Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1468 - Chương 1477: Hủy Thiên Diệt Địa

Chương 1477: Hủy Thiên Diệt Địa

Thôn Hỏa Nhân rối rít quỳ lạy, hô to tên “Chúc Dung”.

Đó chính là Hỏa Diễm Cự Thần đã từng chiến đấu với Lý Thanh Sơn, nhưng nó lại có gương mặt và thân hình càng thêm rõ ràng, cùng với linh tính, hoặc là nói thần tính từ trước đến nay chưa từng có.

Hỏa Diễm Cự Thần há to miệng, lửa cháy cuồn cuộn ầm ầm tràn vào, ngực nó phồng lên thật cao, đột nhiên phát ra tiếng rống giận như muốn làm trời sụp đất nứt:“Chiến!”“Chiến!”Tất cả Thôn Hỏa Nhân đều cùng nhau rống giận.

Chúc Diễm đứng lên, nhìn chằm chằm vào hướng nam, xoay người hòa vào trong cơ thể của Hỏa Diễm Cự Thần.

Không bao lâu sau, gương mặt Hỏa Diễm Cự Thần trở nên càng thêm rõ ràng, loáng thoáng có chút giống với Chúc Diễm, cơ thể lại càng thêm ngưng thật, thân thể cường tráng giống như thật sự tồn tại, bước ra khỏi miệng núi lửa đang sôi trào, sừng sững bên trong biển lửa.

Trong phút chốc, biển lửa trải dài tám trăm dặm dường như đều bắt đầu tụ tập về hướng này, hai con rồng lửa phát ra tiếng rồng ngâm cao vút.

Gió lốc thổi quét cuốn đến, sao trời biến mất, nuốt trọn toàn bộ Hỏa Dung Sơn.

Giữa từng ngọn Vân Sơn, ba giao nhân vương thống lĩnh toàn bộ chiến sĩ giao nhân tạo thành chiến sĩ, tập hợp hết toàn bộ lực lượng, dưới sự thôi động của bọn họ, mưa to biến thành dòng nước lũ cuồn cuộn, nhào thẳng về phía Hỏa Dung Sơn, đánh sâu vào đại trận thủ sơn!Lý Thanh Sơn cũng chấn động trước tình cảnh này, đây chính là thần chiến trong truyền thuyết, ở thời thượng cổ, dị nhân được xưng là thần nhân, quả nhiên là có lý do riêng của nó, sức mạnh khổng lồ như thế hội tụ thành dòng nước lũ mới có cơ hội tấn công đánh chiếm được Hỏa Dung Sơn.

Cho dù gió lốc thiên nhiên có hung mãnh như thế nào, nhưng cũng không thể nào trực tiếp công phá vương đình của Thôn Hỏa Nhân, chỉ có thể dùng để áp chế phá hư địa lợi, sức mạnh trung tâm để tấn công núi chính là chiến trận này.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên.

Trăm ngàn ngôi sao đỏ như lửa từ tầng mây dày đặc phát ra ánh sáng lóng lánh, rơi xuống!Một ngôi sao băng kéo theo ánh lửa cực dài, phá tan làm cho một tòa Vân Sơn cao cao ở trước mặt thủng một lỗ hổng, nhắm thẳng về phía chiến trận, hàng trăm hàng ngàn ngôi sao bằng phi hỏa theo sát theo đó, hoàn toàn xé nát Vân Sơn.

So với trận sao băng phi hỏa từng nhìn thấy trên Cự Hạm Đảo, trận mưa sao bằng này còn hoành tráng hơn gấp mười mấy lần! Đúng rồi, lần đó chỉ là một trận đánh bất ngờ vội vàng, lại còn ở trên biển rộng, mà đòn tấn công lần này lại đã được chuẩn bị từ rất lâu, còn dựa vào địa lợi của Hỏa Dung Sơn.

