Diệp Đoạn Hải không thể không nhìn kỹ Lý Thanh Sơn và Tiểu An lần nữa.
Trong lúc đại chiến ở núi Hỏa Dung, phần lớn thời gian Lý Thanh Sơn đều liên thủ với Cộng Uyên, Tiểu An vẫn luôn không có ra tay.
Mặc dù sự thắng lợi của trận chiến lần này có tác dụng quan trọng nhưng sức mạnh của bản thân hắn cho đến đến hiện tại mới được thể hiện hết ra, khiến người ta không thể không coi trọng.
"Nhưng mà ta còn có một chuyện muốn nhờ, tình hình cụ thể của tối hôm nay hy vọng Diệp Các Chủ không cần tuyên bố ra ngoài, nói không chừng còn phải dùng đến nó để đối phó với những Ma Vương ma quật khác.
"Ngươi cảm thấy ta là người lắm mồm sao?”Diệp Đoạn Hải sớm đã nhìn ra phương pháp mà Tiểu An thi triển tuyệt đối không phải của Phật môn, hoặc là nói, hai người này đều không hề giống với đệ tử Phật môn.
Bọn họ có quá nhiều bí mật không muốn bị người khác biết được.
So với việc bị ma dân biết, sợ rằng bọn họ càng không muốn bị thiền viện Thiên Long biết được.
Lý Thanh Sơn mỉm cười nói:"Tuyệt đối không phải như vậy, là ta lắm mồm rồi.
”“Sao ngươi lại tới đây?”Diệp Đoạn Hải do dự một hồi, cuối cùng không nén được sự nghi ngờ trong lòng.
"Để giúp nàng tu hành!"Lý Thanh Sơn chỉ tay về phía ngọn núi hoang nổ tung.
Tiểu An tắm trong ánh trăng, đang nhắm mắt tu luyện.
Sau khi "tiêu hóa" Thiên Tu Vương cùng một đám ma tộc, dung nhan xinh đẹp không giống người thỉnh thoảng sẽ hiện ra dáng vẻ xương cốt hung ác, nhưng cũng chỉ là thoáng qua.
Cho dù với tu vi của Diệp Đoạn Hải cũng không nhìn rõ lắm nhưng hắn lại có thể chắc chắn trăm phần trăm, đây là một ma công cường đại.
Mà thanh kiếm Bạch Cốt kia cũng không phải dùng để bảo vệ Phật pháp.
"Thì ra là thế.
Ta còn tưởng rằng ngươi cũng sẽ có lòng hành hiệp trượng nghĩa, trừ ma vệ đạo chứ?”Diệp Đoạn Hải tự giễu cười nói.
Người trông cậy vào sự tồn tại vượt qua khỏi phạm vi nhân loại cũng sẽ có một phần tâm tư như vậy, thật sự là có chút tự mình đa tình, nhưng sở dĩ hỏi như vậy là bởi vì hắn cảm nhận được sự lo lắng thậm chí là sợ hãi.
Phi Thiên Hoàng Vương đã được chứng minh ở Thanh Châu rồi.
Một đại yêu quái một khi quyết định làm hại nhân gian, có thể gây ra thiệt hại như thế nào.
Một khi hai người này hoàn toàn lớn lên, sợ rằng có thể đáng sợ hơn cả mười Phi Thiên Hoàng Vương, tâm niệm vừa xoay chuyển cũng đủ để ảnh hưởng đến thế giới Cửu Châu.
“Quá khứ cũng từng có, còn bây giờ à, cũng không còn lại bao nhiêu nữa.
”Lý Thanh Sơn lắc đầu cười một tiếng.
Ai mà không có mộng làm hiệp khách, muốn dựa vào ba tấc trường kiếm, chủ trì thế giới chính nghĩa, nhưng sức mạnh càng ngày càng mạnh, khi đứng càng cao, ngược lại càng cảm giác chỉ có mình mới có thể nắm chắc được.
