Nam Hải Thần Ni sừng sững giữa bầu trời đầy sao trên cao, quan sát hai yêu ma mà không biết cảm xúc trong lòng là tức giận hay là căm ghét.
Mà khác với “đệ tử tục gia” Lý Thanh Sơn, chỉ có Tiểu An đã thấu triệt Phật môn mới hiểu rõ Chu Nhan Bạch Cốt Đạo có ý nghĩa như thế nào, đó là kẻ địch chân chính của Phật, vốn muốn chống Phật nghịch Đạo, thậm chí còn tà đạo hơn cả yêu quái và ma tộc, không có bất cứ tu sĩ Phật môn nào có thể khoan dung, chưa kể đến Nam Hải Thần Ni xuất thân từ Luật Tông.
Bất kể giải thích như thế nào cũng đều là dư thừa, nàng có thể đưa ra một quyết định lý trí tuyệt đối chỉ trong nháy mắt.
ngoại trừ chuyện liên quan đến Lý Thanh Sơn.
Từ trước đến giờ, nàng chưa bao giờ thấy tâm trạng chập chờn thế này.
chỉ riêng chuyện giết Nam Hải Thần Ni ngay bây giờ.
Tiểu An bình tĩnh đối diện với Nam Hải Thần Ni, con người kỳ ảo thâm thúy không có bất kỳ tâm tình rung động nào, vừa không có hối hận, cũng không hề hổ thẹn, Nam Hải Thần Ni từng khen ngợi tâm tình này của nàng nhưng lúc này lại chỉ cảm thấy đau lòng hơn.
Tuy rằng không có một câu nói trao đổi nào nhưng Lý Thanh Sơn đã hiểu rõ dự định của Tiểu An, tuy nhiên đây tuyệt đối không phải kết quả mà hắn muốn thấy.
Từ trước đến giờ hắn chỉ coi trọng việc ân oán rõ ràng, có thù tất báo, nhưng cũng tuyệt đối không nợ ân tình của người khác.
“Đúng, không cần nhiều lời! Nhất Ý, ngươi theo ta về Nam Hải, xin thề vĩnh viễn không rời Minh Giới am thì còn có chút hi vọng sống, bằng không thì không chỉ Thiên Long thiền viện, mà đệ tử Phật môn khắp thiên hạ cũng đều là kẻ thù của ngươi.
”Nam Hải Thần Ni thở dài một tiếng rồi nói kiên quyết, khôi phục biểu cảm nghiêm túc.
Trên mu bàn tay phải của Tiểu An hiện ra Phạn văn màu vàng giống như đồ đằng, đó chính là một đạo pháp lệnh mà Nam Hải Thần Ni để lại.
Pháp lệnh tỏa ra làn sương màu vàng óng ánh mà mờ mịt, lan tràn từ mu bàn tay của nàng rồi bao phủ khắp toàn thân.
Chỉ một thoáng mà pháp lực toàn thân đều bị cấm chế.
Nam Hải Thần Ni cũng không ngờ nhánh cỏ cứu mạng mình để lại cho nàng từ ngày xưa mà lúc này lại trở thành gông xiềng trói buộc nàng, nhớ lại mười năm ở chung này mà trong lòng âm ỉ đau, than thở:“Yên tâm đi, sư phụ sẽ ở đó cùng với ngươi, mãi đến tận khi ngươi ngày ngươi lạc đường mà biết quay đầu lại!”Tiểu An vẫn bình tĩnh không chút cảm xúc, có lẽ không tính là lạnh lùng, nhưng là vô tình thực thụ.
Kim quang mờ mịt kia lan tràn, hỏa diễm trắng xanh bên dưới tố y của nàng vẫn lặng im cháy.
Bỗng một tiếng ầm ầm vang lên, nàng phá tan kim quang ràng buộc, hóa thành một bộ bạch cốt óng ánh.
Mà đạo pháp lệnh kia vẫn bám chặt ở trên xương tay nàng như cũ, tựa như ruồi bâu lấy mật, nhưng chẳng qua chỉ còn dấu vết sót lại, tựa như một loại chấp niệm.
Nàng vươn tay trái ra nhẹ nhàng lau một cái, lập tức xóa đi dấu vết cuối cùng này, cũng coi như cắt đứt quan hệ!“Nghiệt đồ.
Ngươi!”Nam Hải Thần Ni nói, chỉ tiếc mài sắt không nên kim.
“Sư phụ, ta theo ngươi học tập nhiều năm, chỉ một đạo pháp lệnh thì còn chưa khống chế được ta, ta cũng sẽ không ngăn cấm được ngươi.
”Tiểu An bình tĩnh lên tiếng, nàng hóa thành bạch cốt thì lại càng lộ vẻ lạnh lùng.
“Đã như vậy thì so tài xem hư thực thế nào đi, để ta xem thử xem đến cùng ma công của các ngươi có gì cao minh!”Nam Hải Thần Ni vung tay áp lên, lập tức có một vòng vầng sáng hiện ra ở sau đầu nàng, tia sáng chiếu rọi uy nghiêm khoáng đạt.
“Thần Ni, ngươi cần gì ép sát từng bước như thế, chúng ta cũng đâu có làm chuyện không có tính người gì, lẽ nào chỉ vì một môn công pháp mà ngươi muốn đuổi cùng giết tận sao!”Lý Thanh Sơn vẫn không thể hiểu nổi như cũ.
“Nhất Ý, ta hỏi ngươi lần cuối, có theo ta trở về hay không!”Nam Hải Thần Ni chỉ hỏi Tiểu An, chẳng thèm để ý đến hắn.
Không đợi Tiểu An trả lời, Lý Thanh Sơn đã quát lên:“Đừng hòng!”“Được lắm, hôm nay ta muốn thanh lý môn hộ, trừ ma vệ đạo!”Trong tay Nam Hải Thần Ni có thêm một quyển kinh Phật cũ nát, rồi nàng bắt đầu trầm giọng đọc, âm điệu cổ kính trúc trắc:“Phu giới chi hưng.
Sở dĩ phòng tà kiểm thất.
Cấm chỉ tứ ma.
Siêu thế chi đạo.
Phi giới bất hoằng.
Đây là chỗ hiểm tam thừa.
Vạn thiện chi sào huyệt giả…” “Luật Tông cũng không thiện chiến, càng chú trọng hơn vào vào sự hạn chế trói buộc, mà không phải trực tiếp làm địch bị thương.
Nam Hải Thần Ni cũng ít giao đấu với người khác, còn chẳng bằng Thiên Tu Vương kia, chúng ta hợp lực thì cũng có hơn năm phần chắc chắn giết được nàng.
”Tiểu An truyền âm, Thí Phật kiếm đã ở trong tay.
Lý Thanh Sơn nắm chặt tay Tiểu An, kéo nàng ra phía sau mình:“Nàng có nhiều ân tình đối với ngươi, ngươi đừng ra tay!”“Không trừ khử người này, ắt hậu họa vô cùng.
”Tất nhiên Tiểu An hiểu suy nghĩ của hắn, nếu không nàng cũng có thể đi tìm hiểu suy nghĩ của hắn, song hôm nay mà không giết Nam Hải Thần Ni thì chắc chắn bí mật của họ sẽ bị lan truyền khắp thiên hạ, nếu vậy thì dự định định trở về Thanh Châu của hắn còn chưa bắt đầu đã chết yểu.