Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1499 - Chương 1508: Có Rồi!

Chương 1508: Có Rồi!

“Chẳng qua chỉ là hai năm mà thôi, đau tính là gì chứ? Nhưng bây giờ ngươi có thể chuyên tâm hết sức ấp trứng Phượng Hoàng chưa? Lý bằng hữu!”Phượng Tê Ngô cũng nói ra câu đùa giỡn cực kỳ hiếm có, thái độ cũng có vẻ ôn hoà hơn rất nhiều, không còn vẻ cao ngạo không thể chạm tới nữa.

“Được, không thành vấn đề, nhưng vẫn cần ngươi tiếp tục hỗ trợ!” Dù Lý Thanh Sơn cảm thấy có chút mệt mỏi nhưng không hề lười biếng chút nào, hắn cũng không phải là người có tính trì hoãn như Phượng Tê Ngô, nếu như không thể dũng mãnh tiến bộ thì làm sao có thể đuổi kịp ước hẹn Cửu Thiên đây?Đương nhiên, dũng mãnh tiến bộ không phải là liều lĩnh, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch hắn đã đặt ra, sau khi điều hoà thủy hỏa, tiếp theo lập tức dọn sạch chướng ngại vật tu hành, nhưng vẫn phải cố gắng đẩy Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh lên tầng thứ tư.

Mà quá trình này có thể tiến hành đồng bộ cùng trứng Phượng Hoàng, bổ sung cho nhau, nói không chừng sẽ có hiệu quả bất ngờ.

Cũng may Phượng Tê Ngô là một người thích trì hoãn, đợi hai năm cũng không sốt ruột nên hắn mới có thể thong thả như thế.

“Xin đừng làm ta thất vọng!” Phượng Tê Ngô nghiêm túc nói.

“Bằng hữu yên tâm, thời gian thu hoạch đã đến rồi!”Lý Thanh Sơn biết, nếu như hắn không thể thực hiện lời hứa, ấp cho trứng Phượng Hoàng nở ra thì không chỉ giao tình mới được tích lũy này hoàn toàn mất đi, chỉ sợ còn có thể trở mặt thành thù, không ai muốn đối đầu với một đại Yêu vương cuồng loạn, cả.

Phượng Tê Vương nói: “Chỉ mong là thế, cho dù đối với ta, một vạn năm cũng thật sự quá lâu!”Lý Thanh Sơn không nhiều lời nữa, lại nhắm hai mắt lại, ôm lấy trứng Phượng Hoàng, toàn lực vận chuyển Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, không chỉ trong cơ thể mình mà còn trong cả trứng Phượng Hoàng.

Lúc này, bên tai bỗng nhiên nhớ tới tiếng đàn tuyệt diệu.

Cách đó không xa, Phượng Tê Ngô ngồi xuống trước mặt hắn, trước người còn có thêm một giá đỡ đàn và một cây đàn cổ, tiếng đàn từ đầu ngón tay hắn vung ra, là âm thanh tự nhiên mà Lý Thanh Sơn chưa từng nghe qua.

Dù không nói ra được sự tuyệt diệu của nó, chỉ cảm thấy tâm thần yên tĩnh, mọi mệt mỏi đều tiêu tan, vận chuyển công pháp rất thuận lợi.

Hắn lên tiếng khen ngợi: “Đàn rất hay!”Phượng Tê Ngô không hề ngẩng đầu lên mà nói: “Đừng nói chuyện, tập trung đi, cũng không phải đàn cho ngươi nghe, nếu không chẳng phải là đàn gảy tai trâu sao.

”“Không phải đàn cho ta nghe, ở đây còn ai nữa.

Được rồi!”Lý Thanh Sơn bỗng nhiên ý thức được, trứng Phượng Hoàng trong ngực mình mới thật sự là người được nghe, hắn khẽ cười khổ, đây chẳng lẽ là cách dưỡng thai trong truyền thuyết ư.

