Cơ thể Lý Thanh Sơn chợt cứng đờ, ngàn cái xúc tu lũ lượt đi chui xuống, nhấn chìm cơ thể hắn, trong nháy mắt đá vụn bắn tung tóe, núi hoang chấn động!"Là ta quá sơ suất rồi! Ma Vương nào có dễ dàng đối phó như vậy!”Diệp Đoạn Hải trước đây đã từng gặp phải chiêu này, cho nên hắn vẫn luôn đề phòng, không dám dùng hết toàn lực.
Hắn rút kiếm ra đang định ra tay cứu viện, đột nhiên giữa những xúc tu vướng víu lộn xộn vang lên một âm thanh kèm theo tiếng kim loại va chạm:“Bóng tốt!”Cơ thể Lý Thanh Sơn đột nhiên biến lớn, hóa thân thành yêu quái cao lớn như ngọn núi.
Hắn cắt đứt từng cái xúc tu, giang hai cánh tay đen kịt như sắt nắm chặt quả cầu thịt lớn từ trên trời rơi xuống vác lên vai.
Ầm! Hai chân Lý Thanh Sơn hạ xuống, núi hoang tựa như biến thành một gò đất nhỏ, trong nháy mắt sụp đổ nổ tung tóe.
Lý Thanh Sơn cong eo xuống, xương cốt vang lên tiếng kim loại vặn vẹo.
Nhưng mà hắn có thần lực đại địa trong người, sức mạnh từ trong đất vô cùng vô tận, hắn gắt gao chống lại Thiên Tu Vương.
Những xúc tu của Thiên Tu Vương sau khi bị đứt lìa sẽ luôn mọc ra, quấn từng lớp từng lớp quanh người Lý Thanh Sơn để thắt cổ hắn, những chiếc ngạnh sắc nhọn xuyên qua da thịt, tiêm kịch độc vào trong Ma Vực.
Khóe mắt Diệp Đoạn Hải thoáng liếc qua một cái.
Hắn đột nhiên phát hiện một nữ tử ăn mặc giản dị, dung mạo tuyệt thế không biết xuất hiện ở phía trên Thiên Tu Vương từ lúc nào.
Thậm chí ngay cả hắn suýt chút nữa cũng không phát hiện ra nữ tử kia không chỉ là thu liễm hơi thở mà căn bản là không có hô hấp, giống như một khúc gỗ khô vậy.
Trong sâu thẳm đôi mắt linh hoạt kỳ ảo của Tiểu An đang hừng hực lên ngọn lửa yếu ớt, trong tay nàng cầm theo một thanh kiếm Bạch Cốt.
“Thanh kiếm kia!”Dựa vào sự nhạy bén đối với kiếm đạo, Diệp Đoạn Hải lập tức cảm giác được thanh kiếm trong tay Tiểu An không tầm thường.
Mặc dù không có hơi thở đặc biệt ác liệt nhưng lại không khỏi khiến hắn cảm thấy được một sự khủng bố, tuyệt đối không thể bị thanh kiếm kia làm bị thương được!Tiểu An tùy ý vung kiếm, không mang theo khí tức khói lửa, tựa như đang viết chữ vẽ tranh.
Hơn mười năm nay nàng không chỉ đi theo Nam Hải Thần Ni học phật pháp mà nàng đã hoàn toàn lĩnh ngộ được cách dung hợp kiếm đạo vào trong “Thảo Tự Kiếm Thư”, khiến cho đại kiếm tu như Diệp Đoạn Hải cũng phải tán thưởng.
Kiếm Thí Phật đâm vào người Thiên Tu Vương, so với thân hình khổng lồ của hắn chỉ tương đương như một cây kim nhỏ, vết thương cũng gần như bằng với lỗ kim.
“A!”Thiên Tu Vương kêu thảm thiết một tiếng.
