Nghe thấy lời ấy, Phượng Tê Ngô mới dần bình tĩnh lại:“Đến cùng ngươi muốn làm gì?”“Đương nhiên là ấp trứng, hiện tại quả trứng này có nguy cơ vỡ nát bất cứ lúc nào, nhất định phải tiến hành trấn áp, mà chỉ có ở trong cơ thể ta thì mới chắc chắn nhất, ngươi không được cứ manh động như vậy.
”“Tất cả những chuyện này đều là ý của ngươi, tốt nhất là thành công được, bằng không nhất định ta sẽ không giảng hòa với ngươi!”“Yên tâm, chẳng mấy chốc.
chẳng mấy chốc sẽ có kết quả!”Lý Thanh Sơn hồn nhiên không để ý lắm đến lời uy hiếp của Phượng Tê Ngô, gối lên cánh tay rồi nằm thẳng cẳng xuống.
Thân thể hắn cao lớn tựa như một ngọn núi nhỏ màu đen, tự tỏa ra khí thế hùng tráng tựa như tiếng sấm cuồn cuộn vang vọng, đó là khí thế mà hắn không có khi trong dáng vẻ nhân loại.
Trong lòng Phượng Tê Ngô rùng mình, nếu lại cho hắn mười năm thì e rằng tổ phượng hoàng này của ta cũng không thể kiềm chế hắn! Lý Thanh Sơn à Lý Thanh Sơn hi vọng chúng ta có thể làm bạn, mà không phải là địch!Lý Thanh Sơn ngưng thần tĩnh khí, cảm nhận được quả trứng phượng hoàng nóng rực bất an ở trong bụng mà không khỏi vỗ vỗ bụng, tự cười nói:“Cái này thật sự không khác gì hoài thai mười tháng, vốn dĩ còn nói ngoài việc không thể sinh hài tử thì cái gì cũng làm được, vậy mà hiện tại ngay cả hài tử cũng có rồi, chẳng phải là vô địch hay sao, ha ha ha ha!”Phượng Tê Ngô không có chút phản ứng gì đối với chuyện cười tẻ nhạt của Lý Thanh Sơn, nhíu lông mày hỏi:“Cảm thấy thế nào? Ngươi đừng không cẩn thận mà tiêu hóa nó mất.
”“Yên tâm, yên ổn rồi, không tin thì ngươi tới nghe thử xem.
”Lý Thanh Sơn rùng mình:“Được, cái này thật sự quá lạnh, coi như ta chưa nói gì.
”Chẳng qua dưới sự chiếu rọi của thần quang Linh Quy, tuy vết nứt vẫn tồn tại trên trứng phượng hoàng nhưng lại không lan rộng mà ổn định lại lần nữa, phượng hoàng con có thể ở trong đó từ từ sinh trưởng, dần đủ lông đủ cánh.
Lý Thanh Sơn tu hành mười năm, dũng mãnh tiến thẳng một đường, chưa từng ngừng nghỉ, vậy mà lúc này cũng cảm thấy hơi buồn ngủ, trực tiếp giãn tứ chi rồi ngủ say như chết.
“Lại còn dám ngủ!”Phượng Tê Ngô lắc đầu một cái, cũng cảm nhận được hơi thở của hắn ở trong giấc ngủ ngày càng xa xôi miên man, tâm thần như chìm sâu trong thức hải, trở nên cực kỳ bình thản, trứng phượng hoàng ở trong bụng cũng chịu ảnh hưởng, không còn nguy cơ vỡ nát nữa.
Lý Thanh Sơn đã có rất nhiều năm không ngủ, tu vi không ngừng tăng cao thì hắn cũng không cần dựa vào giấc ngủ để khôi phục tinh thần tựa như phàm nhân, tất nhiên cũng càng không thể nằm mơ.
