“Người nào!”Lý Thanh Sơn đột nhiên nhướng mày, ngẩng đầu hét lớn một tiếng, phong áp vô hình cuốn sạch, trong biển rừng xuất hiện một đạo vết lõm mở rộng ra bốn phương tám hướng.
Một đám mây núi ở chân trời tan vỡ tứ tán, một bóng người quen xuất hiện.
"Nam Hải Thần Ni!""Sư phó.
"Nam Hải Thần Ni chắp hai tay lại, vẫn mặc bộ quần áo cũ nát màu đen, mặt mũi kham khổ nghiêm khắc toát ra sự bi phẫn, nhìn thẳng vào Tiểu An.
"Thần Ni, sao ngươi lại ở đây, thấy chúng ta quét sạch yêu ma mà ngươi cũng không lên giúp một tay!"Lý Thanh Sơn cảm thấy có chút nan giải, lựa chọn đánh đòn phủ đầu.
"Nhất Ý, rốt cuộc ngươi đang tu luyện công pháp gì vậy? Rốt cuộc ngươi là ai?”Nam Hải Thần Ni cũng không tiếp lời hắn, lạnh lùng nói.
Tiểu An há miệng muốn nói, trên mặt hiện lên vẻ áy náy khổ sở, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Nam Hải Thần Ni, những biểu cảm kia chợt hòa tan ra như tuyết đọng.
Nàng khôi phục là dáng vẻ mặt không biểu tình, nàng biết dù bản thân có giải thích thế nào cũng vô dụng.
Diệp Đoạn Hải cảm giác đây là tà công ma công nhưng Nam Hải Thần Ni cũng được coi là đại tu sĩ Phật môn đếm trên đầu ngón tay trên thiên hạ.
Hắn tuyệt đối sẽ không thể không cảm nhận được tà đạo và sự khinh nhờn ở trong đó đối với Phật pháp.
Sợ rằng so với thiện ác lẫn lộn thì ma tộc không phân thị phi còn đáng ghét hơn.
Ma tộc chỉ là kẻ thù, nàng lại là kẻ phản bội của Phật môn giống như vị Bồ tát Bạch Cốt kia.
"Được! Ngươi che giấu giỏi thật, sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, thế mà ta lại không nhìn ra bộ mặt thật của ngươi, còn muốn thu vào làm truyền nhân y bát!”Nam Hải Thần Ni giận quá hóa cười, càng cảm thấy thêm thương tâm.
Nàng tới đây không phải tình cờ mà là đặc biệt đến đến tìm Tiểu An.
Mặc dù hai năm qua bộn bề việc trấn áp ma tai khắp nơi nhưng nàng vẫn vô cùng quan tấm đến vị đệ tử này.
Vừa có thời gian liền đến núi Dã Nhân tìm Tiểu An, mặc dù chậm một bước nhưng vẫn dựa vào pháp lệnh mà nàng để lại trên người Tiểu An để tìm đến.
Chuỗi tràng hạt tương tự như cái mà Bất Nộ Tăng giao cho Lý Thanh Sơn chẳng những có thể cầu viện mà còn kiêm luôn chức năng bảo toàn tính mạng, có thể thi triển ra “Tứ Phân Luật Giới Pháp” tương đương với khi nàng dốc toàn lực, cho dù là gặp phải đối thủ vượt qua ba lần thiên kiếp cũng có thể chống đỡ được một lúc, kéo dài thêm thời gian để nàng có thể chạy tới cứu viện.
Tiểu An muốn theo Nam Hải Thần Ni học Phật pháp, dĩ nhiên không thể không chấp nhận, hoặc là tùy ý loại bỏ nhưng cũng không đoán ra nàng sẽ tới vào lúc này.
Dẫu sao cho dù tâm tư của nàng có kín đáo như thế nào đi nữa cũng không thể tính được mọi chuyện, huống chi đối phương còn là một vị đại tu sĩ.
"Sư thái bớt giận, Tiểu An cũng không phải cố ý.
