Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1480 - Chương 1489: Sợ

Chương 1489: Sợ

Thấy tình cảnh này, Lý Thanh Sơn cũng không nóng lòng ra tay, dứt khoát đợi hồ núi lửa hình thành.

Hiện tại ưu thế đã nghiêng về phía họ, nên họ hoàn toàn có thể ứng đối thong dong, nhưng lông mày hắn vẫn nhíu chặt, không thả lỏng chút nào.

Hiện tại phải xem ba người Chúc Phần ứng đối ra sao, nếu như họ chọn chiến đấu thì kết quả hiển nhiên là đồng quy vu tận, kéo người chịu tội thay.

Trừ phi là có tiếp ứng, bằng không thì chẳng một ai chắc chắn có thể chạy thoát thân từ đây.

Một lựa chọn khác chính là trốn, bất kể là mở Thần Hỏa Môn hay trực tiếp đào sâu xuống địa hỏa nham thì họ cũng đều khó mà ngăn cản.

Cộng Uyên đã không còn đủ sức lực để thi triển Băng Phong Tuyệt Vực, phong tỏa không gian rồi.

Mặc dù họ thắng trận này rồi nhưng càng khó khăn hơn so với tưởng tượng, hơn nữa không phải chết phần chết một phần sống thì sẽ để lại tai họa về sau.

Chẳng trách Bắc vương lại làm ra chuyện mà con người sẽ không làm ra đó là muốn tạo ra “Ngân Long vương” để tấn công, nhiều cường giả hợp lực vây công như vậy mà vẫn có một vị ngã xuống, thậm chí suýt chút nữa đã thất bại.

Dù có thắng thì cũng không biết là thắng thảm một trận hay là để địch trốn mất nữa.

Ba người Chúc Phần nhìn nhau, trăm nghìn suy nghĩ lướt qua trong chớp mắt, cũng chỉ đăm chiêu suy nghĩ về hai trường hợp này.

Nhưng họ xót xa nhận ra rằng, bất kể chọn cái nào thì Thôn Hỏa nhân đều khó mà thoát khỏi kết cục diệt tộc, dù có trốn thì cũng chỉ có ba người họ chạy trốn được mà thôi.

Mưa xối xả rơi xuống như trút nước, hồng thủy dâng cao không ngừng, tràn qua từng tòa đình đài lầu các, cung điện nguy nga, chỉ còn dư lại Thần Mộc Ngô Đồng tỏa ra một vòng vầng sáng màu đỏ, ngăn chặn mưa xối xả và hồng thủy.

Mây đen dày đặc như đè xuống đỉnh núi, cuồng phong gào thét, sấm sét đan xen, mọi thứ trước mặt không khác nào tận thế giáng lâm.

“Vương, các ngươi đi mau đi, báo thù cho chúng ta!”Đại Vu Chúc nhào tới phía dưới Thần Mộc Ngô Đồng, những đôi mắt đỏ rực lửa nhìn về phía họ, bên trong không có trách cứ, cũng không có oán giận.

Tất cả Thôn Hỏa nhân hiếm hoi còn sót lại đều đứng trong làn mưa xối xả, dù cho bây giờ là giây phút cuối cùng thì cũng không xâm phạm vào mảnh thánh địa này.

“Đi?”Chúc Phần nở nụ cười, Chúc Tai cũng cười theo, còn Chúc Diễm thì nói:“Yên tâm đi, hiện tại chúng ta lập tức báo thù cho ngươi!”“Vương!”Đại Vu Chúc kinh ngạc hô lên, Thôn Hỏa nhân đều lộ ra vẻ bi tráng, nhưng không một ai khuyên bảo cả.

“Chỉ có Thôn Hỏa nhân chết trận, không có Thôn Hỏa nhân chạy trốn!”Ba người Chúc Phần cùng nói trăm miệng một lời, Thần Hỏa lệnh trong tay đối đỉnh với nhau, cùng nhau từ từ lên cao, tốc độ cũng không nhanh nhưng lại có lực áp bách không gì sánh kịp, càng vượt qua lúc ban đầu.

Hỏa diễm cự thần giẫm lên Bát Hoang Hỏa Long mà lao ra biển lửa.

Lời ca bi tráng hùng hồn, cùng chết với địch!Kê Trường Phong và Diệp Đoạn Hải lập tức chuẩn bị lùi về sau, cũng không phải do thù hận không đủ sâu, cũng không phải dũng khí không đủ mạnh.

Không có tu hành giả nào không yêu quý tính mạng của mình, chớ nói chi tu hành đến trình độ của họ, thật sự là phải trải qua rất nhiều gian nan.

Họ có thể chết trận khi đang chiến đấu với kẻ thù và kẻ địch, nhưng không thể bị kéo đi làm đệm lưng, chết không chút giả trị.

Nam Hải Thần Ni trực tiếp lùi về sau mười dặm, trở lại bên cạnh Tiểu An và nắm lấy tay nàng.

Lý Thanh Sơn thở dài một hơi thật sâu:“Vậy mà bị lừa!”Tuy rằng ba người Chúc Phần quyết tâm muốn chết cùng kẻ địch, nhưng cũng không phải xông lên tự bạo một cách không có đầu óc, mà càng muốn dùng cách này để bức ép họ, trong này ẩn chứa mưu lược cực lớn, một khi thế vây kín của họ tan tác, thậm chí còn có nguy cơ bị tiêu diệt từng bộ phận lực lượng.

Dù biết rõ mưu lược của họ nhưng tất cả mọi người, bao gồm cả Lý Thanh Sơn cũng không thể không rút lui, không dám không lui!Nếu họ đều không lui thì cũng hợp với ý của ba người Chúc Phần, sức mạnh của ba người họ hợp lại mà còn cùng tự bạo thì bất kể ai bị cuốn vào cũng khó mà thoát khỏi cái chết.

Ba vị Thôn Hỏa nhân vương không ngừng lên cao, dù cố hết ý giảm tốc độ lại thì cũng vẫn đạt được khoảng cách chưa tới ngàn trượng trong vòng một nhịp thở.

“Làm sao bây giờ?”Cộng Uyên đặt câu hỏi với Lý Thanh Sơn ở bên cạnh gần như theo bản năng.

Vào giờ phút này, chỉ có hắn đứng yên, không hề có ý lui về phía sau.

“Giết!”Bàn tay Lý Thanh Sơn dựng đứng rồi liếc mắt về phía Vạn Độc lão tổ một cái, Trên mặt Vạn Độc lão tổ xuất hiện vẻ giãy giụa nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của Lý Thanh Sơn thì lập tức bị khuất phục.

Sau khi đột phá Hổ Ma tầng thứ năm, thần thông Hổ Ma Yểm Đồng này của hắn cũng trở nên mạnh hơn.

Cộng Uyên ở bên cạnh cũng cảm nhận được, chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn lạnh lùng mà nghiêm nghị, ẩn chứa uy nghiêm tối cao.

Hiển nhiên nàng cũng cảm nhận được một sự khủng bố lâu rồi không gặp, nên không khỏi lùi về sau một bước, sản sinh sự bài xích theo bản năng.

Nếu so sánh với Lý Thanh Sơn lúc này thì có vẻ Lý Thanh Sơn bình thường thừa lúc vắng mà vào cưỡng hôn nàng đáng yêu hơn nhiều.

Bình Luận (0)
Comment