng ngược lại là người lý trí nhất, tuy rằng Hỏa Dung sơn lần này bị tổn thất vô cùng thảm thiết, nhưng hắn đã quá quen với sự thảm thiết này sau khi trải qua vô số lần trong chiến tranh rồi.
Ba người lại phất Thần Hỏa lệnh lên lần nữa, hợp lực thi triển Thần Hỏa Môn, trong thời gian ngắn đã đi được mấy ngàn dặm từ vị trí lúc nãy cho đến trung tâm Thủy Tinh cung.
Họ ngóng nhìn trời nước, thi triển thần niệm để tìm Cộng Uyên, nhưng không thấy tăm hơi.
Lý Thanh Sơn bói một quẻ rồi mang Cộng Uyên đi một vòng tròn lớn, sau đó lại lẻn vào trong biển sâu, thi triển Linh Quy Huyền Giáp để ẩn giấu tất cả khí tức, cười nói với Cộng Uyên:“Để xem họ tìm được kiểu gì!”Cộng Uyên nhẹ nhàng đụng vào Linh Quy Huyền Giáp, cảm giác thân thiết kia tự nhiên nảy sinh lần nữa, hỏi:“Rốt cuộc đây là công pháp gì của ngươi, tại sao lại phù hợp với sức mạnh Quy Khư như vậy?”Thật ra nàng cực kỳ động lòng với yêu cầu thứ hai của “mỗ mỗ”, nếu có thể có được một môn công pháp như vậy phối hợp cùng với Vạn Thủy Quy Khư thì không chỉ có ích cực lớn đối với cá nhân nàng, mà lợi ích đối với toàn bộ giao nhân bộ tộc càng to lớn hơn.
Chẳng qua nàng không ngu xuẩn đến mức dùng đe dọa để thực hiện mục đích, mà là suy xét đến biện pháp khác.
“Ngươi không cần mơ tưởng hão huyền, dù cho ngươi công pháp này thì cũng vô dụng, nói không chừng những mặt tiêu cực khi tu hành nó còn lớn hơn so với Vạn Thủy Quy Khư!”Lý Thanh Sơn trực tiếp gạt bỏ suy nghĩ của nàng, hắn không thể dạy công pháp Thần Ma Cửu Biến cho người khác.
Hơn nữa, trong công pháp Thần Ma Cửu Biến là sự hỗ trợ lẫn nhau, nếu chỉ tu Linh Quy Trấn Hải Quyết thì chưa biết có thể tu thành hay không, nhưng cuối cùng cũng chỉ biến thành Linh Quy thờ ơ với mọi thứ, đánh mất chính mình.
“Bỏ cái tay bẩn của ngươi ra!”Vẻ mặt Cộng Uyên trở nên lạnh lẽo.
“Ha, có cần thực tế như thế hay không, chẳng lẽ ta dạy công pháp cho ngươi thì còn có thể làm vài chuyện khác hay sao?”Lý Thanh Sơn cười đắc ý, lần trước khi đối mặt với nguy cơ sống còn thì hắn chỉ một lòng muốn phân thắng bại với Thôn Hỏa nhân, vẫn không cảm nhận được gì.
Giờ phút này vô cùng an toàn, lại đang ở trong biển sâu đen kịt, cũng không có người thứ ba ở đây thì mới cảm thấy vòng eo mạnh mẽ dẻo dai của Cộng Uyên bên dưới lớp lụa mỏng, lại còn trắng mịn tinh tế, mà từ góc độ này nhìn xuống thì bộ ngực mềm mại hơi lộ ra, rãnh sâu hút, khá có cảm giác kiều diễm.
Lúc trước mới gặp, ai mà ngờ được nữ vương giao nhân lạnh lùng kiêu ngạo này lại có ngày dựa sát vào bên cạnh hắn với dáng vẻ thế này.
Ánh mắt của Cộng Uyên bỗng trở nên thâm trầm như vực sâu, trên người lập tức tỏa ra hàn khí lạnh lẽo khắc sâu vào xương tủy.
Tay phải của Lý Thanh Sơn lập tức mấy cảm giác, thân thể cũng đông lại cứng ngắc.
Lý Thanh Sơn rùng mình:“Được rồi, được rồi, không đùa nữa, người trong tu hành đạo không để ý chuyện vặt vãnh.
Ngươi đường đường là nữ vương, cũng nên rộng rãi hơn một chút.
”Nói xong thì hắn lại liếc mắt nhìn một cái, thầm nghĩ:“Ừm, đúng là rất rộng rãi.
”Hàn khí trên người Cộng Uyên càng nhiều, quay người nhìn thẳng vào Lý Thanh Sơn rồi vươn tay bóp về phía cái cổ của hắn.
Lý Thanh Sơn lập tức nắm lấy bàn tay trắng nõn của nàng:“Nữ vương bệ hạ, xin hãy lấy đại cục làm trọng.
Ba tên Thôn Hỏa nhân kia không đợi được chúng ta, chỉ sợ chúng sẽ không nhịn được cơn tức mà tấn công Thủy Tinh cung.
Chúng ta trở lại trong ứng ngoài hợp, nói không chừng không cần chờ cơn bão táp lớn kia thì đã có thể nắm chắc phần thắng!”