Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1498 - Chương 1507: Chớp Mắt

Chương 1507: Chớp Mắt

Ánh mắt của Tiểu An liếc nhìn Ngô Đồng thần mộc trong miệng núi lửa, tuy là nàng không muốn rời khỏi hắn nhưng lần này hắn bế quan, một là phải điều hoà thủy hỏa, hai là phải đột phá Phượng Hoàng tầng bốn, ba là phải ấp trứng Phượng Hoàng, ít nhất phải mất mười năm.

Nếu hoàn thành ba việc này, tu vi của hắn chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí có thể đạt tới cảnh giới Yêu vương vấn đỉnh, nếu nàng không cố gắng thì thật sự sẽ bị bỏ lại tút đằng xa, trong lòng lập tức có quyết định.

“Đệ tử muốn đi.

”“Được, chúng ta xuất phát thôi.

” Nam Hải Thần Ni nở nụ cười.

“Tiền bối đợi một lát, đệ tử phải trở về thông báo một tiếng.

”Tiểu An lăn trở về trong ổ Phượng Hoàng, chỉ thấy Lý Thanh Sơn vẫn đang chuyên tâm điều hoà thủy hỏa, nàng lập tức để lại mấy câu cho Phượng Tê Ngô, nhờ hắn chuyển lời đến Lý Thanh Sơn rồi rời khỏi Hoả Dung sơn, theo Nam Hải Thần Ni đi xa du ngoạn.

Luật Tông thâm sâu uyên bác không hề kém Thiền Tông, rất có ích cho việc tu hành “Chu Nhan Bạch Cốt Đạo” nhưng cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể thấu hiểu chân lý của nó, vừa lúc mượn cơ hội này nàng có thể học tập sâu hơn.

Dù không phải là đệ tử thân truyền chân chính, Nam Hải Thần Ni cũng không thể truyền thụ thần công bí pháp trong tông phái của mình cho một đệ tử Thiền Tông, nhưng vốn dĩ thứ Tiểu An cảm thấy hứng thú không phải là những công pháp kia, mà là Phật pháp kinh nghĩa của Luật Tông, cái này đương nhiên là không có bất kỳ cấm kỵ nào, làm cho Nam Hải Thần Ni rất thích.

Tu hành đạo suy cho cùng vẫn là lấy kẻ mạnh làm vua, cho dù là đệ tử Phật môn xuất gia từ nhỏ cũng khó tránh khỏi chú trọng công pháp tu hành hơn và bỏ quên kinh Phật mênh mông như biển.

Theo góc nhìn của Nam Hải Thần Ni, đây là hành vi bỏ gốc lấy ngọn, mà người có thiên phú dị bẩm như “Nhất Ý” lại không hề có một chút tính khí nóng nảy nào, thật sự là quá hiếm thấy.

Hai người đi du ngoạn khắp nơi, ăn gió nằm sương, đa phần là hành tẩu trong thế tục phàm trần, chứng kiến đủ thứ chuyện trên đời.

Trong đầu của Tiểu An dường như có điều ngộ ra, thảo nào rất nhiều tăng lữ thích du ngoạn, mục đích lớn nhất của Phật môn chính là phổ độ chúng sinh, nếu không thấy chúng sinh thì nói gì đến phổ độ nữa.

Nếu như rời xa phàm trần, một mình úp mặt vào tường tu hành, chỉ có thể xem như Tiểu Thừa Phật pháp, không tính là Đại Thừa Phật pháp.

Ngay cả Bạch Cốt Bồ Tát sáng chế ra “Chu Nhan Bạch Cốt Đạo” cũng rất có lòng phổ độ chúng sinh, chỉ là sử dụng phương pháp tương đối “đặc biệt” mà thôi.

So với Thiền Tông chỉ nhìn đến tâm tính trí tuệ thì Luật Tông có một loại tinh thần làm ra làm chơi ra chơi khiến Tiểu An đạt được lợi ích không nhỏ.

Nam Hải Thần Ni chưa bao giờ oán giận cái người không vui không giận này, thấy “đệ tử” hết lòng vì Phật pháp, nàng càng yêu thích hơn.

Dần dần, bờ biển Nam Hải có truyền thuyết mới về Thiên nữ xinh đẹp bên cạnh Nam Hải Thần Ni.

Cùng lúc đó, sự loạn lạc trong thiên hạ đang tăng lên, quy mô chiến tranh kịch liệt thăng cấp, khói lửa chiến tranh bắt đầu dấy lên ở khắp Cửu Châu, Vụ Châu và Thanh Châu đã giương cung rút kiếm, tuy là vẫn chưa tiến hóa thành chiến tranh toàn diện nhưng chuyện đại tu sĩ ngã xuống đã không còn là tin tức khiến người ta chấn động nữa, cũng kiến mức độ chú ý của mọi người về chuyện của Hoả Dung sơn dần hạ xuống, sau đó bị lãng quên.

Trong ổ Phượng Hoàng, Lý Thanh Sơn cũng hoàn toàn quên mất thế giới bên ngoài, Linh Quy lặn sâu trong thức hải, Phượng Hoàng nhảy múa, quang mang giao nhau rực rỡ, không ngừng điều hoà, giao hòa.

Không biết qua bao lâu, cả người Lý Thanh Sơn chấn động, quang mang hai màu đỏ lam dung hợp với nhau, hắn mở hai mắt ra, không khỏi thở dài một hơi, trong lòng mừng rỡ.

“Tốt, cuối cùng cũng không có uổng phí công khổ tâm tu luyện lâu như vậy, rốt cuộc lại tiến lên phía trước một bước, đạt được thần thông Phượng Hoàng thứ ba.

”Mà quả nhiên không ngoài dự đoán, vẫn là “Phượng Hoàng Niết Bàn”.

Nói cách khác, hắn có được ba lần cơ hội sống lại, có thể sử dụng trong chiến đấu, một khi bị đánh chết lập tức sẽ có hai lần cơ hội sống lại.

“Ha ha, lần này đúng là muốn chết cũng không dễ dàng, Tiểu An, Tiểu An!” Lý Thanh Sơn nhìn xung quanh nhưng không thấy Tiểu An.

“Chúc mừng, tu vi của ngươi lại tinh tiến, lại có thể điều hòa hai loại huyết mạch cường đại có tính chất hoàn toàn tương phản? Bí mật trên người ngươi đúng là quá thâm sâu!”Bóng dáng Phượng Tê Ngô hiện ra, hắn vẫn luôn chú ý đến Lý Thanh Sơn, đương nhiên có thể cảm nhận được khí tức biến hóa trên người hắn.

“Phượng bằng hữu, ta đã dùng bao nhiêu thời gian rồi, Tiểu An đâu?”“Hơn hai năm hơn một chút, Tiểu An theo Nam Hải Thần Ni ra ngoài du ngoạn rồi, có trở về vài lần nhưng đều là lúc ngươi đang tu hành nên không muốn quấy rầy.

”“Thì ra là thế, tu hành thật đúng là giết thời gian mà!” Lý Thanh Sơn gật đầu, tuy là hắn thích cùng nhau bế quan tu hành, nhưng chuyện tăng tu vi lên chắc chắn quan trọng hơn, cho nên lúc trước hắn mới có thể ủng hộ hết mình chuyện nàng đến Thiên Long thiền viện.

Mà hoàn cảnh ở Hỏa Dung sơn thật sự không thích hợp cho nàng tu hành, có thể tìm được một hướng đi tới là chuyện không thể tốt hơn.

Bình Luận (0)
Comment