Tựa như câu nói chí nhân không mộng, giấc mộng là do tâm thần suy nghĩ mà ra, tâm thần của người đang tu hành yên bình nên cho dù ngủ cũng sẽ không nằm mơ.
- Giải thích câu "chí nhân không mộng" nghĩa là người có phẩm chất đạo đức thanh cao thì sẽ không mơ giấc mộng kỳ quái.
Hết giải thích.
Nhưng ở trong dáng vẻ yêu ma thế này thì không đơn giản là sức mạnh được thi triển tuyệt đối mà tâm thần cũng tràn ngập sự khoan khoái, trong lúc vô tình đã khơi gợi ra tấm Đại Diễn thần phù gần như sắp bị hắn lãng quên.
Bỗng nhiên Đại Diễn thần phù vốn đã tiêu hao hết sức mạnh cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ nhiều màu, đan dệt thành một giấc mộng kỳ quái lạ lùng.
Kiếp trước kiếp này, Ngưu Hổ Quy Hoàng, đủ loại hồng trần đều ở trong đó.
Bỗng nhiên có một ngày bừng tỉnh khỏi giấc mộng, cảm thấy trong bụng cuộn trào mãnh liệt, trứng phượng hoàng rung động kịch liệt, ánh sáng bị Linh Quy trấn áp bỗng phóng ra từ những vết nứt.
Trong lòng Phượng Tê Ngô cảm nhận được gì đó nên hiện thân, đứng ở trên sống mũi cao vót như gò đất của Lý Thanh Sơn, gấp gáp hỏi:“Thế nào rồi?”Thần niệm Lý Thanh Sơn quét qua thì thấy phượng hoàng con đã đầy đủ lông cánh miệng vuốt, hiển nhiên đã hoàn toàn thành hình, còn bay lượn khắp nơi trong trứng phượng hoàng rồi.
Nó muốn phá vỏ trứng mà ra, hơn mười năm khổ cực cuối cùng cũng có gặt hái rồi, hắn không khỏi mừng lớn nói:“Có rồi.
”Lời còn chưa dứt thì một tiếng ầm ầm vang lên trong bụng, nổ vang giống như sấm rền, cái bụng bỗng phồng lên, còn cảm nhận được một trận nóng rực.
Trứng phượng hoàng bỗng nhiên vỡ vụn, một đốm lửa bay vút ra ngoài, chỉ to vài thước nhưng lại toát ra vẻ cao quý không gì sánh kịp, đó chính là thần điểu trong truyền thuyết.
Mắt phượng tròn xoe, tràn ngập trí tuệ và linh tính, đang tìm kiếm lối ra trong hang động này.
Lý Thanh Sơn há to chiếc miệng lớn tựa như sơn động, lớn tiếng nói:“Mau ra đây!”Tiểu phượng hoàng hót líu lo một tiếng rồi xòe đôi cánh xinh đẹp ra, xuyên qua một cái hang động thật dài.
Trước mắt bỗng xuất hiện một tia sáng, tia sáng không ngừng mở rộng, cuối cùng nó bay vọt qua hai hàng răng trắng nhọn, đến thế giới bên ngoài.
Trong trái tim non nớt mà thanh nhạy xuất hiện một suy nghĩ kỳ diệu, bên ngoài trứng lại có tầng tầng lớp lớp “vỏ trứng”, vậy mặt ngoài cùng của vỏ trứng sẽ là khung cảnh như thế nào đây?Phượng Tê Ngô giang hai tay ra, nghênh đón tiểu phượng hoàng vừa chào đời, khắp mặt là vẻ mừng như điên, kích động đến mức gần như muốn hoan hô.
Tiểu phượng hoàng gật nhẹ đầu với Phượng Tê Ngô rồi lại hót líu lo một tiếng.
Tiếng hót trong trẻo vượt qua mọi giới hạn, xuyên qua tổ phượng hoàng, khiến Thần Mộc Ngô Đồng cũng đong đưa theo nó.