Mắt thấy Nam Hải Thần Ni sắp bị một kiếm xuyên đầu, Lý Thanh Sơn lập tức duỗi tay ngang không trung, vững vàng nắm lấy mũi kiếm.
Tiểu An liếc mắt nhìn Lý Thanh Sơn một cái, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng lắc đầu rồi buông Thí Phật kiếm ra!“Thần Ni, ngươi không phải đối thủ của chúng ta, hôm nay vốn nên giết ngươi nhưng nể ngươi có ơn với Tiểu An nên tha cho ngươi một con đường sống, không được trở thành kẻ địch của bọn ta!”Tất nhiên Lý Thanh Sơn hiểu rõ đạo lý hẹp hòi không phải quân tử, không ác không phải trượng phu, nhưng mấu chốt ở chỗ khi nào nên bao dung, khi nào nên quyết đoán.
Nam Hải Thần Ni bị thương nặng rồi nên không thể tạo ra mối uy hiếp gì, đây vốn là cơ hội tốt nhất để giết nàng.
Nhưng hắn là người phân chia ân oán rõ ràng, dù cho có hậu hoạn vô cùng thì cũng không muốn làm việc trái với lương tâm.
“Nhất Ý à Nhất Ý, hơn mười năm ở chung sớm chiều, ngay cả một yêu ma còn ghi nhớ trong lòng mà ngươi lại ác độc vô tình như thế!”Máu tươi chảy ròng ròng từ miệng Nam Hải Thần Ni, mà nàng chỉ nhìn thẳng về phía Tiểu An, biểu cảm đau đớn khôn cùng.
Dù chiêu kiếm đó của Tiểu An chưa làm nàng bị thương, nhưng sự lạnh lùng vô tình ẩn chứa trong đó lại làm trái tim nàng tổn thương sâu sắc.
Lý Thanh Sơn nhìn mà cũng thổn thức không chịu nổi, thế nhưng hẳn hiểu rõ, Tiểu An cũng không độc ác mà chỉ là vô tình vô tính.
“Chẳng phải sư phụ luôn khen ngợi tính tình của ta rất nhiều hay sao?”Tiểu An bình tĩnh nói, nàng cũng đã trải qua không ít gút mắc hồng trần thế tục trong những năm tháng theo Nam Hải Thần Ni dạo chơi này, nhưng từ trước đến giờ đều không quan tâm hơn thua, không nhiễm một hạt bụi nào, khiến cho Nam Hải Thần Ni rất khen ngợi, cảm thấy đây là phong độ mà đệ tử Luật Tông nên có.
“Ta sai rồi, người vô tình thì lấy đâu ra lòng từ bi chứ!”Nam Hải Thần Ni bỗng nhiên chuyển đề tài:“Thôi thôi, Nhất Ý, kể từ hôm nay ta chính thức nhận ngươi làm đệ tử thân truyền, truyền thừa y bát của ta, ngươi có bằng lòng không?”Lý Thanh Sơn hơi sững sờ, lão ni cô này thay đổi thái độ nhanh thế, không mạnh bạo được thì chuẩn bị dụ dỗ hay sao? Dù trong lòng hắn lại cảm thấy sai sai nhưng lập tức gạt bỏ nghi ngờ, có hắn ở đây, dù Nam Hải Thần Ni muốn kéo theo họ đồng quy vu tận thì cũng không làm được, cùng lắm để hắn niết bàn một lần là xong.
Nếu Nam Hải Thần Ni này muốn chết như vậy thì cũng khéo, hắn chắc chắn sẽ không ngăn cản, nhưng nghĩ lại thì chắc nàng cũng không ngu ngốc như vậy đâu, thế là hắn gật nhẹ đầu với Tiểu An.
“Đệ tử đồng ý.
”Hai tay Tiểu An tạo thành chữ thập rồi cúi đầu, nếu hắn không muốn giết Nam Hải Thần Ni thì hòa hoãn mối quan hệ đôi bên cũng có thể khiến Nam Hải Thần Ni tiếp tục giữ kín bí mật của họ.
“Được!”Nam Hải Thần Ni nở một nụ cười, vẻ đau khổ trên mặt bỗng tan thành mây khói, lại khôi phục thần thái trang nghiêm nghiêm túc.
Chỉ thấy nàng duỗi cánh tay phải khô gầy ra rồi đặt ở đỉnh đầu Tiểu An:“Hiện tại ta sẽ truyền công pháp Luật Tông cho ngươi…”Truyền xong công pháp thì Nam Hải Thần Ni lại nói:“Tương hữu hình trạng.
Tiền minh giới pháp, chỉ thuật công năng.
Thứ minh giới thể, chỉ luận nghiệp tính.
Hậu minh giới hành, lược kỳ nhiếp tu.
Nếu không phân rõ tướng mạo thì sao hiểu được pháp, thể, hành, tại sao lại như vậy? Pháp không có pháp, tức hình là pháp; thể không có thể, tổng hình thành thể; hành không có hành, phối lữ thành hành.
” Trong lòng Lý Thanh Sơn bỗng dâng lên một nỗi bất an, chỉ thấy cánh tay phải khô gầy của Nam Hải Thần Ni bỗng biến thành chất lỏng màu vàng chảy xuôi xuống, cẩn thận nhìn thì thấy chất lỏng màu vàng óng ánh kia do vô số Phạn văn nhỏ như hạt bụi tạo thành, chỉ thấy nó trực tiếp ngấm vào trong bạch cốt.
Tiểu An bỗng nắm chặt Thí Phật kiếm nhưng sau đó lại không thể động đậy.
Lý Thanh Sơn đã tiến lên một kiếm, giữ chặt lấy cổ tay của Nam Hải Thần Ni:“Thần Ni, đã đến nước này rồi mà ngươi còn muốn giở trò gì nữa!”Một tay khác của hắn nắm chặt thành quyền, quyết định nếu nàng tiếp tục không biết điều thì sẽ không nể tình nữa.
“Ta biết với sức một mình ta thì không phải đối thủ của các ngươi, ta cũng không có thủ đoạn gì hay để sử dụng cả, chẳng qua nếu nàng đã là đệ tử của ta thì ta phải có trách nhiệm với nàng đến cùng.
Nhất Ý à Nhất Ý, đến cùng là ma công thế nào mới biến ngươi thành dáng dấp thế này đây?”“Buông tay!”Lý Thanh Sơn đấm một quyền ra trực tiếp xuyên qua thân thể Nam Hải Thần Ni, nhưng lại có cảm giác không đánh trúng vật thật.
Sắc mặt Nam Hải Thần Ni vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, không có một chút đau đớn nào, thậm chí còn có một khí tức siêu nhiên, hoàn toàn giác ngộ.
“Nhất Ý, duyên phận sư đồ giữa ngươi và ta đã hết, tuy rằng chỉ trong thoáng chốc nhưng ta tin rằng là do Phật Tổ từ bi để ta tới cứu ngươi.
Về sau ngươi phải truyền thừa giới luật, một lòng hướng về Phật đấy.
”Nói tới chỗ này thì bỗng toàn thân nàng tỏa ra hào quang rực rỡ, hóa thành vô số Phạn văn màu vàng ập về phía Tiểu An, dung nhập tu vi cả đời vào trong thân thể Tiểu An, tựa như dát một lớp vàng chói sáng lên bạch cốt vậy.
Đây là một bộ xá lợi, cũng là một đạo pháp lệnh, một loại cấm chế.