Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1491 - Chương 1500: Ấp Thế Nào?

Chương 1500: Ấp Thế Nào?

Lý Thanh Sơn gật đầu, mặc dù có chút khó chịu, nhưng lời hắn nói là thật, hắn vươn tay: "Đưa trứng gà cho ta!"“Trứng phượng hoàng.

” Phượng Tê Ngô sửa lại.

"Trứng Phượng Hoàng!""Thôi, ta không thèm so đo với một tên liều lĩnh như ngươi.

" Phượng Tê Ngô miễn cưỡng đưa quả trứng cho Lý Thanh Sơn.

“Cẩn thận.

"Khoảnh khắc hắn chạm vào trứng phượng hoàng, những hoa văn phức tạp và đẹp đẽ đột nhiên di chuyển, ánh sáng thần thánh tỏa sáng rực rỡ, chiếu sáng toàn bộ tổ phượng hoàng, và nó biến mất sau một thời gian dài.

Nhìn thấy cảnh này, Lý Thanh Sơn và Phượng Tê Ngô cảm thấy tinh thần rất phấn chấn, niềm tin của họ đối với sự nghiệp ấp trứng ngày càng tăng lên.

Cảm nhận được hơi thở sinh mệnh nồng nàn trong trứng phượng, Lý Thanh Sơn hít sâu một hơi, "Đã đến lúc bắt đầu!" Trong tổ phượng hoàng rộng lớn, Lý Thanh Sơn nhắm hai mắt lại, khẽ vuốt ve trứng phượng hoàng, đồng thời xoay chuyển "Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh".

Hắn xòe đôi cánh hoa lệ của phượng hoàng ra, màu đỏ tung bay như lưu hỏa, dung nhan yêu dị tuấn mỹ, tự nhiên phát ra sự cao quý.

Phượng Tê Ngô không khỏi cảm thấy sự lựa chọn của bản thân là chính xác.

Đối phương không hề thô lỗ như bề ngoài, dù sao cũng có huyết thống phượng hoàng cao quý, nhất định cũng sẽ bị truyền nhiễm một ít.

Chẳng qua Phượng Tê Ngô không biết, Lý Thanh Sơn ngoài ba loại huyết mạch kia ra còn có thứ cường hãn hơn.

Sau đó Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng ngồi xuống, thừa dịp đem quả trứng phượng hoàng nhét vào dưới mông, một tay chống má ra vẻ trầm tư.

“Ngươi đang làm cái gì vậy?!”Phượng Tê Ngô hung hăng nắm lấy cổ Lý Thanh Sơn, lộ ra vẻ điên cuồng.

“Ấp trứng á!”Lý Thanh Sơn nặn ra ba chữ từ trong kẽ răng.

"Nhấc cái mông bẩn thỉu của ngươi lên!!"Phượng Tê Ngô gầm lên.

“Chim ấp trứng đều như vậy mà!”Lý Thanh Sơn buông tay nói.

"Không phải chim, là phượng hoàng! Không phải trứng thường mà là trứng phượng hoàng!"Phượng Tê Ngô không nhịn được đính chính, cướp trứng phượng hoàng từ dưới mông Lý Thanh Sơn ra, dùng sức lau chùi nó.

"Khụ.

khụ, ngươi muốn cái gì?"Lý Thanh Sơn xoa cổ.

“Tư thế đó tuyệt đối không được!”Phượng Tê Ngô vừa dùng sức lau trứng phượng hoàng vừa làm ra động tác tay tuyệt đối không cho phép.

“Ngươi thích tư thế gì!?”Lý Thanh Sơn tức giận nói, sau đó lại thở dài một tiếng:“Để Tiểu An đi vào, ta không thể nào nói chuyện với ngươi được.

”"Ngươi nghĩ cho kỹ, nếu như nàng đi vào nhìn thấy trứng phượng hoàng thì sẽ không thể ra ngoài nữa.

”Phượng Tê Ngô nhắc nhở.