Một cái vòi rồng giống như roi dài ầm ầm lao ra ngoài, đánh trúng một viên sao băng phi hỏa làm nó vỡ tung ngay giữa không trung.

Rầm rầm rầm !Hổ Ma xuy tức như gió, múa loạn, xuyên không du ngoạn, từng viên phi hỏa lưu tinh rầm rầm nổ tung, sóng khí nóng rực xen lẫn hỏa diễm gào thét vang trăm dặm, bão táp vì đó mà ngừng lại.

Trong lớp mây đen thật dày bị xé rách thành từng vết nứt, ánh mặt trời sáng chói xuyên thấu qua, nối liền giữa trời và đất.

Từng viên Hoả Tinh vẫn đang cuồn cuộn không ngừng bay về phía chân trời, hóa thành hỏa lưu tinh gào thét rơi xuống, Chúc Phần giơ cao Thiên Hoả lệnh, hỏa diễm cuồn cuộn tập trung trên người hắn, lấy Hỏa Dung sơn làm căn cơ, hắn có thể không kiêng nể gì phát động công kích, tuyệt đối sẽ không vội vàng thu tay lại như lúc ở Cự Hạm đảo.

Hoặc có thể nói là, trước khi trận chiến tranh này chấm dứt, trận mưa hoả lưu tinh này sẽ không ngừng nghỉ, cho đến khi một phe hoàn toàn bị diệt vong.

Lý Thanh Sơn giang cánh chim Phong Thần ra, đột nhiên giang ra ngàn trượng, đập nứt mấy viên lưu tinh, nhưng phi hỏa lưu tinh liên miên không dứt, hắn cũng khẽ nhíu mày, đây đã không phải là lực lượng mà một mình hắn có thể ngăn cản được.

Ở giữa Vân Sơn, rất nhiều giao nhân nhịn không được ngẩng đầu lên, mặt bị ánh lửa lấp lánh chiếu lên, họ không khỏi lộ ra tia sợ hãi trước cảnh tượng kinh khủng như thiên tai tận thế này.

Giao nhân tạo thành chiến trận khổng lồ, dùng toàn bộ lực lượng để tiến công và gần như không có bất kỳ năng lực phòng ngự nào, bất kỳ một viên phi hỏa lưu tinh nào rơi xuống cũng là kết quả trí mạng.

“Đừng phân tâm, dùng toàn lực tiến công!” Cộng Uyên lớn tiếng mệnh lệnh, nàng siết chặt nắm đấm, cúi đầu nhìn xuống Hỏa Dung sơn phía dưới, nhất định phải tiến công, nhất định phải tiến công không tiếc bất cứ giá nào!Trận chiến tranh này không giống với bất kỳ một trận chiến tranh nào trước đó của hai tộc, chỉ có mau chóng công phá đại trận thủ sơn, nếu không sẽ là bị động chịu đòn, thậm chí còn chưa nói đến hao tổn.

Đồng thời lại phải duy trì sức chiến đấu cốt lõi nhất, nếu không đợi đến khi công phá được Hỏa Dung sơn, phe mình đã sức cùng lực kiệt thì không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.

Cho nên nàng mới trì hoãn chưa ra tay, hơn nữa nàng có thể cảm giác được, nguy hiểm lớn nhất chắc chắn không phải là những phi hỏa lưu tinh này mà là cự thần hoả diễm ngưng tụ trên chủ phong Hỏa Dung sơn.

Cờ lớn tung bay, cuồng phong bao trùm, Kê Trường Phong bay vọt lên cuốn theo gió lớn rít gào, đồng thời dẫn động gió bão, cuồn cuộn thúc đẩy thổi từng viên phi hỏa lưu tinh lệch hướng, gào thét lướt qua bên cạnh chiến trận.

Thủ đoạn ngự phong lần này, Lý Thanh Sơn cũng âm thầm thở dài, không thể không phục.

Bình Luận (0)
Comment