Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1453 - Chương 1462: Nhân Hòa, Địa Lợi, Thiên Thời

Chương 1462: Nhân Hòa, Địa Lợi, Thiên Thời

Lúc này, Cộng Uyên mới thoáng thu hồi hàn khí:“Hãy cẩn thận lời nói và hành động của mình, đừng quên thân phận Dã vương của ngươi!”Tuy rằng nàng thừa nhận sức mạnh và thân phận của hắn, nhưng hắn cũng là tên không có phong độ nhất mà nàng từng thấy.

Dù là mấy Thôn Hỏa nhân chết tiệt kia cũng đều có phong độ vương giả hơn hắn.

“Ta nỗ lực tu hành, nâng cao sức mạnh, không phải là để cẩn thận lời nói và hành động, vừa hay lại là ngược lại.

”Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ, một dòng nước ấm phun trào trong cơ thể, thân thể bị đông cứng nhanh chóng khôi phục bình thường.

Cộng Uyên lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, đuôi cá xanh thẫm nhẹ nhàng đong đưa rồi bơi về phía Thủy Tinh cung, tốc độ cũng nhanh lạ thường, cuối cùng dứt khoát hóa thành độn quang uốn lượn màu xanh lam.

Lúc này Lý Thanh Sơn mới biết, vốn còn xem thường nàng nhưng thủy độn thuật của nàng cũng không chậm hơn hắn phi hành ở trên trời là bao nhiêu, đổi lại ngao du trong biển sâu thì hắn phải gắng gượng lắm mới có thể theo được.

Cộng Uyên để Lý Thanh Sơn cùng đồng hành có lẽ là vẫn muốn môn công pháp kia của hắn, ở trước mặt những người khác mà hạ thấp tư thái thì không hay, cho nên mới cố ý ở riêng với hắn để thuận tiện nói chuyện, dù có hơi yếu thế thì cũng không mất hết mặt mũi của nữ vương giao nhân.

Nhưng nàng cũng coi thường sự trắng trợn không kiêng dè của Lý Thanh Sơn, muốn gì làm nấy.

Chẳng bao lâu sau thì hai người cũng đến vùng biển của Thủy Tinh cung, Cộng Uyên ngừng lại, nhắm mắt cảm nhận sóng lớn trong biển rộng.

Lý Thanh Sơn theo sát phía sau, nói một câu:“Trước tiên xem xét tình hình một chút, đừng vội qua đó!”Tiện tay thi triển “Huyền Quang tận chiếu”, mang hình ảnh ở ngàn dặm xa xôi đến trước mắt.

Đúng như dự đoán, Thủy Tinh cung đang bị tấn công.

Ba vị Thôn Hỏa nhân vương khua múa Thần Hỏa lệnh, từng viên băng hỏa lưu tinh phá tan sự cách trở của nước biển, đánh về phía Thủy Tinh cung liên miên không ngừng.

Phòng ngự của Thủy Tinh cung mở ra hoàn toàn, phóng ra tia sáng óng ánh trong suốt, quấn lấy từng viên phi hỏa lưu tinh nhẹ nhàng giống như gợn sóng, lấy nhu thắng cương, không ngừng làm suy yếu sức mạnh của chúng, dồn dập ngăn cản lại.

Xem ra trong khoảng thời gian ngắn thì đúng là không có nguy hiểm gì.

Tuy giao nhân không giỏi tấn công nhưng phòng thủ thì cũng khá, còn có ba vị giao nhân vương ở đó chủ trì đại trận, cùng tiến hành một vài đòn phản kích.

Biển sâu này không thể so với Cự Hạm đảo, không chỉ là nơi mà giao nhân đã sinh sống nhiều năm mà lớp đất cũng cực kỳ sâu, chúng gắt gao trấn áp hỏa dung nham ở sâu dưới đất.

Lý Thanh Sơn lại biết được sự quan trọng của “địa lợi” lần nữa, chẳng trách Thôn Hỏa nhân đánh nhiều lần với giao nhân như vậy mà chưa một lần nào đánh tới dược sào huyệt của đối phương.

Ba vị Thôn Hỏa nhân vương hợp lực, lại cầm thần khí Thần Hỏa lệnh trong tay, vậy mà lại cảm thấy như không thể dùng hết sức lực.

Đương nhiên cái này cũng là do họ không có thời gian rèn luyện, khai thác khả năng mạnh hơn của Thần Hỏa lệnh.

Thời gian mười ngày vốn chỉ đủ để họ tiến hành nghỉ ngơi lấy sức, tổng kết cái lợi và hại của trận chiến Cự Hạm đảo.

Sau đó, tất cả thời gian và sức lực đều dồn vào việc ứng phó với bệnh độc “thạch tâm”, khiến toàn thân đều mệt mỏi.

Lần này bị chọc tức mà đến tấn công, trái lại không có khí thế như lúc hủy diệt Vân Phàm tông.

Đồng thời Lý Thanh Sơn cũng ngày càng biết được mức độ khó khăn khi tấn công Hỏa Dung sơn, nếu không có vũ khí sắc bén công thành của “Ngân Long vương” thì thật sự là quá khó khăn.

Người xưa nói:“Thiên thời không bằng địa lợi, địa lợi không bằng nhân hòa.

”Tình huống thực tế vừa hay lại ngược lại, là “nhân hòa không bằng địa lợi, địa lợi không bằng thiên thời.

”Cộng Uyên dám trào phúng Thôn Hỏa nhân thì cũng đã mang Thủy Tinh cung ra làm mồi dụ, thật sự khá là tự tin.

Nàng bỗng xoay người lại, nhìn thẳng vào Lý Thanh Sơn với dáng vẻ dường như rất không tình nguyện.

Lý Thanh Sơn nghiêm nghị nói:“Thực sự là cơ hội tốt, chờ bọn hắn gần kiệt sức rồi thì chúng ta sẽ tấn công từ cả bên trong và bên ngoài, có cơ hội thì sẽ giữ họ ở lại vùng biển này, sau đó tấn công Hỏa Dung sơn, dễ như trở bàn tay ấy nhỉ.

”Nhưng tiền đề là họ nhất định phải tiến vào trọng thái tương tự với song tu giống như lúc ở trên Cự Hạm đảo, lại thi triển Thâm Uyên Chi Tâm, tích trữ đầy đủ sức mạnh Quy Khư, thế thì mới có thể sản sinh uy hiếp đối với ba Thôn Hỏa Nhân Vương.

Bằng không, nếu tách ra như vậy rồi tấn công thì không chỉ không giữ họ được, trái lại còn có nguy hiểm bị tiêu diệt từng bộ phận lực lượng.

Suy cho cùng Cộng Uyên cũng là nữ vương giao nhân, chỉ do dự trong nháy mắt.

Tuy rằng trong lòng không tình nguyện nhưng vẫn chủ động đưa tay ra, nắm chặt lấy tay của Lý Thanh Sơn, đồng thời lấy Thâm Uyên Chi Tâm ra, dốc toàn lực thi triển Vạn Thủy Quy Khư.

Đại chiến sắp đến, Lý Thanh Sơn cũng không còn tâm trạng trêu đùa, chủ yếu là sợ sẽ mang đến tác dụng ngược lại, ảnh hưởng đến sự phù hợp của tâm thần, nên vừa nắm chặt tay Cộng Uyên thì hắn cũng thi triển Linh Quy Trấn Hải Quyết.

Bình Luận (0)
Comment