"Chờ chút chờ chút, không phải con ruột, là con nuôi!""Con nuôi?"Cộng Uyên hỏi lại.
Lý Thanh Sơn vội giải thích đầu đuôi câu chuyện, Cộng Uyên cũng vô cùng ngạc nhiên khi nghe thấy trên đời này vẫn còn Phượng Hoàng.
Mà ngô đồng thần mộc nhốt hắn trong ổ phượng hoàng lại là vì ấp trứng Phượng Hoàng, hơn nữa hắn còn ấp thành công.
Nếu không phải hai người đang trong trạng thái song tu thì Cộng Uyên chắc chắn sẽ xem câu chuyện này là do Lý Thanh Sơn bịa ra, nhưng biển sâu bị đông cứng cũng không hề có ý tan ra.
"Sao vậy, ngươi còn có gì không vừa lòng ư?"Lý Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi có biết trong giao nhân tộc, hành vi khiến chúng ta khinh thường nhất là gì không?"Cộng Uyên lạnh lùng hỏi.
"Có lẽ là những việc Thôn Hỏa nhân làm.
"Lý Thanh Sơn chớp mắt đáp.
"Là tiểu nhân thay lòng đổi dạ, chân trong chân ngoài.
Nếu ngươi một thân một mình thì cũng không có gì, nhưng ngươi từng nói bản thân có hôn ước thì không nên bừa bãi tùy tiện như vậy, khiến ta xem thường.
"Cộng Uyên cầm lấy bàn tay đang đặt ở eo mình của Lý Thanh Sơn rồi dùng sức đẩy hắn ra, hàn băng bị tác động dẫn đến tan vỡ.
Lý Thanh Sơn gật đầu, hắn vuốt cằm rồi nói:"Ngươi nói cũng đúng, nhưng có phải ý ngươi là nếu ta không có hôn ước, hoặc không có dính dáng tới những nữ nhân khác thì ngươi mặc ta muốn làm gì thì làm đúng không?""Cũng chưa chắc là không thể, nhưng rất đáng tiếc ngươi không bao giờ làm được điều đó! Ở phương diện này ngươi còn thua cả Thôn Hỏa nhân mà tiểu muội thích kia!"Cộng Uyên nở một nụ cười lạnh lùng xem thường.
"Thôi đi, ngươi bằng lòng chắc gì ta đã muốn? Cho dù có nam nhân si tình yêu ngươi thì ngươi có thể thật lòng thật dạ yêu hắn không? Ngươi phải suy xét tới việc tu hành của mình, sự phát triển của giao nhân Nam Hải, có khi sự uy nghiêm nữ vương của ngươi còn quan trọng hơn người đó! Đây chẳng lẽ không tính là không thật lòng ư, ngươi cũng chẳng phải muội muội của ngươi, theo đuổi tình yêu đích thực gì chứ, suy nghĩ nhiều quá rồi!"Lý Thanh Sơn cười to, giọng nói của hắn chấn động khắp biển lớn.
Hắn vốn cho rằng Cộng Uyên sẽ giận tím mặt, không ngờ rằng nàng suy nghĩ một lát lại lộ ra một nụ cười hiếm có, dù trong nụ cười còn có chút than thở:"Cũng đúng, ta không bao giờ có thể si tình yêu ai như tiểu muội, cũng không có tư cách yêu cầu đối phương phải như vậy.
"Nàng nghiêm mặt rồi nói tiếp:"Vậy nên đừng nói nhảm nữa, chúng ta vẫn nên bàn về chuyện lợi dụng lẫn nhau đi, ngươi muốn ta làm gì?""Giúp ta càn quét ma quật, giết Ma Vương!"Lý Thanh Sơn mỉm cười, để lộ răng nanh.
"Ta có thể đạt được gì?"Cộng Uyên run lên, ma tai ở Vụ Châu rất nghiêm trọng, đối đầu với Ma Vương cũng vô cùng nguy hiểm.
Bắc Việt Vương Phủ năm lần bảy lượt muốn nàng tham gia nhưng đều bị nàng từ chối.
