Trên đại dương bao la, vòng xoáy xoay tròn dần biến lớn hơn, tạo ra một bóng râm bao phủ vùng biển phía dưới.
Không khí giữa bầu trời và mặt biển nóng rực tới nỗi vặn vẹo, tất cả mọi thứ đều trở nên mơ hồ.
Dường như Chúc Phần cũng không vội vàng ra tay, hắn chỉ là không ngừng thôi động đồ đằng mặt trời.
Thiên Hỏa Lệnh trong tay Chúc Phần cũng càng ngày càng sáng, cứ như được đúc bằng vàng ròng, tỏa ra từng tia sáng chói lóa, tựa như chia sẻ bớt một phần ánh nắng từ mặt trời.
Thiên Hỏa chia thành bốn loại âm dương.
Trong đó có hai dương hỏa, một là Tinh Tinh Phi Hỏa, chính là Phi Hỏa Lưu Tinh mà Chúc Phần dùng để tiêu diệt Vân Phàm Tông trong trận chiến Cự Hạm Đảo lúc trước, chỉ khi sao trời lấp lánh thì nó mới có thể phát huy uy lực lớn nhất của mình.
Lúc Chúc Phần tiến đánh Thủy Tinh Cung, Phi Hỏa Lưu Tinh mà hắn tỏa ra nhìn thì hung mãnh nhưng thật ra chỉ được cái xác rỗng.
Hắn giả vờ như dốc hết sức ra tay chính là vì giờ phút này, để thi triển loại Thiên Hỏa thứ hai: Thái Dương Chân Hỏa!Hai người cùng tiến vào trạng thái song tu có cấp độ cao hơn, Quy Khư Chi Lực hóa thành một con linh quy đen nhánh, dần dần trầm tĩnh lại rồi ngẩng đầu nhìn lên.
Trong giây phút đó, Lý Thanh Sơn cảm thấy lòng mình bình yên chưa từng thấy, giống như hắn thật sự đã hóa thành một con linh quy nho nhỏ, ngao du trong Quy Khư vô tận, nhìn thấu dòng chảy của vận mệnh.
Đột nhiên một cảm giác nguy hiểm ập tới, hơn nữa cảm giác này càng ngày càng trở nên trầm trọng theo từng vòng xoay của đồ đằng trên trời.
Ba Thôn Hỏa Nhân Vương liên thủ lại còn cần tích súc chuẩn bị lâu như thế, có thể thấy được chiêu thức này có uy lực mạnh mẽ đến đâu!Cộng Uyên xuyên qua tâm thần của Lý Thanh Sơn cũng có thể cảm nhận được điều này.
Trong nháy mắt hai người đưa ra quyết định, không phải tiến công mà là phòng thủ, chỉ cần có thể sống sót qua chiêu thức này thì tiếp viện của Thủy Tinh Cung sẽ tới kịp.
"Hàn Huyền Băng Quan!""Linh Quy Huyền Giáp!"Hai người đồng thời thi triển ra thủ đoạn phòng ngự cường đại nhất của mình, nước biển ngưng tụ thành huyền băng, hóa thành một quan tài băng màu xanh đậm rồi bảo vệ họ ở bên trong.
Trên lưng linh quy đen nhánh ánh lên từng mảnh Linh Quy Huyền Giáp.
Trong nháy mắt, ba vị Giao Nhân Vương xuất hiện ở tận cùng biển cả.
Mỗ Mỗ đứng trước, hai vị khác ở phía sau, dường như đang kết thành trận thế, mặc dù không huyền diệu được bằng Thần Hỏa Lệnh nhưng cũng vô cùng vững chắc.
Bởi vì họ sợ bị Thôn Hỏa nhân tiêu diệt từng người một nên không dám dùng Đại Na Di Phù để hành động, cũng vì vậy nên tốc độ chậm hơn nhiều.
Chúc Phần không thèm nhìn các nàng dù chỉ là một chút, từ đầu tới cuối hắn đều chăm chú quan sát biển cả bên dưới, Thiên Hỏa Lệnh ở sâu trong vòng xoáy trong tay hắn đột nhiên sáng bừng lên, hắn chỉ về phía dưới:"Thái Dương Thần Mang!"Một luồng sáng chói mắt bắn tới từ Thiên Hỏa Lệnh, đồ đằng mặt trời trên không trung trở nên tán loạn, ánh nắng từ mặt trời dường như cũng trở nên ảm đạm hơn nhiều.
Lý Thanh Sơn cảm thấy nguy hiểm đang cận kề.
Quang mang vô hình vô dạng, thậm chí còn không mang theo chút nhiệt lượng dư thừa nào.
Nó xuyên qua biển cả tĩnh lặng trong nháy mắt, lại xuyên qua Hàn Huyền Băng Quan, cuối cùng bắn vào lưng linh quy đen nhánh.
Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên dốc hết sức thôi động Thâm Uyên Chi Tâm nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được Linh Quy Huyền Giáp hòa tan từng mảnh dưới sự tấn công của Thái Dương Thần Mang.
Khoảng không gian trước mặt hắn sáng lóa, quang mang cực mạnh chiếu sáng vực sâu âm u.
Thái Dương Thần Mang khác với Phi Hỏa Lưu Tinh, nó không có lực phá hoại trên diện tích lớn mà chỉ nhằm vào từng cá thể riêng biệt, ngưng tụ tất cả lực lượng trong luồng sáng này.
Cộng Uyên tập trung cao độ, nàng cảm thấy cái chết cách mình còn gần hơn lúc ở trên Cự Hạm Đảo.
Sự lợi hại của Thần Hỏa Lệnh này cuối cùng vẫn vượt qua khỏi dự tính của nàng.
Chẳng lẽ cho dù làm thế nào cũng không tránh khỏi ư?Đột nhiên nàng bị đẩy ra ngoài, Cộng Uyên mở to hai mắt, mắt nàng bây giờ đã khôi phục lại màu xanh thẫm.
Cộng Uyên nhìn về phía nam nhân đáng ghét kia với sự kinh ngạc không thôi, hai tay hắn đã nắm chặt chuôi đao rồi vung về phía quang mang chói mắt đang hủy diệt mọi thứ kia.
Huyết quang đỏ rực ngập tràn trong không gian, tất cả lực lượng của Lý Thanh Sơn, bao gồm cả tính mạng, ý niệm đều được đặt vào trong một nhát chém kia!Cơ hội niết bàn sống lại của hắn đã dùng lúc ở Cự Hạm Đảo cách đây không lâu, vẫn chưa khôi phục lại được.
Mặc dù hắn đã đột phá Phượng Hoàng tam trọng nhưng vẫn chưa kịp điều hòa thủy hỏa, thần thông Phượng Hoàng thứ ba cũng chưa xuất hiện.
Nói cách khác, nếu hắn chết rồi cũng chỉ có thể biến thành trứng, đối diện với ba hung nhân kia chỉ sợ rằng sẽ bị đánh nát trong nháy mắt!Nhưng trong lòng hắn bây giờ không có sự sợ hãi, chỉ có sảng khoái!Ánh đao đỏ như máu va chạm với Thái Dương Thần Mang.
Trong chốc lát hào quang sáng chói che đậy tất cả mọi thứ.
Khoảng không trước mặt Cộng Uyên trắng xóa, nàng cảm thấy bề mặt da mình nóng rực như lửa đốt.
Có thể đoán được Lý Thanh Sơn đã đối đầu chính diện với chiêu này sẽ nhận được tổn thương lớn tới mức nào, nàng vội vàng hô lên:"Lý Thanh Sơn!"