Trong nháy mắt, hai người đều cảm nhận được sự cộng hưởng mãnh liệt về mặt tinh thần, hai loại công pháp ăn khớp với nhau, khí tức hấp dẫn lẫn nhau rồi dần dần dung hợp lại.
Chuyện gì cũng đều là “trước lạ sau quen”, sau khi có kinh nghiệm lần trước thì có vẻ lần này thuận lợi hơn rất nhiều.
Bỗng có một khối cầu màu đen vọt ra trên Thâm Uyên Chi Tâm, đó là Quy Khư Chi Lực, là thủy linh cực kỳ thuần túy.
Nó dần dần nuốt hai người vào, nước biển bỗng cuộn trào mãnh liệt rồi hội tụ lại về phía họ, hòa vào trong khối cầu màu đen.
Điều này làm cho Lý Thanh Sơn đạt được lợi ích không nhỏ, lần trước là do Cộng Uyên thi triển sức mạnh Thâm Uyên Chi Tâm đến mức tận cùng trước, nên hắn mới nhúng tay vào khống chế giúp nàng.
Nhưng lần này hắn đã được trải nghiệm quá trình Thâm Uyên Chi Tâm kết nối với Quy Khư, cảm nhận được lời kêu gọi mãnh liệt, tựa như mẫu thân đang gọi người con xa quê.
Khối cầu đen kịt không ngừng mở rộng, hình thái đang dần thay đổi rồi biến ảo thành hình dạng của Linh Quy, chỉ là chưa ổn định lắm.
Hơn nữa khi Quy Khư Chi Lực ngày càng mạnh thì sự phù hợp về tâm thần ở mức độ nông thế này dần không đủ để điều động.
“Không được phản kháng!”Lý Thanh Sơn nói một câu rồi muốn dùng Linh Quy trấn áp ý niệm của Cộng Uyên lần nữa, để khống chế tất cả.
Nhưng lần này Cộng Uyên lại không ngoan ngoãn phối hợp, không chỉ phản kháng mà còn rất kịch liệt là đằng khác, Linh Quy cũng khó mà trấn áp được.
Linh Quy được cấu tạo từ Quy Khư Chi Lực đen kịt bỗng trở nên rất không ổn định, nổi lên từng đợt sóng lớn.
“Làm cái gì vậy?”Lý Thanh Sơn cau mày nói.
“Ta sẽ cố gắng hết sức phối hợp với ngươi, nhưng ngươi đừng hòng khống chế ta!!”Cộng Uyên lạnh lùng đáp, lần trước là tình huống nguy cấp nên mới không thể không thuận theo sự trấn áp của Lý Thanh Sơn, nhưng nàng không bao giờ muốn trải nghiệm cảm giác đó lần thứ hai, giống như hoàn toàn đánh mất chính mình, trở nên lệ thuộc vào hắn vậy.
Từ nữ vương giao nhân lạnh lùng kiêu ngạo đã biến thành tiểu nữ nhân dựa vào lồng ngực hắn, chuyện này thật sự là một trải nghiệm tựa như ác mộng.
Hơn nữa về sau còn có thể có nhiều lần cần dựa vào sức mạnh của hắn, nếu lần nào cũng như vậy thì khi thời gian càng dài, không biết nó sẽ tạo nên ảnh hưởng gì đối với tâm thần của nàng.
Nói không chừng còn bị ý niệm Quy Khư nuốt chửng, tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Lần này, ngược lại phải đợi Thôn Hỏa nhân gần kiệt sức thì mới ra tay, có đủ điều kiện về thời gian để tiến hành điều chỉnh, nhất định phải đổi một “tư thế” để song tu.
“Tùy ngươi!”Lý Thanh Sơn cũng không cưỡng ép, bởi vì hắn loáng thoáng cảm thấy lần này khó mà giữ lại ba tên Chúc Diễm, bởi vì nhìn thế công của họ thì như hung mãnh điên cuồng, như là công kích mang tính trả thù nhưng lại mang đến cho hắn cảm giác như không dốc hết sức.
“Họ thật sự điên cuồng đến mức mất đi lý trí sao? Hay là cố ý giả vờ như vậy để chờ chúng ta mắc câu, chơi trò “vây thành đánh viện”!”“Không được mất tập trung!”Đột nhiên lời răn dạy của Cộng Uyên truyền đến từ tâm hải, Lý Thanh Sơn nhếch miệng:“Vâng vâng vâng, nữ vương bệ hạ!”Hắn cảm nhận được rằng Cộng Uyên đang liên tục điều chỉnh, cho đến khi phù hợp với tâm thần của hắn, nhưng đều không tự chủ mà muốn nắm quyền chủ đạo, vượt qua sự kiểm soát của Lý Thanh Sơn.
Nhưng chưa kể đến việc hắn có đồng ý bị kiểm soát hay không, dù hắn tình nguyện thì nàng cũng không có năng lực này.
Xét đến cùng, là hắn đang trấn áp tâm ma giúp nàng, không để Quy Khư Chi Lực mất khống chế rồi nuốt chửng ý chí của nàng.
Một khi nàng nỗ lực lên nắm quyền khống chế thì sự cân bằng này sẽ bị phá vỡ.
Lý Thanh Sơn không thể không cẩn thận khống chế Quy Khư Chi Lực mạnh như vậy, một khi bị phản phệ thì không phải là chuyện đùa.
Đừng nói Cộng Uyên không sống được, mà hắn cũng gặp xui xẻo theo, nên hắn không nhịn được mà nói:“Có phải ngươi làm nữ vương quá lâu rồi hay không, đừng cứ luôn muốn khống chế ta, để ngươi thoải mái dùng ta.
Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, tôn trọng, tôn trọng!”“Hiện tại ta còn chưa đủ tôn trọng ngươi?”Cộng Uyên luôn không làm thế nào để hai bên phù hợp cũng cáu kỉnh, cả giận nói.
“Nhưng ngươi vẫn không quên được thân phận của ngươi, tu vi của ngươi hay thậm chí là chủng tộc của ngươi.
”Lý Thanh Sơn biết, những “thần nhân” này vốn có một loại cảm giác ưu việt trời sinh khi đối mặt với nhân loại hay yêu quái.
Mà Cộng Uyên là vương giả trong thần nhân, cả quá trình vượt mọi chông gai, trải qua vô số cực khổ mới tới được vị trí này, cảm giác tự hào về điều này thì càng không cần phải nói.
Nhưng vào lúc này, nó lại trở thành một sự cản trở.
Cộng Uyên không khỏi rơi vào trầm tư.
“Thực ra ta đồng ý với ý kiến của ngươi, trạng thái lúc ở Cự Hạm đảo thật sự không phải song tu đạo rất tốt, bởi vì điều quan trọng nhất trong song tu đó là bình đẳng, mà không phải là khống chế nô dịch từ một phía.
Như vậy cực kỳ bất lợi cho việc phát huy sức mạnh lớn nhất của chúng ta, thế nhưng ta đồng ý bình đẳng với ngươi, nhưng ngươi đồng ý bình đẳng cùng ta sao?”“Xin lỗi, ở trong mắt ta ngươi chính là một tên tiểu nhân đắc chí, nhà giàu mới nổi không biết trời cao đất dày, ngoại sức mạnh to lớn ra thì không còn gì khác.
Không hề có phong thái mà một đại tu sĩ hay yêu vương nên có, tửu sắc tài vận vắt ngang ngực, quả thực hệt như phàm nhân đáng khinh.
”