Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1529 - Chương 1538: Trọng Thương

Chương 1538: Trọng Thương

Thanh thước rơi xuống đất, từng trang sách tung bay rồi lại hợp thành một quyển kinh thư và rơi xuống trước mặt Tiểu An.

Lý Thanh Sơn lập tức ôm lấy nàng, ân cần nói:“Ngươi không sao chứ! Lão ni cô kia đã làm gì vậy?”“Hóa ra nàng cũng không muốn giết ta.

”Tiểu An nói với giọng điệu vừa thất vọng lại vừa mất mát.

Lý Thanh Sơn nói:“Thế nàng như này là?”Tiểu An giơ tay phải vàng rực như được đúc từ vàng lên, chỉ thấy Tam Muội Bạch Cốt Hỏa trắng xanh trong suốt lan tràn ra, hóa thành máu thịt lần nữa.

Sắc mặt vốn hồng nhuận mà lúc nãy cũng hơi trắng bợt, hơn nữa trên thân thể mới cũng có dấu ấn Phạn văn màu vàng thật sâu, tựa như đã có từ lúc sinh ra.

Nàng thử thi triển Chu Nhan Bạch Cốt Đạo thì Phạn văn màu vàng kia lập tức tỏa ra Phật quang ấm áp, áp chế bộ xá lợi bạch cốt nàng khổ cực tu luyện mà ra xuống.

Tiểu An lúng túng một hồi:“Nàng trấn áp lại Chu Nhan Bạch Cốt Đạo của ta, muốn ta chuyển sang tu luyện công pháp Luật Tông.

”“Nàng không tiếc hy sinh tính mạng cũng chỉ vì thế?”Lý Thanh Sơn hơi ngạc nhiên, cảm thấy tâm tư của lão ni kia hơi khó hiểu.

Tu vi tính mạng của một đại tu sĩ quý giá cỡ nào, sao lại dễ dàng từ bỏ như thế chỉ để đổi một loại công pháp cho đệ tử.

“Đúng đấy, rất buồn cười phải không? Bị ta lừa hơn mười năm, truyền tu vi cả đời vào trong cơ thể ta, cuối cùng còn mất cả tính mạng, chỉ cần ta từ bỏ Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, chuyển sang tu luyện công pháp Luật Tông thì có thể dễ dàng vượt qua thiên kiếp thứ ba, ha ha!”Tiểu An cười khẽ nhưng Lý Thanh Sơn thì không cười nổi, hắn cũng nhận thấy trong giọng điệu của nàng chẳng có ý cười nào, trái lại trong con người kỳ ảo lại có vẻ đau đớn man mác.

Những hình ảnh ở chung sớm chiều hơn mười năm chợt ùa về, ký ức vốn chỉ một màu trắng xám bỗng được nhuộm đủ loại màu sắc, khắc ghi sâu sắc.

Lý Thanh Sơn đột nhiên hiểu rõ, Nam Hải Thần Ni không chỉ muốn đổi một loại công pháp cho nàng, còn muốn trái tim của nàng biết hối hận, giãy giụa, đau khổ.

Thế rồi hắn ôm chặt nàng vào trong ngực:“Không phải do ngươi sai, là do lão ni cô kia tưởng bở!”“Thanh Sơn, chúng ta đi xuống ma quật đi! Còn tiếp tục như vậy thì Tam Muội Bạch Cốt Hỏa của ta sẽ tắt mất!”Tiểu An bỗng túm chặt lấy tay hắn, trên khuôn mặt có sự giãy giụa nhưng phần lớn vẫn là quyết đoán.

Vô số Phạn văn màu vàng đang ngấm sâu vào vào xương tủy của nàng, muốn phế bỏ hoàn toàn Chu Nhan Bạch Cốt Đạo của nàng.

“Ngươi chắc chắn chứ? Dù cho ngươi muốn đi con đường thế nào thì ta cũng sẽ ủng hộ ngươi!”Tâm trạng Lý Thanh Sơn hơi phức tạp, cũng không chỉ chấn động vì sự hi sinh của Nam Hải Thần Ni.

Nhưng tính đến này thi Tiểu An hi sinh ít hơn sao? Chỉ vì tu hành mà không thể thưởng thức bất kỳ cảnh đẹp nào, không thể thưởng thức món ngon, sau đó liên tục trải qua nguy hiểm sống chết, chỉ để giúp hắn đối đầu với những cường địch, sự hy sinh đó đâu chỉ là một cái mạng.

Nếu có cơ hội giúp nàng tìm lại những tâm tình này, dù cho chỉ là tiểu quỷ ngốc nghếch ban đầu thì chẳng lẽ không được coi là tốt cho nàng sao?“Thanh Sơn ngốc, đừng hòng bỏ ta lại!”Tiểu An vươn tay vuốt nhẹ má hắn, bất kể công pháp Luật Tông có huyền diệu như nào đi nào thì có thể sánh với Chu Nhan Bạch Cốt Đạo trên chín tầng trời sao.

Nếu không có công pháp này thì ta phải làm thế nào mới sánh bước với hắn được!Tiểu An cầm quyển kinh Phật và thanh thước kia trong tay, đôi môi hé mở, lặng lẽ nói:“Xin lỗi, sư phụ!”“Hừ, ta còn chưa đợi được đến lúc thấy ngươi đạt đến mức kia thì ngày lành ngày dữ đều kéo đến rồi!”Lý Thanh Sơn bĩu môi, giang rộng cánh Phượng Hoàng hết cỡ làm dấy lên một trận cuồng phong, gào thét phá không mà tới.

“Bên kia.

Có ma quật sao?”Tiểu An hỏi.

“Trạng thái hiện tại của ngươi thế này thì sao mà theo ta đánh nhau được, trước hết phải tìm một nơi để nghỉ ngơi thật tốt đã, chuyện ma tộc cứ để ta giải quyết, chắc chắn sẽ cho ngươi ăn no.

”Tiểu An “ừ” một tiếng, tập trung tinh thần thi triển Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, cố gắng đối kháng với vô số Phạn văn màu vàng đang xâm nhập kia.

Từng tòa đình đài lầu các ở Vạn Độc giáo vẫn tỏa ra khí tức quỷ bí âm u giống như cũ, nhưng cũng được phủ kín một lớp bụi theo năm tháng, trông vô cùng lạnh lẽo vắng lặng dưới ánh tà dương chiếu rọi.

Như Tâm ngồi tu hành trong lò luyện đan, thân thể ấm áp sáng bóng tựa như bạch ngọc càng ngày càng tinh khiết hoàn mỹ.

Bỗng trong lòng nàng hơi lay động, thế là nàng lập tức khoác y phục lên và đi ra khỏi cung điện, ngửa đầu nhìn lên.

Một tia xích quang xán lạn phá không mà tới, một tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy vật thể kia đã rơi xuống tảng đá trên quảng trường.

Xa cách hơn mười năm mới gặp lại cố nhân, Như Tâm không khỏi nở một nụ cười:“Vội như vậy là do lại bị người ta đuổi giết sao? Ồ, Tiểu An sao rồi!”Lý Thanh Sơn không kịp dong dài, trân trọng giao Tiểu An ở trong ngực cho Như Tâm:“Chăm sóc nàng giúp ta một thời gian!”Hai tay Như Tâm hơi trùng xuống, thân thể mềm mại vốn nên nhẹ tựa lông hồng lại trở nên nặng nề tựa như sắt đá, Phạn văn màu vàng bày bố trang nghiêm trên làn da của nàng, tràn ngập vẻ trang trọng không thể lay động hay xâm phạm.

Bình Luận (0)
Comment