“Chuyện này thì cần phải suy nghĩ cái gì, nhanh lên!”Lý Thanh Sơn không chút do dự nói.

Hắn không biết lúc nào mới hoàn thành đại nghiệp ấp trứng này, hắn không muốn bị nhốt chung với tên bệnh nhân tâm thần này.

Tiểu An nhất định phải ở bên cạnh hắn nếu không Tiểu An cũng không thể đồng ý.

Tiểu An quanh quẩn dưới gốc cây ngô đồng, suy sét xem làm sao để đi lên.

Cành cây rậm rạp mở ra một con đường, nàng trèo lên trên thần mộc Ngô Đồng đi đến tổ của phượng hoàng.

Lúc vừa nhìn thấy cảnh tượng đó, nàng không khỏi ngẩn người.

Không phải vì giới vực huyền diệu này mà là vì Lý Thanh Sơn đang nằm cuộn tròn trên mặt đất.

Phượng Tê Ngô ngồi xổm sang một bên, gật đầu hài lòng:"Tư thế này cũng khá ổn, cho dù là chim cũng không ngồi lên trên trứng, bộ phận tiếp xúc với quả trứng nên là phần bụng.

”Hai người một người là đại yêu vương cùng thời với phượng hoàng, một người là Dã Nhân vương đại phá núi Hỏa Dung nổi danh Vụ Châu, dáng vẻ này thật sự rất quái dị và.

nhục nhã!“Đây là?”Tiểu An đi tới, mơ hồ đoán được nguyên nhân.

“Ấp trứng.

”Lý Thanh Sơn thở dài, thầm nghĩ thời điểm bản thân đại phá núi Hỏa Dung uy vũ ngang ngược ra sao, làm sao lại rơi vào tình cảnh như này.

Phượng Tê Ngô đứng dậy phất tay áo, tự nhiên phóng khoáng hành lễ với Tiểu An:“Hoan nghênh quý khách tới thăm, nếu có chỗ nào tiếp đãi không chu toàn, xin hãy bỏ quá cho!”Tiểu An hành lễ đáp lại, phong thái của nàng không thua kém Phượng Tê Ngô một chút nào.

Cái này không chỉ là phong thái khí phách của bản thân nàng mà còn là do nàng đã chịu sự giáo dục ở Sở Vương phủ, lễ nghi đã dung nhập vào trong thói quen của nàng, chẳng qua đại dế nhũi như Lý Thanh Sơn căn bản không để ý đến chi tiết này.

Hai mắt Phượng Tê Ngô sáng lên, lập tức sinh ra hảo cảm, thở dài nói:“Đáng tiếc đáng tiếc, nếu như ngươi có huyết mạch phượng hoàng thì dễ nói rồi.

Ta và tên mãng phu này thật sự rất khó giao lưu với nhau được.

”"Khốn khiếp, đây là do ta nói, ngươi không cần làm bộ làm tịch nữa.

Tiểu An, ngươi đừng để hắn lừa, đi vào thì sẽ không đi ra được nữa đâu.

”Lý Thanh Sơn nhắc nhở nàng.

“Ồ.

”Tiểu An quỳ xuống, xoa đầu Lý Thanh Sơn:“Ngươi không sao chứ?”"Yên tâm, dù có chuyện gì ta cũng sẽ không đi vào đâu, xem ra chúng ta cần phải ở lại chỗ này một thời gian rồi.

”Lý Thanh Sơn nhe răng cười.

Trước khi đi xuống miệng núi lửa, hắn đã dùng linh quy bói toán qua rồi.

Mặc dù chuyến đi này tuy là nguy hiểm nhưng cũng ẩn chứa may mắn mới có thể tiến vào trong tổ phượng hoàng.

Đương nhiên, bói toán cũng chỉ có thể dùng xu hướng tiên đoán, cho dù có mười phần chắc chắn sẽ chết cũng sẽ có một cơ hội sống.

Hơn nữa điềm lành có tốt đến đâu thì nếu tìm đến chỗ chết cũng sẽ chết thôi.

Bình Luận (0)
Comment