”Lý Thanh Sơn nhún vai, bí mật gì cũng không thể giấu mãi được, huống chi là sức mạnh của chính mình.
Thân phận yêu ma của hắn từ nhiều năm trước vẫn được giữ kín như bưng, nhưng đến bây giờ đã bị lộ ra khắp nơi, có rất nhiều người biết.
Pháp tướng Bạch Cốt dưới Chu Nhan của Tiểu An cũng giống như vậy.
Nhưng hắn ngược lại không cảm thấy đây là chuyện gì to tát, dù gì thì Tiểu An cũng không có dùng người phàm để luyện công.
Trận chiến vừa rồi cũng coi như là trừ ma vệ đạo chân chính, nhưng mà hắn rất nhanh đã phát hiện ra cuối cùng thì bản thân vẫn đánh giá thấp nhân sĩ tôn giáo rồi.
"Câm miệng! Lý Thanh Sơn, nhiều năm như vậy rồi, ngươi thật sự cho rằng cái gì ta cũng không biết sao.
Thanh Châu không phải Vụ Châu, Thiên Long thiền viện càng không muốn đệ tử Yêu tộc, Kim Thiền Linh Vương năm đó cũng bị trục xuất rồi huống chi là ngươi!”"Đa tạ Thần Ni giúp ta giữ bí mật!”Lý Thanh Sơn chắp tay nói.
"Nếu không phải là xem.
xem.
Ai dà !”Nam Hải Thần Ni thở dài một tiếng.
Nàng vốn muốn nói nhìn mặt mũi của Tiểu An lại chạm đến chỗ đau.
Nàng ở Nam Hải dạo chơi nhiều năm, nếu như không phải vì Tiểu An, cân nhắc xem nên thu nhận nàng làm đệ tử như thế nào, nàng cũng sẽ không quan tâm đến Thiên Long thiền viện hơn trăm ngàn dặm.
Mặc dù nàng nhận thấy có điều gì đó không ổn với thân phận của Lý Thanh Sơn nhưng nàng xuất thân từ Vụ Châu lại không cảm thấy có huyết thống Yêu tộc là không thể chấp nhận được.
Dù sao coi như là Bồ tát Tây Thiên cũng có vật cưỡi là Yêu tộc, có thể quy y ngã phật cũng được coi như là một chuyện tốt.
"Nếu sư thái cũng có thể giúp yêu ma như ta giữ bí mật, Tiểu An cũng coi như là đệ tử Phật môn chính phái.
Cho dù có âm thầm sửa đổi một chút ma công nhưng mà tâm của nàng vẫn tốt mà.
Ngươi xem vừa nãy chúng ta vừa mới giết chết một Ma Vương đó!”Lý Thanh Sơn ra sức giải thích giúp Tiểu An, ngược lại không phải vì hắn sợ Nam Hải Thần Ni mà là hắn cảm thấy áy náy.
Dù sao thì Nam Hải Thần Ni vẫn luôn đối xử tốt với Tiểu An.
Đó cũng chính là đối tốt với hắn.
Là một người ân oán phân minh, hắn cũng không muốn trở mặt với người có ân với mình.
"Câm miệng, ngươi không cần phải nhắc tới bốn chữ đệ tử Phật môn này.
Phật môn ta tuy rộng lớn nhưng cũng không có loại đệ tử như này!”Nam Hải Thần Ni chỉ vào Tiểu An, toát ra sự nghiêm khắc, tỏa ra áp lực vô hình khiến hô hấp của Lý Thanh Sơn hơi chậm lại.
Đó không chỉ là sức mạnh mà là tinh thần của một người truyền thừa pháp lệnh.
"Có thể nói đạo lý không, lừa ngươi là do lỗi của chúng ta nhưng chúng ta cũng có nỗi khổ tâm, giết mười tám Ma Vương, cứu hàng triệu sinh linh, chẳng lẽ cũng không thể bù đắp sao?”“Thanh Sơn, không cần nhiều lời.
”Tiểu An bình tĩnh nói, ý tứ hàm xúc tỏa ra lại khiến cho Lý Thanh Sơn chau mày lại.