Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1469 - Chương 1478: Liều Mạng

Chương 1478: Liều Mạng

“Những lưu tinh này cứ giao cho lão phu đi, trận chiến đấu tiếp theo chỉ sợ ta đã không còn sức lực ra tay nữa, mối thù diệt phái giết người thân của ta xin chư vị trả thù cho ta!” Vẻ mặt Kê Trường Phong kiên quyết, hắn đứng yên trên bầu trời chiến trận, phất Phi Liêm kỳ tung bay phấp phới.

Hắn gần như đã tiêu hao hết tâm sức của mình để khống chế trận gió bão này.

Lúc này vì sự thắng lợi của chiến tranh, hắn càng dựa vào sức của một mình dung nhập tâm thần hòa vào gió bão này để chống lại phi hoả lưu tinh của Chúc Phần, dường như muốn cứu vãn sự tiếc nuối của trận chiến ban đầu vậy!“Trường Phong Vương yên tâm, Lý Thanh Sơn ta nhất định không làm ngươi thất vọng!”Lý Thanh Sơn cuối cùng cũng có được một hồi cơ hội thở dốc, đi trên con đường này, mặc dù hắn không vất vả như Kê Trường Phong nhưng cũng hao phí rất nhiều lực lượng.

Cộng Uyên chủ động vươn tay ra, cầm lấy tay hắn, dùng phương thức song tu giúp hắn khôi phục lực lượng.

Cảm giác bàn tay nàng lạnh lẽo thấu xương, lực Quy Khư tràn ra, Lý Thanh Sơn nói:“Bình tĩnh, hiện tại thời cơ vẫn chưa tới!”Sức mạnh của nàng là mấu chốt của trận chiến này, lúc hai người liên thủ, tác dụng của hắn phần lớn là giúp nàng ổn định tâm thần khống chế lực Quy Khư, cho nên cho dù tiêu hao một chút cũng không sao, nhưng sức mạnh của nàng lại phải cố gắng hết sức giữ lại.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!Dòng nước lũ mãnh liệt mang theo âm thanh hùng hồn nuốt chửng hết thảy, chồng lên từng ngọn thủy sơn, từng đợt từng đợt vỗ đánh vào đại trận thủ sơn.

Gió bão qua đi, theo quán tính tiếp tục di chuyển về phía trước.

Bên ngoài Hỏa Dung sơn biến thành biển lớn mênh mông, bao quanh tám trăm dặm biển lửa đang bùng cháy.

Hai luồng sức mạnh khổng lồ thuỷ và hoả phát động một trận đọ sức điên cuồng, giao chiến ở mỗi một tấc không gian!Tầng mây dày nặng được ngọn lửa bừng chừng chiếu sáng, biến thành mây lửa lộng lẫy, hàng tỷ điểm mưa xối xả bay xuống trong gió, phản chiếu ngọn lửa bừng bừng, vẽ ra hàng tỷ vệt lửa trong hư không.

Đôi mắt Lý Thanh Sơn rạng rỡ sinh quang, chăm chú nhìn cảnh tượng tráng lệ này, hắn không khỏi mím môi, máu cả người gần như sôi trào, Hổ Nha trong tay khẽ run lên.

Trong lòng Cộng Uyên vẫn luôn mang theo lo lắng, phía dưới chính là Hỏa Dung sơn, tất cả những Giao Nhân Vương đều tha thiết muốn chinh phục nơi này, nhưng khi nàng thật sự dẫn đầu đại quân tới đây lại không khỏi hoài nghi mình có thể làm được hay không, nếu thất bại thì sẽ như thế nào!Nhưng nhìn Lý Thanh Sơn bên cạnh, nàng lại dần dần yên tâm lại, lúc này hắn không còn sự ngạo mạn tùy tiện làm nàng chán ghét, cả người thả lỏng mà lại căng chặt giống như một con mãnh hổ súc thế chờ phát động, lẳng lặng ẩn núp trong rừng rậm, tim rắn như thép, không có chút sợ hãi do dự nào, cả người tản ra sát khí tao nhã kiêm hào hùng, có một loại vẻ đẹp nam tính mang theo tính xâm lược.

“Nếu ngày thường hắn cũng có kiểu bộ dáng này thì tốt biết bao!” Trong lòng Cộng Uyên không khỏi sinh ra cảm thán như vậy.

“Sao vậy?” Lý Thanh Sơn kỳ quái liếc nhìn nàng.

“Thời cơ sắp đến.

” Cộng Uyên chỉ vào Hỏa Dung sơn phía dưới:“Bên ngoài đại trận thủ sơn lập tức sắp sụp đổ rồi.

”Dưới dòng nước lũ không ngừng xâm chiếm, ánh sáng của đại trận thủ sơn đang không ngừng suy yếu, trở nên tối dần.

Ba vị Giao Nhân Vương dẫn đầu mấy ngàn chiến sĩ giao nhân phát động thế công thật sự quá mãnh liệt, mà dù sao phạm vi tám trăm dặm vẫn quá lớn rồi, mặc dù là Thôn Hỏa nhân kinh doanh nhiều năm, nhưng lực phòng ngự bên ngoài đại trận thủ sơn vẫn cực kỳ có hạn.

Nếu không phải có Chúc Tai cầm trong tay Địa Hỏa lệnh ở giữa bảo vệ thì nó đã sụp đổ từ lâu rồi.

“May mà có trận gió bão này, Hỏa Dung sơn này đúng là một khối xương cốt còn cứng rắn hơn tưởng tượng của ta!” Lý Thanh Sơn gật đầu đồng ý, trận gió bão lớn này đã đóng vai trò then chốt, nếu không chỉ riêng việc công phá bên ngoài đại trận thủ sơn này đã vô cùng khó khăn rồi, Kê Trường Phong càng không thể nào dựa vào sức mình chống lại phi hỏa lưu tinh của Chúc Phần.

Sức mạnh của đại trận xuất phát từ địa hỏa, mà địa hỏa hừng hực thiêu đốt vĩnh viễn không dập tắt, vĩnh viễn không tiêu hao thì sức mạnh của người tu hành có mạnh đến đâu cũng không kiên trì nổi, chỉ có sức mạnh to lớn của trời đất mới có thể đối đầu với sức mạnh to lớn của trời đất.

Mà Ngũ Hành tương sinh tương khắc, thủy có thể khắc hỏa, mặc dù giao nhân không có giỏi chiến đấu như Thôn Hỏa nhân nhưng nước quả thật có tác dụng khắc chế tự nhiên đối với lửa.

“Nhưng chỉ là suy đoán mà thôi, không được lơ là!” Cộng Uyên nhắc nhở, ba vị Thôn Hỏa Nhân Vương còn chưa chính thức phát lực, đặc biệt là cự thần hỏa diễm mang theo biểu cảm phẫn nộ kia vẫn đang đứng yên bất động càng khiến người ta cảnh giác, không biết sẽ là nhân vật khủng bố cỡ nào.

“Đó là đương nhiên, nếu thủ đoạn của Thôn Hỏa nhân chẳng qua chỉ như thế thì làm cho người ta quá thất vọng rồi!”Còn chưa dứt lời, trong lòng Lý Thanh Sơn đột nhiên dâng lên một báo động, phi hỏa lưu tinh đang rơi xuống bỗng nhiên ngừng lại.

“Ra tay!” Chúc Phần hét lớn một tiếng, Thiên Hoả lệnh làm mũi nhọn, một viên Hoả Tinh bay lên trời, càng lúc càng trở nên lớn hơn, càng ngày càng sáng, tựa như một vầng mặt trời đỏ.

Bình Luận (0)
Comment