Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1527 - Chương 1536: Đâm

Chương 1536: Đâm

Tiểu An không hề bị lay động, lập tức vung ra Huyết Hải Phiên, một tiếng gào thét vang lên, trái phải cùng xông lên, đỡ lấy trang sách vàng óng.

Nàng không những không bị Phật quang khắc chế, mà khi dòng máu dơ bẩn bắn tung tóe còn khiến Phật quang mờ nhạt đi.

“Nghịch đồ!”Nam Hải Thần Ni càng ngày càng đau đớn hơn, trong tay chợt có thêm một thanh thước được làm từ cây trúc, đen kịt bóng loáng, bên trên được khắc bốn chữ “Nhiếp Tâm Vi Giới”, trông cũng không có gì khác thường nhưng lại tỏa ra khí tức huyền bí cổ xưa, vậy mà cũng là một Phật bảo.

“Giới!”Nam Hải Thần Ni giơ thanh thước lên thật cao, bỗng nhiên thốt lên một chữ.

Thanh thước lập tức bắn ra tia sáng vạn trượng, chém xuống đầu Tiểu An.

Thước đến chỗ nào là Khô Cốt Ma trận tán loạn, sông máu cuồn cuộn bị chia làm hai, thanh thế trang nghiêm mà xơ xác, tựa như thiên kiếp thần phạt, hoàn toàn không hề kém Phân Hải kiếm.

“Thí !”Tiểu An phất Thí Phật kiếm lên, dồn kiếm đạo cả đời hòa vào trong chiêu kiếm này, đón lấy thanh thước.

Cheng! Thước và kiếm công kích lẫn nhau, hai sư đồ đứng đối diện nhau, cách nhau có gang tấc mà lại như xa tận chân trời.

Trên khuôn mặt Nam Hải Thần Ni tràn đầy vẻ phẫn nộ lẫn đau thương, Tiểu An thì lại rũ bỏ dung nhan tuyệt sắc, trở về với trạng thái một bộ bạch cốt không có bất kỳ khí tức gì.

Tính tình Nam Hải Thần Ni nghiêm khắc, Tiểu An thì càng không phải nói nhiều.

Dù họ hiếm khi đứng gần nhau như thế trong suốt hơn mười năm ngao du này, nhưng một lần gần gũi này lại như muốn đẩy đối phương vào chỗ chết.

Giằng co chỉ diễn ra trong chớp mắt, sóng khí gào thét cuốn sạch mọi thứ, Tiểu An cũng bị đánh bay ra ngoài theo rồi rơi xuống biển rừng.

Một tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, ngàn cây cự mộc bị bẻ gãy, trũng xuống thành một cái hố to.

Trên thanh thước xuất hiện một vết nứt to bằng hạt đậu tương, trên Thí Phật kiếm cũng có một vết xương nứt tương tự.

Thực lực hiện tại của Tiểu An vẫn chưa thể đỡ được đòn đánh nén giận của Nam Hải Thần Ni, nhưng mà nàng cũng không cần chống đỡ quá lâu.

Vì Nam Hải Thần Ni đang muốn tiếp tục truy kích thì chợt che ngực lại rồi rên khẽ một tiếng, miệng dâng trào vị ngọt.

Thân hổ của Lý Thanh Sơn chấn động, cưỡng chế thoát khỏi giới luật của Nam Hải Thần Ni.

Tuy chỉ xét về mặt sức mạnh thì hắn vẫn chưa bằng một vị hỏa thần cự diễm ở Hỏa Dung sơn ngày đó, thế nhưng vì Nam Hải Thần Ni phân tâm đi đối phó Tiểu An nên sức mạnh của giới luật mới yếu đi nhiều.

Mắt thấy Tiểu An bị đánh bay, Lý Thanh Sơn cũng giận dữ:“Lão tặc ni, ngươi muốn chết đúng không!”Hắn hít sâu một hơi rồi dốc sức mà thổi, một cơn gió lớn gào thét mà tới, vặn vẹo cuốn về phía Nam Hải Thần Ni tựa như một con rắn dài trăm dặm.

Hổ Ma Xuy Tức!Tiểu An ngửa mặt lên nhìn, lặng lẽ nói trong lòng:“Sư phụ, thế giáp công đã hình thành, ngươi có thể chống đỡ được bao lâu đây?”Tay phải vung từ dưới lên, từng chiếc khô lâu nhắm về phía trang sách vàng óng, gắt gao cắn lên từng trang sách.

Xuy Tức phong không bị ngăn cản nên tiến quân thần tốc, đánh về phía lưng Nam Hải Thần Ni.

Nam Hải Thần Ni dường như không hay biết gì, trong con người chỉ có mỗi Tiểu An, tràn đầy sự phẫn nộ chỉ tiếc mài sắt không nên kim, thanh thước lại đánh xuống lần nữa.

Ầm!Chỉ một thoáng mà cái hố đã trở nên sâu và lớn hơn rất nhiều, trăm nghìn cây cự mộc che trời đổ ngã tựa như rơm rạ.

Bên dưới hố sâu, Tiểu An quỳ một gối xuống, hai tay cầm kiếm chặn ngang thanh thước, vết nứt trên mũi kiếm lan rộng ra, tựa như lúc nào cũng có thể gãy vỡ vì không chống đỡ nỗi.

Tam Muội Bạch Cốt Hỏa trong hốc mắt nàng vẫn yên lặng thiêu đốt.

Cuồng phong gào thét giáng lâm rồi đánh lên trên người Nam Hải Thần Ni, y phục màu đen tung bay phần phật, Phật quang hộ thể chập chờn sắp tan, dường như nàng vẫn chưa nhận ra trên gương mặt nghiêm khắc mà tiều tụy của mình đã bị gió cắt ra vài vết máu, tiếng gió cũng không thể át được tiếng gào của nàng:“Nghịch đồ, còn không quỳ xuống cho ta!”Tiểu An không chống đỡ nổi, hai đầu gối sụp xuống mặt đất, trong hốc mắt có ánh lửa trắng xám lập lòe.

Dù nàng thông minh như vậy nhưng cũng không ngờ rằng Nam Hải Thần Ni sẽ liều lĩnh muốn giết nàng như thế, chỉ là nghĩ lại thì ai bảo mình tu môn công pháp này cơ chứ!“Muốn chết!”Lý Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống cùng với cuồng phong, đôi cánh giang rộng hết cỡ, nắm đấm mà hắn tung ra hoàn toàn được bao phủ trong sóng địa chấn, phát huy hết mức đại lực và thần thông mà không kìm nén chút nào, hung ác đánh về phía lưng của Nam Hải Thần Ni.

Nam Hải Thần Ni không phải yêu vương ma vương, thể phách không được tính là cường hãn, nếu trúng cú đấm này thì thân thể lập tức sụp đổ, ngay cả thần hồn cũng bị tổn thương.

Nhưng nàng lại như phát điên vậy, trong mắt chỉ có mỗi Tiểu An, hoàn toàn không có ý né tránh.

Lý Thanh Sơn bỗng hơi nhướng mày, biến quyền thành chưởng, khiến cho sóng địa chấn tiêu tan rồi lại thu hồi ba phần lực.

Một tiếng phịch vang lên, Nam Hải Thần Ni phun ra một ngụm máu tươi, loáng thoáng lộ ra tia sáng màu vàng, văng lên thân thể bạch cốt của Tiểu An thì lập tức bị Tam Muội Bạch Cốt Hỏa đốt tan.

Tiểu An trở tay đâm thẳng một chiêu kiếm vào mi tâm Nam Hải Thần Ni!

Bình Luận (0)
Comment