"Được rồi, ta suy nghĩ lại thì thấy chỉ cần chúng ta liên thủ là đủ rồi.
"Lý Thanh Sơn vội sửa lại, đã có trợ giúp miễn phí lại còn mạnh mẽ như vậy thì ai lại đi tốn tiền mời người khác chứ?Cộng Uyên nghe vậy thì mới đuổi theo Lý Thanh Sơn, lại nghe hắn lắc đầu thở dài:"Quả nhiên không có nữ nhân nào là không ghen!""Ngươi nói gì?""Không có gì!"Mây đen dày đặc cuồn cuộn trôi dạt tới từ phương nam, quét ngang ma vân do ma khí ngưng tụ lại, sau đó một trận tuyết lớn rơi xuống.
Đây là kỳ cảnh ngàn năm khó gặp của Vụ Châu.
Ma tộc vội ngẩng đầu quan sát, bông tuyết hình lục giác tuyệt đẹp nhẹ nhàng rơi xuống chóp mũi của một tên ma tộc.
Tên ma tộc kia chỉ cảm thấy chóp mũi đột nhiên mát lạnh, sau đó mất đi tất cả tri giác, biến thành một bức tượng băng sáng lấp lánh.
"Kẻ địch tới!"Đám ma tộc còn lại thấy vậy thì hô lên rồi vội né tránh về sau.
Những bông tuyết kia như có được linh tính, chúng không rơi thẳng xuống đất mà cứ là đà bay về phía từng ma tộc.
Hàn khí tràn ngập, vốn dĩ không khí đã ngập tràn sương mù, nay lại thêm cái lạnh thổi qua, tạo thành từng trận sương giáng xuống khiến ma quật náo nhiệt trở nên im ắng.
Ma Soái vội ma hóa nhưng không phát động tiến công, mà là quay người chạy vào ma quật để trốn.
Phía trên ma quật, những bông tuyết hội tụ lại một chỗ rồi hóa thành một người tuyết cực lớn.
Bề ngoài của người tuyết cũng không đáng sợ, thậm chí có chút đáng yêu.
Trên cái đầu tròn trịa còn nở một nụ cười tươi, nhưng nắm đấm to tròn vung lên một cái đã đánh bay hai tên Ma Soái.
Giữa các tầng mây tuyết có một con linh quy màu đen tuyền đang lơ lửng, Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên đang ngồi trong đó, hai người dốc sức thôi động Thâm Uyên Chi Tâm.
"Người tuyết đáng yêu thật.
"Lý Thanh Sơn nhìn thoáng qua Cộng Uyên với ánh mắt kinh ngạc, thực lực của người tuyết không liên quan đến ngoại hình mà hoàn toàn dựa vào sự điều khiến của người thi triển phép thuật.
Không ngờ rằng Cộng Uyên còn có một phương diện "bình thường" như thế này.
"Những ma tộc này chỉ để dùng thăm dò phản ứng của các phe ở Cửu Châu, đâu được tính là ma tai chân chính!"Cộng Uyên nói, kinh nghiệm đối đầu với ma tộc của Thần Nhân phong phú hơn nhân loại và yêu tộc nhiều.
"Người tuyết đáng yêu thật!""Đủ rồi!"Đúng lúc này, ầm một tiếng.
Người tuyết sụp đổ, hóa thành bông tuyết bay đầy trời.
Ma Vương hiện thân!Chỉ một lát sau ma khí đã tỏa ra ngút trời, bông tuyết bay trong không khí đều bị quét sạch!Một đại hán ngang tàng đi ra khỏi động ma im lặng, mặt đất cũng vì đó mà chấn động.
Trên mặt hắn tràn ngập dữ tợn vì nổi giận, không ngờ rằng bản thân vừa quay về ma vực một tiếng đã bị người khác giết đến nhà, tổn thất nhiều thuộc hạ như vậy.
"Kẻ đến là ai, mau xưng tên!"Gió tuyết ầm trời, đại hán trợn trừng mắt, hắn gào lên giận dữ rồi xuyên qua bão tuyết bay thẳng lên trời, hắn đánh ra một cái động thật lớn trong mây tuyết.
Linh quy do Quy Khư Chi Lực ngưng tụ ra cũng lộ ra ngoài.
"Ngươi là ai?"Lý Thanh Sơn bỏ đi tâm trạng đùa giỡn, khí thế của Ma Vương này mạnh hơn mạnh hơn Thiên Tu Vương nhiều, hơn nữa vừa nhìn đã biết hắn am hiểu cận chiến.
Nếu đánh lẻ mà muốn thắng được hắn đã là chuyện khó, chứ nói gì giết chết hắn.
"Không biết ta là ai đã dám tới đây tìm đường chết.
Các ngươi tới đây để trừ ma đúng chứ, Vũ Khuê Vương ở đây, các ngươi cũng đừng trốn tránh nữa, cút xuống dưới đây nhận lấy cái chết cho ta!"Vũ Khuê Vương quát to một tiếng, cơ thể hắn xuất hiện sự thay đổi kinh dị, bắp thịt trên người phình to từng cục, từng thớ cơ bắp như con rắn vặn vẹo bao quanh lấy xương cốt, ma khí xung quanh sôi sục rồi lan tỏa ra xung quanh.
Lý Thanh Sơn thấy vậy thì nhíu mày, hắn không nghĩ rằng mới lần thứ hai đã gặp được đối thủ mạnh như vậy.
Nhưng trong lòng lại không ngừng kích động, huyết dịch như sôi trào.
Vũ Khuê Vương đã hoàn thành ma hóa, cơ thể của hắn không có thay đổi gì lắm, chỉ trở nên càng thêm cường tráng khỏe mạnh khiến Lý Thanh Sơn nhớ tới những người tập gym cơ bắp cuồn cuộn ở kiếp trước.
Chẳng qua dáng người của vị trước mặt này "cân đối" hơn nhiều, dù nhìn qua có chút buồn nôn nhưng Lý Thanh Sơn lại không dám khinh thường chút nào.
"Có muốn ra tay không?"Cho tới bây giờ Cộng Uyên vẫn chưa biết vì sao Lý Thanh Sơn muốn tới càn quét ma tai.
Đương nhiên nàng sẽ không tin vào câu nói muốn làm anh hùng cứu thế của Lý Thanh Sơn.
"Đương nhiên.
"Đôi mắt đỏ rực của Lý Thanh Sơn như đang hừng hực hỏa diễm, hắn nhìn chăm chú về phái Vũ Khuê Vương.
"Muốn đánh bại hắn cũng không phải chuyện dễ, cho dù thắng thì hắn cũng sẽ trốn về ma vực.
"Cộng Uyên tỉnh táo phân tích.
"Chỉ cần ép hắn chạy trốn là chúng ta đã thắng được một nửa rồi.
Chuyện còn lại cứ giao cho ta, đến rồi!""Chùy!"Dưới chân Vũ Khuê Vương dâng lên một luồng ma khí, phóng lên tận trời cao xa xôi, hắn đấm ra một quyền.
Ma khí lao nhanh rồi ngưng tụ lại thành một cự chùy đen tuyền to khoảng một quả núi, từng chiếc gai hung tợn nối tiếp đại chùy.
Nó đập xuống với khí thế phá vỡ tất cả mọi thứ, ở nơi nó sắp đập xuống, mây tuyết tan rã để hộ ra ánh sáng khiến sát chiêu Ma Đạo này có thêm chút huy hoàng.