Dựa vào sức khôi phục của hắn thì cho dù bị Diệp Đoạn Hải và Lý Thanh Sơn chém một đao một kiếm cũng không thể tổn thương đến gốc rễ, hắn cũng sẽ không có biểu hiện như vậy.
Nhưng mà sau khi chịu một kiếm nhẹ nhàng của Tiểu An, hắn lại giống như một quả bóng bay bị đâm thủng, nhanh chóng xẹp xuống.
Ma huyết xen lẫn với ma khí chảy ra từ trong “lỗ kim” nho nhỏ kia.
"Tiện nhân, ngươi đã làm cái gì rồi!”"Giết ngươi.
"Tiểu An nhàn nhạt nói, áo trắng nàng tung bay trong gió, thân hình lấp lóe, tránh những xúc tu điên cuồng quấy rầy, sau đó rút kiếm quay về.
Kiếm Thí Phật trong tay nàng vẫn trong suốt trắng bệch như cũ, không nhìn ra được uy lực gì.
Lực tàn phá so với một kiếm của Diệp Đoạn Hải càng thêm trí mạng.
Nếu chỉ so sánh về đẳng cấp, hiện tại kiếm Thí Phật thậm chí còn kém xa kiếm Phân Hải mà Diệp Đoạn Hải đã rèn luyện nhiều năm.
Kiếm Thí Phật vừa không thể múa ra kiếm quang rộng lớn cũng không có nhiều thay đổi, nó chỉ vô cùng vững chắc sắc bén, chỉ sau khi xé rách cơ thể của kẻ địch mới có thể thể hiện ra được năng lực.
Cho dù chỉ là một vết trầy không đáng kể, cũng sẽ biến thành vết thương chí mạng.
Lý Thanh Sơn ở chính diện hấp dẫn sự chú ý, Tiểu An nhân cơ hội đánh lén một đòn trí mạng.
Đây là sự ăn ý của bọn họ từ lúc còn lăn lộn trong giang hồ, bây giờ đối phó với một Ma Vương vẫn có hiệu quả như cũ.
"Nói hay lắm!"Hay tay Lý Thanh Sơn dùng sức đè ép, lực chấn động ầm ầm bộc phát ra, xung quanh hai tay xuất hiện rất nhiều vết nứt hư ảo màu đen.
Vết nứt tiếp xúc chỗ nào, xúc tu ở chỗ đó lần lượt đứt lìa.
Cơ thể của Thiên Tu Vương nhanh chóng thu nhỏ lại, hắn không kịp khôi phục lại những xúc tu đã đứt lìa.
Hắn không chỉ phải áp chế kiếm thương đáng sợ kia mà còn phải chống lại lực ngưu ma đáng sợ của Lý Thanh Sơn.
"A a a !"Quả cầu thịt lớn đột nhiên vỡ ra một khe nứt tựa như một cái miệng lớn, bên trong thậm chí còn có một cái lưỡi.
Nó phát ra tiếng gào thét không tiếng động mà bén nhọn với Lý Thanh Sơn, một ma niệm vô hình lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Ma tộc trên núi hoang lần lượt ngã xuống, hồn phách bị xé rách.
Trong rừng rậm xung quanh, ma hầu từ trên ngọn cây ngã xuống, tất cả sinh linh trong chu vi trăm dặm đều chết tại chỗ.
Diệp Đoạn Hải cảm giác được linh hồn của mình bị va chạm kịch liệt, vội vàng thu liễm tâm thần.
Thiên Tu Vương cảm nhận được nguy cơ sinh tử, đây là muốn liều mạng mà.
Lý Thanh Sơn cảm thấy trong đầu "ong" một tiếng, hoa mắt ù tai, hồn phách xao động.
Thiên Tu Vương nhân cơ hội vươn đầu lưỡi ra liếm lên mặt Lý Thanh Sơn khiến cho nửa khuôn mặt của hắn đều bị liếm mất, lộ ra xương mặt dữ tợn.