Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1496 - Chương 1505: Thanh Danh Lan Truyền

Chương 1505: Thanh Danh Lan Truyền

Lý Thanh Sơn không hề phân tâm, đây là lần đầu tiên hắn điều hoà thuỷ hoả dưới tình huống không có “Thủy Hỏa Chi Hoa” trợ giúp, hoàn toàn dựa vào lực lượng bản thân nhưng lại tràn ngập tự tin.

“Thần Ma Cửu Biến” chắc chắn không muốn trên đời này có một Như Tâm mới có thể tu hành, chỉ dựa vào sự nỗ lực của bản thân nhất định có thể làm cho Linh Quy và Phượng Hoàng chung sống hòa bình, chỉ là sẽ rất khó mà thôi, cần hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực.

Nhưng công pháp thần thông cường đại như thế mà nói không khó thì mới gọi là kỳ quái.

Về phương diện này, xem như là vận may của hắn không tệ mới gặp được Như Tâm, bước qua cửa ải khó khăn ban đầu khá nhẹ nhàng.

Nhưng cũng giống như các linh dược khác chỉ có thể dùng để làm một loại thủ đoạn phụ trợ, nếu như ỷ lại vật ngoại thân quá mức, cuối cùng sẽ có một ngày nửa bước cũng khó mà đi được, mà hắn lại không muốn để Như Tâm hao tổn tinh huyết để luyện dược cho hắn nữa.

Bây giờ đã đến lúc phát huy lực lượng bản thân rồi, dù gì cũng tích lũy được kinh nghiệm ngay từ đầu! Lại có một môi trường tốt thế này, ta tin nó sẽ không quá khó.

Trong ổ ấp trứng không có năm tháng, Lý Thanh Sơn và Tiểu An đều đắm chìm vào tu hành, một trận đánh Hoả Dung sơn đã chấn động toàn bộ Vụ Châu, truyền ra khắp thiên hạ.

Là một trong những thế lực lớn của Vụ Châu lại bị diệt tộc, ngay cả ba vị Thôn Hỏa nhân vương đều không thể thoát thân, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Trận chiến này, hai phe đều phái ra hơn mười người đại tu sĩ, dị nhân vương.

Ở Vụ Châu mấy ngàn năm thái bình, trận chiến lớn với quy mô như thế giống như là tia nắng đầu tiên của bình minh, báo hiệu thời đại thay đổi, hỗn loạn giáng xuống.

Mà hậu quả thảm thiết của năm người ngã xuống cũng làm cho tất cả mọi người chấn động theo.

Mấy ngàn năm này cộng lại, số đại tu sĩ nhân loại ngã xuống vì chiến tranh đều không quá mười người, mấy trăm năm khó thấy được một lần gặp chuyện hiếm hoi lại tới dễ dàng như vậy, ở một chỗ, một thời điểm, bỗng nhiên liền xảy ra.

Ai có thể không lo lắng chứ? Cho dù là chư hầu vương như Bắc Việt Vương, Sở Liệt Vương, có dám nói mình có thể sống sót sau mỗi một cuộc chiến tranh không?Tất cả mọi ánh mắt vương giả đều tập trung ở bờ Nam Hải, cố gắng hết sức thu thập tin tức về trận chiến này.

Nhưng bởi vì Vụ Châu vốn là vùng đất hoang dã, Nam Cương lại là hoang dã trong hoang dã, phe Thôn Hỏa nhân bị tộc diệt, giao nhân lại luôn luôn đóng cửa tự thủ, chiến sĩ giao nhân còn sống sót cũng đều bị hạ lệnh câm miệng, đám người Kê Trường Phong cũng không phải người nhiều chuyện, cho nên tuy có nhiều nguồn tin tức nhưng rất ít tin tức được chứng thực.

Theo trận chiến này, danh tiếng Dã Nhân Vương của Lý Thanh Sơn bắt đầu lan truyền khắp thiên hạ.

Hắn chiếm cứ Hỏa Dung sơn làm động phủ, cũng trở thành vua của Nam Cương, điểm này không thể nào giấu giếm, cũng rất khó làm cho người ta không để ý.

Nhưng cũng chỉ là để ý mà thôi, ở trong tu hành đạo, tu vi là đánh giá tiêu chuẩn cao nhất của một người, thậm chí là tiêu chuẩn duy nhất.

Trong trận chiến này, không biết có bao nhiêu giao nhân và Thôn Hoả nhân cùng cảnh giới của hắn đã ngã xuống, hoàn toàn không ảnh hưởng được đại cục chiến tranh.

Bởi vì bối cảnh và thân phận phức tạp của Lý Thanh Sơn, trái lại có rất nhiều thuyết âm mưu ra lò.

Có người nói Sở Liệt Vương phái hắn đến làm cho Vụ Châu hao tổn từ bên trong, có người nói Bắc Việt Vương ép buộc hắn đến nhổ tận gốc Hỏa Dung sơn, chuẩn bị cho quốc chiến.

Đại Dung Thụ Vương cũng không chạy thoát, một tộc quần Thôn Hoả nhân không chịu trở thành một phần liên minh của hắn lại thích phóng hỏa đốt rừng rậm, chỉ sợ đã bị diệt sạch từ lâu rồi…Nói tóm lại, hầu như tất cả mọi người đều nhận định, Lý Thanh Sơn là một quân cờ của một phe nào đó, để đạt được một mục đích nào đó, mà hắn còn là một con ngựa tốt, sôi nổi trên ván cờ lớn này rồi cuối cùng may mắn nhận được phần thưởng của mình.

Nhưng chỉ có mấy người bị kéo vào thuyết âm mưu kia mới biết hắn không phải là quân cờ của mình.

Chỉ có vài người biết rõ hắn không phải là quân cờ của bất luận kẻ nào, mà là tay đánh cờ tài giỏi đủ để thay đổi đại cục, nếu không có sự cố gắng của hắn thì hoàn toàn không tồn tại trận quyết chiến Hỏa Dung, cũng hoàn toàn không có khả năng thắng lợi.

Mà chỉ có Lý Thanh Sơn và Tiểu An biết rõ, so với dùng sách lược hay bố cục gì đó để chơi cờ với người khác, hắn vẫn thích lật đổ bàn cờ, trực tiếp đánh người chơi cờ, trước mắt bọn họ cũng đang đi theo hướng này.

Vùng đất biển sâu, trong Thuỷ Tinh cung đang tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, cung điện lộng lẫy, tràn ngập bầu không khí vui vẻ ở khắp mọi nơi.

“Đúng là một kẻ vô lễ, rõ ràng đã đồng ý sẽ tới lại không nói một tiếng nào mà không tới!” Cộng Uyên lạnh lùng nói, nàng đặt mạnh ly thủy tinh trong tay xuống Thanh Ngọc án, phía dưới bên phải của nàng có một cái ghế trống không.

Đó vốn dĩ là vị trí của Lý Thanh Sơn, một khi bắt đầu tu hành, tất cả những chuyện nhỏ nhặt như vậy đều bị vứt sang một bên.

Bình Luận (0)
Comment