Phượng Tê Ngô hoàn toàn sững sờ:"Cái này.
cái này.
"Lý Thanh Sơn nói tiếp:"Theo như cách nói của nhân loại, đây là cưng chiều!”Phượng Tê Ngô như bị sét đánh:"Ngươi chắc chắn chứ!?""Vô cùng chắc chắn, không giấu gì ngươi, ta cũng đã từng trải qua việc biến thành trứng.
Nhưng lúc ta mới vừa từ trong quả trứng phá vỏ đi ra ngoài vô cùng yếu ớt, đừng nói đến sức mạnh của yêu soái, ngay cả sức mạnh của phàm nhân cũng không bằng.
Đó còn là do ta trùng sinh từ Niết Bàn, sức mạnh ban đầu vốn rất mạnh.
Ta nói này, ta cảm thấy kỳ quái, cứ coi như phượng hoàng có cao quý như thế nào, chẳng lẽ vừa sinh ra liền lợi hại như vậy sao, chắc chắn là do “công lao” của ngươi, nhưng như vậy cũng không được!”Tiểu An nói:"Ta hiểu rồi, Phật vân “thành trú hoại không”.
Đại thụ cao chọc trời ban đầu cũng chỉ là một hạt giống, vốn dĩ Phật tổ cũng chỉ là phàm phu, quy luật bất tử của phượng hoàng là thoát khỏi chữ “không” kia, sau tại hoại còn là chữ thành, tuần hoàn lặp đi lặp lại.
Nhưng cũng không phải không có chút tai hại nào, đó chính là biến sức mạnh của cả người hóa thành ngọn lửa.
Từ mạnh mẽ trở nên nhỏ yếu mới có thể dục hỏa trùng sinh.
Sức mạnh mà ngươi cho nó quá mạnh, ngược lại đã phá hoại quá trình “thành” rồi.
”"Nghe cao thâm thật, vẫn là ngươi lợi hại!”Lý Thanh Sơn khen ngợi một câu, lại giơ trứng phượng hoàng lên:“Nếu ví quả trứng này là một thế giới, vậy thế giới này hiện tại vẫn là một mớ hỗn độn.
Muốn hình thành từ trong hỗn độn thì nhất định phải thống nhất thế giới này lại trước.
Sự yếu đuối ban đầu có thể nói là không thể thiếu được, ha.
Ta cũng cao thâm đấy chứ!”Tiểu An cười gật đầu.
Nếu là lúc bình thường, Phượng Tê Ngô chắc chắn sẽ coi thường dáng vẻ kia của Lý Thanh Sơn, nhưng bây giờ, trong đầu hắn tràn ngập những lời nói của họ.
Hắn tự lẩm bẩm một mình:“Thành trụ hoại diệt.
Thành trụ hoại diệt.
Thành trụ hoại diệt.
”Dù hắn và phượng hoàng đã sống chung thời gian dài như vậy nhưng dù sao hắn cũng không phải phượng hoàng cũng chưa từng biến thành trứng, hắn càng không có lĩnh hội cá nhân như Lý Thanh Sơn.
Chẳng qua là hắn dựa vào sự trả giá không ngừng phát ra từ bản tâm, muốn trợ giúp một chút.
Trứng của phượng hoàng càng không nở ra, hắn càng chuyên tâm.
Dù phải hy sinh tốc độ tu hành, dù phải đoạn tuyệt quan hệ với toàn thế giới cũng không ngần ngại.
Nhưng mọi nỗ lực đều phản tác dụng, khiến hắn trở thành kẻ tội đồ khiến cho trứng phượng hoàng không thể nở, dù với tính cách của hắn, nhất thời cũng có chút không thể chấp nhận được.
"Khó trách sức mạnh mà ta rót vào đều không ngừng tản ra ngoài.
”Là một linh căn thần mộc trời sinh địa trường, trong khoảng thời gian dài đến ngàn năm, sức mạnh rót vào đủ để khiến một con dã thú bình thường biến thành một yêu vương.
"Ta sai rồi.
phụ lòng sự ủy thác.
”Phượng Tê Ngô thở dài thườn thượt, nước mắt lăn dài trên mặt.
Nếu không phải hắn làm điều thừa, nói không chừng quả trứng phượng hoàng này đã có thể phi thăng đi tìm cha mẹ của nó rồi.
Càng nghĩ lại càng thấy hổ thẹn, càng nghĩ lại càng hối hận.
Hắn quỳ sụp xuống đất, đập đầu xuống đất khóc rống lên.
Thần mộc Ngô Đồng đung đưa dữ dội, ánh sáng trở nên vô cùng ảm đạm.
Lý Thanh Sơn và Tiểu An hai mặt nhìn nhau, trong lòng ngược lại có chút đồng tình với Phượng Tê Ngô.
Cưng chiều cuối cùng cũng là vì yêu, tình cảm càng sâu đậm, lý trí càng yếu ớt.
Người có tính nhẫn nại mạnh mẽ thường dễ bị u mê không chịu tỉnh ngộ.
Nếu bản thân làm sai việc gì đó trong ngàn năm, khóc một trận là chuyện nhỏ, nếu làm không tốt sẽ trực tiếp phát điên.
Lý Thanh Sơn vỗ bả vai Phượng Tê Ngô:"Đừng quá đau buồn, ấp trứng quan trọng hơn! Ngươi gặp được ta cũng coi như là phúc của ngươi rồi.
”"Không phải trứng, mà là trứng phượng hoàng!"Phượng Tê Ngô lau nước mắt, sau đó ngồi thẳng người, quỳ xuống hành lễ với Lý Thanh Sơn.
Không còn là trọng đãi muốn cầu cạnh người mà là lòng cảm kích hoàn toàn bái phục:“Nếu không có đạo hữu, ta vẫn không biết sai ở chỗ nào, đa tạ!”"Đây là sứ mệnh của ta, không cần đa lễ.
”Lý Thanh Sơn hành lễ lại với đối phương, trong lòng hắn cũng có chút cảm khái.
Dù tính tình của những đại yêu vương như Kim Thiền Linh vương, Đại Dung Thụ Vương này đều không tệ, hơn nữa còn có khá nhiều ân huệ với hắn.
Nhưng nếu nói về chính trực thanh cao, quân tử chi phong, Phượng Tê Phong thật đúng là xưa nay hiếm thấy, cũng chỉ khi có liên quan đến chuyện của trứng phượng hoàng mới khiến đối phương trở nên cuồng loại như vậy, nhưng chuyện này cũng không phải không thể hiểu được.
"Vậy bây giờ chúng ta cần phải làm gì, phân tán sức mạnh của trứng phượng hoàng sao?”Phượng Tê Ngô hỏi.
"Không thể không nói, sự nỗ lực của ngươi không uổng phí.
Sức mạnh của ngươi đã hoàn toàn dung nhập vào trong trứng phượng hoàng, nếu muốn cưỡng ép phân tán sẽ tổn thương đến gốc rễ của nó.
”"Vậy thì để nó tiêu tan sức mạnh một cách tự nhiên sao?”Lý Thanh Sơn lắc đầu:"Vậy thì không biết phải mất bao lâu nữa, một trăm năm cũng chưa chắc đã đủ hơn nữa như vậy không phải tâm huyết của ngươi hoàn toàn vô ích sao?”Phượng Tê Ngô mở to mắt:"Ý của ngươi là.
"Lý Thanh Sơn khẽ mỉm cười:"Hãy để chúng ta ấp nở một phượng hoàng con mạnh nhất trong lịch sử đi!”