Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1549 - Chương 1558: Hướng Đi Mới

Chương 1558: Hướng Đi Mới

Trong chốc lát, thiện ác luân phiên, Phật Ma cùng tồn tại, huyền diệu đến mức khó mà hình dung được.

Nhưng đối với nàng mà nói thì lại là mối nguy hiểm cực lớn.

Bất kể dùng Tam Muội Bạch Cốt Hỏa nuốt chửng Phật quang, hay để Phật quang trấn áp dập tắt Tam Muội Bạch Cốt Hỏa thì vẫn coi như một lối đi đối với nàng, không có nguy hiểm gì cả.

Thế nhưng một khi nỗ lực cân bằng cả hai, khiến họ cùng tồn tại thì lại đẩy nàng tới trạng thái cực đoan nhất một lần nữa.

Không chỉ hai nguồn sức mạnh này đối chọi nhau mà mỗi một ý nghĩ trong đầu cũng tranh luận với nhau.

Nàng tựa như một đồng tiền xu bị tung lên cao, mặt trước và mặt sau lật đi lật lại không ngừng, trời đất hay toàn bộ thế giới đều quay cuồng.

Mà kết quả nàng muốn cũng không phải là mặt trước hay mặt sau, mà là sự đứng thẳng vững vàng, có thể tưởng tượng được nó khó đến nhường nào, không cẩn thận thì sẽ bị tách ra và tan vỡ hoàn toàn.

Thậm chí còn chẳng biết đến cùng có tồn tại khả năng đứng thẳng được hay không, dù sao ngay cả Bạch Cốt Bồ Tát cũng là Phật trước rồi đến ma.

Nhưng bất kể là mặt nào thì trong lòng nàng cũng đều không do dự, trong quá trình tu hành Chu Nhan Bạch Cốt Đạo , nàng cũng từng rơi vào mê hoặc một lần, là hắn dùng dăm ba câu nói khiến nàng hiểu ra, đó không phải lời nói cao thâm gì, thậm chí đơn giản và trực tiếp đến mức hơi ngây thơ.

Nhưng thứ mang lại tác dụng mấu chốt không phải là nội dung lời nói, mà là việc nói chuyện với hắn.

Đời này nàng chưa bao giờ theo đuổi sự huyền diệu thâm sâu của Phật pháp, cũng chưa từng mê muội dự tiêu dao tự tại của ma đạo, mà nàng chỉ muốn ở bên cạnh hắn mãi mãi, chỉ cần thế mà thôi.

Chỉ một mục đích ngay từ ban đầu, Phật Ma cũng không thể thay đổi!“Nam mô a di đà Phật!”“Diệt Phật, diệt Phật, diệt Phật!”Nàng bỗng mở hai mắt ra, hai giọng nói cùng vang lên, sau đó chỉ thấy nàng chắp hai tay ở trước ngực.

Một tiếng ầm ầm thật lớn vang dội, đại điện rộng lớn bỗng biến thành tro bụi!Đình đài lầu các ở xung quanh đại điện dồn dập đổ nghiêng ngả, bụi mù bay đầy trời bao phủ Vạn Độc giáo tựa như cành khô bị bẻ.

Hai nguồn sức mạnh va chạm với nhau, một đồng tiền xu ầm ầm rơi xuống, đến cùng là đứng vững hay là nứt vỡ ầm ầm đây?Dã Nhân sơn.

“Thanh Sơn bị nhốt rồi, rơi vào đường cùng, Tiểu An phái ta tới cầu viện tiền bối!”Như Tâm đi tới dưới cây đa.

“Cái gì?”Đại Dung Thụ Vương cũng kinh ngạc, Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên hợp lực thì đến cả ma vương bình thường cũng không phải đối thủ của họ, dù gặp phải mấy ma vương, đánh không lại thì chung quy vẫn chạy thoát được.

Hắn không dám thờ ơ, lập tức tập trung tinh thần, sử dụng thiên phú thần thông.

Chỉ chốc lát sau, cỏ dại và lau sậy trong đầm lầy lớn ở cách đó vạn dặm đều thành tai mắt của hắn, chỉ thấy từng đạo ma khí phóng lên trời cùng với từng vị Ma Thần diễn hóa, khiến hắn không khỏi giật nảy cả mình.

Đến cùng họ đã trêu chọc phải nhân vật thế nào, vậy mà lại chơi lớn thế này, dù Bắc Việt Vương rơi vào cạm bẫy thế này thì cũng khó mà thoát ra được.

Đây là Thập Nhị Đô Thiên Ma Sát trận do mười hai cột ma khí chống đỡ, hiển nhiên uy lực cực lớn, nhưng cũng phải trả cái giá không nhỏ.

Phần sức mạnh này đủ để mở ra mười hai ma quật, điều động càng nhiều ma dân, nhưng vị kia lại chỉ dùng để đối phó với Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên.

Dù họ hợp lực càn quét vài ma quật thì cũng không nên thu hút sự chú ý như vậy chứ.

Số lượng ma quật mà Bắc Việt Vương càn quét và trấn áp chỉ ở hơn họ chứ không lý nào lại dưới, vậy mà cũng không được “đối đãi” thế này.

Cùng Kỳ ra tay, tương đương với việc một vị đại tướng chú ý đến một góc chiến trường, chú ý đến cuộc chiến đấu của một tên lính quèn ở phe địch.

Nó chỉ cần tùy tiện bày trận mai phục thì cũng chỉ còn một con đường chết, mặc cho tiểu binh kia nhanh nhạy thiện chiến như thế nào đi nữa thì cũng không thể chạy thoát.

“Tiền bối?”Như Tâm lại hỏi một câu, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

“Lần này khó xử lý rồi!”Đại Dung Thụ Vương rơi vào trầm tư, người có thể bày ra cạm bẫy như này tuyệt đối không phải là ma vương, chỉ sợ cũng không phải ma đế chỉ huy trận đại chiến lần này, mà là một nhân vật có địa vị cao hơn.

Muốn phá được Thập Nhị Đô Thiên Ma Sát trận này đã vô cùng khó khăn, còn phải suy xét xem người bày ra cạm bẫy này còn có chiêu nào nữa hay không, ngay cả hắn cũng rất lưỡng lự.

Có một câu nói thế này:“Nếu như thần ngang nhiên đối địch với nhân loại, bất kể ai cũng khó mà ứng phó.

”Họ đều chỉ là vương giả trong tu sĩ, nhưng mà Cùng Kỳ lại là Tà Thần mà cả Thực Cốt Vu Vương cũng muốn cúng bái.

Trên thực tế, bọn Lý Thanh Sơn chỉ bị nhốt lại mà không lập tức rơi vào đường cùng cũng đã khiến Đại Dung Thụ Vương rất kinh ngạc.

“Thanh Sơn càn quét quần ma là nhờ có tiền bối ngài chỉ điểm, nên cũng không thể thấy chết mà không cứu!”“Yên tâm đi, ta sẽ đi mời Bắc Việt Vương ra tay.

Nếu như thực sự không được thì cũng chỉ đành bỏ cái mặt già này mà đi nhờ mấy vị tiểu hữu kia thôi.

”Đại Dung Thụ Vương nói.

Bình Luận (0)
Comment