"Không có gì cả.
"Lý Thanh Sơn vung tay.
"Lý Thanh Sơn, ngươi đang đùa ta đấy à?"Cộng Uyên nghiến răng nghiến lợi nói.
"Không có lợi ích thì không được xem là lợi dụng rồi.
"Lý Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào Cộng Uyên rồi nói tiếp:"Ngươi xem như bằng hữu nhờ ngươi giúp đỡ, được không?"Trong lòng Cộng Uyên nao nao, nàng tránh đi ánh mắt của Lý Thanh Sơn, cúi đầu suy nghĩ một lát rồi nói:"Ta nể tình tương lai ngươi vẫn còn có chút tác dụng nên sẽ giúp ngươi lần này.
Nhớ lấy ngươi nợ ta lần này, tương lai phải trả gấp đôi.
"Cộng Uyên ngừng một chút rồi nói tiếp:"Còn nữa, hai ta không phải bằng hữu!""Hừ, ta biết ngươi muốn làm vợ ta!"Lý Thanh Sơn có chút tự luyến mà lẩm bẩm.
"Ngươi nói gì?""Không có gì, được rồi nữ vương bệ hạ, mọi chuyện đều nghe lời ngươi.
Chúng ta lên đường thôi.
"Cộng Uyên đi về Thủy Tinh Cung dặn dò vài câu rồi đi theo Lý Thanh Sơn tới Vụ Châu.
Trên đường đi, Lý Thanh Sơn hỏi: "Ngươi có biết Dạ Vị Ương không?""Ảnh Hậu ai mà không biết chứ?""Chẳng bằng chúng ta lại đi gặp nàng, tỷ lệ thắng sẽ cao hơn một chút!"Lý Thanh Sơn vốn còn đang lo lắng nếu Cộng Uyên không chịu giúp đỡ thì hắn sẽ đi Ảnh Cung tìm Dạ Vị Ương, vị Thích Khách Chi Vương của Vụ Châu này cũng là một trợ thủ rất mạnh mẽ.
Chỉ là không tránh khỏi phải trả cái giá khá lớn, nhưng chỉ cần giúp Tiểu An vượt qua được cửa ải này thì cũng chẳng có gì.
"Vậy ngươi đi mời nàng đi, ta về Nam Hải!"Cộng Uyên dừng lại rồi lạnh lùng đáp.
Dù đều là Thần Nhân, nhưng bảy đại Thần Quốc thượng cổ có mâu thuẫn rất lớn, cũng không phải chỉ có giao nhân và Thôn Hỏa nhân mới có thâm cừu đại hận.
Thù hằn giữa Cự Mộc Nhân tộc và Thôn Hỏa nhân tộc cũng không khá hơn là bao.
Dù giao nhân và Dạ Du nhân đều là âm thịnh dương suy, nữ tử cầm quyền nhưng không có nghĩa là hai tộc có thể vui vẻ làm bạn với nhau.
Dạ Du nhân nổi tiếng thích sử dụng âm mưu quỷ kế, cố ý tạo nên chiến loạn giữa các tộc để mưu đồ bất chính, cuối cùng đạt thành mục đích làm suy yếu sáu đại Thần Quốc khác.
Đương nhiên, không chỉ Dạ Du nhân mới có dã tâm này.
Vậy nên từ trước tới nay, Vương của các Thần Quốc đều không gặp nhau, nếu gặp thì chắc chắn sẽ có chiến loạn xảy ra.
Dù Cộng Uyên rất ghét sự bừa bãi tùy tiện của Lý Thanh Sơn nhưng không thể không thừa nhận rằng, nàng tin được hắn.
Người này ân oán rõ ràng, bụng dạ thẳng thắn, trong chiến đấu nguy hiểm lại càng đáng tin.
Lý Thanh Sơn không chỉ một lần giúp nàng ngăn cản công kích trí mạng.
Mà những câu chuyện được truyền thừa từ thời xa xưa cho thấy, ngay cả Dạ Du nhân đã chết cũng không thể tin tưởng được.