"Để ta tới kính ngươi một chén!”Lý Thanh Sơn có chút kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng Diệp Đoạn Hải sẽ yên lặng cáo từ, liền cười nói:“Được nha.
Nhờ ngươi nhắc nhở mà ta mới phát hiện ta đã không uống rượu mười mấy năm rồi.
”Hai người ngồi xuống tán cây to rậm rạp, lấy hai vò rượu ra đối ẩm.
Nửa canh giờ sau, Tiểu An thu công quay trở lại bên người Lý Thanh Sơn.
Diệp Đoạn Hải đã cáo từ, hóa thành một đường kiếm quang phá không mà đi.
Gió đêm nóng ẩm ở Nam Cương thổi qua tán cây, cây cối đung đưa vang lên tiếng xào xạc.
“Hắn nói cái gì?”Tiểu An hỏi.
"Không có gì, chỉ là mấy câu khuyên nhủ, đại khái là sợ ta sẽ rơi vào tà đạo.
”"Có tác dụng gì không?""Ngươi cũng biết, ta vốn là người không thích lãng phí đầu óc, ta không nghĩ đến vấn đề chính tà phức tạp như thế, chỉ biết ai muốn trị ta thì ta trị người đó, thấy ai không vừa mắt thì xử người đó.
Tóm lại việc trở nên mạnh mẽ hơn không sai.
Như thế nào, đủ đơn giản nhỉ!”Lý Thanh Sơn cũng đã từng xoắn xuýt giữa hai thân phận người và yêu, cuối cùng hắn đã hiểu rồi.
Đứng ở bên mình luôn đúng vì vậy hắn quyết định dứt khoát mơ hồ giữa các loại thân phận, làm chuyện mình muốn làm.
“Ừm.
”Tiểu An khẽ mỉm cười, đôi mắt kỳ ảo của nàng lấp lánh ánh trăng toát ra sự tin tưởng từ tận đáy lòng.
Vì vậy nàng cũng không cần vì Phật Ma thiện ác mà phiền não, chỉ cần đi cùng một con đường vô cùng đơn giản với hắn là được rồi.
"Đi thôi, đi tới ma quật tiếp theo.
”"Thanh Sơn, nếu như tiếp tục như vậy, có lẽ ta sẽ tới trước ngươi một bước đó!”Tiểu An tự tin nói, nàng đã tích lũy đủ tâm tính, thứ mà nàng thiếu chỉ là tài nguyên mà thôi, chỉ cần nàng không ngừng chiếm đoạt hấp thu, rất nhanh nàng có thể vượt qua rào cản kia, vượt qua lần độ thiên kiếp thứ ba.
"Vậy thì quá tốt rồi, nhưng mà ta cũng sẽ không bỏ rơi quá xa đâu.
”Lý Thanh Sơn biết bản thân dũng mãnh tinh tiến hơn mười năm, bây giờ đang ở trong thời kỳ mệt mỏi, giết ma tộc cũng coi như là một sự thả lỏng.
Tiểu An lại là người tích lũy nhiều mà dùng ít, nàng có rất nhiều cơ hội để đột phá.
Nhưng mà cho dù là ai đột phá trước, đều sẽ khiến cho sức mạnh của bọn họ được nâng cao chất lượng.
Sự huyền diệu của “Chu Nhan Bạch Cốt Đạo” so với “Thần Ma Cửu Biến” chỉ sợ không kém hơn bao nhiêu.
Không nói đến cái khác, chỉ dựa vào Khô Cốt Niệm Châu, sau khi nàng vượt qua ba lần thiên kiếp liền có thể tiếp tục tế luyện tăng lên.
Mỗi một Khô Cốt Ma đều có sức mạnh của Ma Vương, cho dù chỉ là Ma Vương vô cùng yếu ớt, không có nhiều thủ đoạn thiên biến vạn hóa, nhưng mười mấy Ma Vương chen nhau lên, phối hợp lẫn nhau, trong thiên hạ nào có ai có thể chống đỡ được.