“Dù sao, lệ khí trên người ngươi quá nặng, tục khí khó trừ, chỉ sợ sẽ lây nhiễm cho tiểu Phượng Hoàng, trước tiên cần dùng tiếng đàn để tẩy rửa!”Lý Thanh Sơn cười nhạo, cũng lười phản bác, nghe tiếng đàn, tâm thần dần dần đắm chìm.

Thời gian thấm thoát trôi qua, quang âm lưu chuyển, tiếng đàn lúc liền lúc đứt.

Trong khoảng thời gian đó, Tiểu An lại trở về rất nhiều lần, ở cùng Lý Thanh Sơn mấy ngày, sau đó lại lập tức xuất phát.

Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm…Khí tức trên người Lý Thanh Sơn càng ngày càng cường thịnh, quang mang trên trứng Phượng Hoàng cũng càng ngày càng sáng, mỗi một đạo hoa văn đều tựa như được đúc thành từ ánh mặt trời.

Bỗng nhiên có một ngày, một ý thức cực kỳ yếu ớt được sinh ra từ trung tâm trứng Phượng Hoàng, nó nóng rực còn hơn cả lửa, sáng chói hơn cả ánh sáng.

“Có rồi, có rồi!” Tiếng kêu vui mừng của Lý Thanh Sơn cắt đứt tiếng đàn.

Cả người Phượng Tê Ngô run lên, suýt chút nữa gảy đứt một sợi dây đàn: “Có rồi ư?”“Ngươi lại đây xem đi!”Còn chưa dứt lời, Phượng Tê Ngô lách người tới gần, đặt tay lên trứng Phượng Hoàng, cũng cảm nhận được ý thức sinh ra, cảm xúc lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, liên tục nói ba tiếng tốt!Dù khoảng cách đến lúc ấp trứng nở thành hình thật sự còn rất xa, nhưng đây chính xác là một cột mốc quan trọng, ít nhất đã chứng minh lời nói của Lý Thanh Sơn không phải là lớn tiếng lừa gạt người khác.

“Thế nào, ta không lừa ngươi chứ!” Lý Thanh Sơn nói.

“Thanh Sơn, ngươi thật sự là người đáng tin, đừng dừng lại, lại tiếp tục thôi thúc đi, ta sẽ dốc hết sức trợ giúp ngươi!”Trong ổ Phượng Hoàng, hai nam nhân bốn mắt nhìn nhau, đều là vẻ mặt hưng phấn.

“Sao bầu không khí này có chút kỳ quái thế nhỉ?” Lý Thanh Sơn sờ sờ đầu.

“Không được sững sơ, tiếp nhận cỗ lực lượng cho tốt này, đừng chết!”Hai tay Phượng Tê Ngô vung lên, tay áo tung bay, từng cành cây ngô đồng giống như sợi xích đồng từ bốn phương tám hướng quanh ổ Phượng Hoàng trườn dài ra, quấn thành từng lớp quanh người Lý Thanh Sơn, bọc thành một cái kén.

“Đến đây đi, ta không chết được đâu!” Lý Thanh Sơn hiểu ra ý định của Phượng Tê Ngô, tinh thần sảng khoái.

“Đi!” Phượng Tê Ngô khẽ quát một tiếng, bộ rễ của Ngô Đồng thần mộc xâm nhập sâu vào trong nham thạch nóng chảy điên cuồng hấp thu địa hỏa, chuyển hóa thành hỏa linh cực kỳ tinh thuần, một vài rễ cây quá nhỏ không chịu nổi địa hỏa dồi dào này trực tiếp hóa thành tro tàn, hắn cũng bất chấp.

Chờ đợi vạn năm rồi, cuối cùng cũng nhìn thấy một tia hy vọng, hắn đã liều lĩnh rồi, đã trả giá nhiều vậy rồi, chẳng lẽ còn tiếc một chút này sao?

Bình Luận (0)
Comment