Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1458 - Chương 1467: Nhỏ Hơn

Chương 1467: Nhỏ Hơn

Cộng Uyên hỏi:"Lý Thanh Sơn ngươi vẫn ổn chứ?""Ngươi nhìn bộ dạng ta xem có ổn không?"Lý Thanh Sơn mượn sức gió xuyên qua kẽ răng để tạo ra tiếng nói.

"Không chết là được.

"Cộng Uyên lạnh lùng đáp, nhưng trong lòng cũng thở phào một hơi, nàng âm thầm nói một tiếng cảm ơn.

"Ta đã nói ngươi tin ta sẽ không để cho ngươi chết! Tóm lại lần này ngươi làm rất tốt, nhưng vẫn chậm một bước, nếu không sẽ có thể ngưng tụ nhiều Quy Khư Chi Lực hơn.

Nói không chừng có thể chống đỡ lại một chiêu này.

Đáng tiếc!"Lý Thanh Sơn lắc đầu thở dài, hắn nghe thấy Cộng Uyên nói lời cảm ơn thì còn có chút ngượng ngùng, nếu không phải bây giờ không còn mặt thì có khi còn ngượng chín cả mặt.

Vì trong chớp mắt Thái Dương Thần Mang lao thẳng xuống, phản ứng bản năng của hắn là đẩy Cộng Uyên ra làm khiên thịt, hắn thì hơi nghiêng mình né tránh.

Nhưng sau đó lại bỏ ý định này đi, một là vừa rồi còn nói để nàng tin tưởng mình, chớp mắt sau lại lấy người ta ra làm khiên thịt thì có hơi áy náy.

Hai là, linh quy đã bói ra một chiêu này cũng không phải là chiêu chí mạng, nếu cứ làm vậy thì sẽ mất đi uy phong của Hổ Ma.

Cái phía sau mới là nguyên nhân quan trọng nhất.

Nếu Lý Thanh Sơn biết rằng mình đối đầu với một chiêu kia sẽ chết chắc thì cũng chẳng thèm quan tâm tới chuyện áy náy hay không nữa, mọi người cũng không phải thân thích gì cho cam.

Hắn cũng không thương hương tiếc ngọc tới mức hy sinh tính mạng của mình vì một nữ nhân chán ghét mình.

"Không sai, chúng ta phải nghiêm túc rèn luyện trước khi Phong Bạo tiến đến, phải phát huy được uy lực chân chính của Thâm Uyên Chi Tâm mới có thể đối đầu với Thần Hỏa Lệnh của Thôn Hỏa nhân.

""Ha ha, cảm giác song tu cũng không tệ lắm đúng không?"Dù Lý Thanh Sơn có biến thành một bộ xương thì vẫn tỏa ra khí tức khiến Cộng Uyên chán ghét.

Cộng Uyên nhíu mày nói:"Ngươi không nên suy nghĩ bậy bạ, đây chẳng qua là vì đối phó với Hỏa Dung Sơn mà thôi.

Mặc dù lần này ngươi đã cứu mạng ta nhưng trong chiến đấu thì đây cũng là chuyện đương nhiên, đừng trông chờ rằng ta sẽ báo đáp ngươi.

"Cộng Uyên nói rồi đưa hai tay ra, một mảng hơi nước xanh thẳm bao phủ người Lý Thanh Sơn, máu thịt dần sinh ra bao lấy bộ xương dữ tợn.

"Ta không có suy nghĩ nhiều, cũng không trông chờ ngươi báo đáp ta.

"Lý Thanh Sơn còn thấy như thế sẽ tốt hơn, hắn là một người ân oán phân minh, đẩy Cộng Uyên ra làm khiên thịt cũng chỉ là suy nghĩ trong dây lát.

Nếu Cộng Uyên thật sự xem hắn làm ân nhân cứu mạng thì hắn sẽ cảm thấy rất khó chịu, như đạt được một món đồ không nên lấy.

Cộng Uyên nhìn hắn thật lâu, máu thịt vừa mới sinh ra kết thành từng múi cơ, gương mặt còn chưa được làn da bao trùm vô cùng xấu xí và kinh khủng.

nàng không khỏi nhớ tới lúc hắn vung đao đón lấy Thái Dương Thần Mang, hắn bị quang mang chiếu sáng chỉ thấy được bóng lưng, nhưng bóng lưng kiên định mạnh mẽ khiến lòng nàng hơi rung động.

Mặc dù Lý Thanh Sơn khiến cho người ta chán ghét, là một nam nhân vô sỉ háo sức nhưng có thể dùng thời gian mấy chục năm ngắn ngủi gây dựng nên tên tuổi Dã Nhân Vương cũng là có lý do!Lý Thanh Sơn im lặng hưởng thụ sự chữa trị của Cộng Uyên, hắn cảm thấy cả người ấm áp vô cùng dễ dịu.

Bỗng nhiên hắn thấy trong lòng bàn tay có hơi nhói, cúi đầu quan sát thì thấy răng nanh đã duỗi tơ máu ra bắt đầu tham lam hút lấy máu trên người hắn.

Lý Thanh Sơn không khỏi mắng:"Cái tên này!""Ngươi còn không buông nó ra.

"Cộng Uyên nói.

"Đây là bảo bối của ta, chỉ cần ta còn một giọt máu thì chắc chắn không thể để nó đói.

Sao lại kỳ quái thế nhỉ.

Ba người các ngươi cũng đừng ngẩn ra đó, mau tới đây giúp một tay, các ngươi chậm quá rồi đấy.

Sao có thể giữ chân ba tên kia được chứ!"Binh khí đối với Lý Thanh Sơn mà nói chỉ là một công cụ để sử dụng, dù pháp bảo Ma Long Kiếm Pháp cũng vậy, dù có hư hỏng gì thì hắn cũng không cảm thấy tiếc.

Nhưng Lý Thanh Sơn lại có chút tình cảm với thanh đao răng nanh này, để mặc cho nó hút máu.

Hắn lại lớn tiếng thúc giục ba Giao Nhân Vương kia.

Ba người Mỗ Mỗ tận mắt nhìn thấy dáng vẻ nhanh nhẹn dũng mãnh lấy một địch ba của Lý Thanh Sơn, bây giờ đã không còn dám xem thường hắn, vội đi tới thi triển pháp thuật để trị liệu.

Phải thừa nhận rằng pháp thuật chữa trị của giao nhân khá tốt, bốn vị Giao Nhân Vương hợp tác, dùng hết mọi thủ đoạn.

Lại cộng thêm năng lực khôi phục của Lý Thanh Sơn cũng không tệ, cuối cùng cũng tái tạo được nhục thân cho hắn.

Chẳng qua thân thể mới có dáng người gầy gò, làn da trắng bệch, cứ như đang bị bệnh nặng.

Nhưng răng nanh trong tay đã khôi phục lại huyết quang như trước.

"Dường như nhỏ hơn một chút rồi!"Lý Thanh Sơn cúi đầu, hắn nhíu mày nói.

"Ngươi có biết xấu hổ là gì không vậy?""Sinh ra là trần truồng, chết đi cũng trần truồng, có gì mà xấu hổ chứ.

Ta cũng không mời ngươi nhìn, nhiều chuyện quá đấy!"Lý Thanh Sơn lại ngưng tụ ra ma khải, trước khi đội nón lên hắn chỉ vào cặp sừng trên đầu, hỏi mấy vị Giao Nhân Vương:"Các ngươi biết hai chữ này là gì không?""Dường như là.

Bắc Nguyệt?"Mỗ Mỗ hỏi lại.

Bình Luận (0)
Comment