Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1552 - Chương 1561: Độ Kiếp

Chương 1561: Độ Kiếp

“Không dám, ta lại tin tưởng ngươi một lần nữa, lần này đừng để ta thất vọng!”Tay trái Cộng Uyên phất ra sức mạnh Quy Khư tối tăm, miệng thì quát lên:“Băng Phong Tuyệt Vực!”Không ngờ tường băng lập tức ngăn lại được những công kích của đám ma vương, thậm chí còn niêm phong khe hở hư không trong chốc lát, khiến nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ mình lại bùng nổ ra được sức mạnh như vậy.

Một mặt là do không cần phân tâm giúp Lý Thanh Sơn tu hành, mặt khác là do sau khi Lý Thanh Sơn đột phá Linh Quy tầng thứ năm thì việc thôi thúc sức mạnh Quy Khư càng trở nên dễ dàng hơn.

“Ta có bao giờ để ngươi thất vọng đâu!”Lý Thanh Sơn bước một bước về phía trước rồi đấm ra một quyền, lực chấn động gào thét lan tràn, lại đánh nát hư không xung quanh, chỉ thấy hắn liếc mắt nhìn quả đấm của chính mình rồi cười nói:“Quả nhiên là lộ ra hiệu quả!”Dù Ngưu Ma biến không hề tiến bộ nhưng các loại biến trong Thần Ma Cửu Biến vốn đã ảnh hưởng lẫn nhau, Linh Quy biến từ tầng thứ tư lên tầng thứ năm là một sự tiến bộ to lớn, việc khống chế sức mạnh có sự tiến bộ rõ rệt.

Tiếng sấm xuyên qua hư không mà truyền đến, ẩn chứa uy nghiêm tối cao, chấn động tâm thần.

Vì là pháp tắc tuyệt đối để đánh giá cảnh giới của tu hành giả, nên dù là hư không vỡ nát thì cũng không thể ngăn cản được thiên kiếp giáng lâm.

Lý Thanh Sơn ngừng cười, hiển nhiên đã bước qua được một bước then chốt này, ngay sau đó chính là sự khiêu chiến chân chính!“Chờ ta một lát!”Lý Thanh Sơn nói xong thì lại đi vào Tu La trận một lần nữa.

Cảm giác thân thiết tĩnh lặng kia lập tức bị rút sạch, khiến cho Cộng Uyên cảm thấy trong lòng trống không, chỉ thấy nàng hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng nói:“Tốt!”Cùng lúc đó ở trong Vạn Độc giáo, Tiểu An đứng giữa một mảnh phế tích, từng viên khô cốt niệm châu hóa thành đầu lâu rồi lượn vòng ở xung quanh, mặt bên ngoài là từng tờ kinh văn màu vàng óng.

Một nửa trong nàng vẫn là chu nhan, còn một nửa là dáng dấp bạch cốt quỷ dị, một tay nàng đè lên Thí Phật kiếm, còn một tay thì cầm thanh thước chỉ lên trời, Huyết Hải phiên ở phía sau thì lay động theo gió.

Phật quang màu vàng ẩn vào trong da thịt, lan tràn trong máu thịt, trong nháy mắt đã bao phủ nửa bên bạch cốt, hóa thành giai nhân khuynh thế, hạ mày cụp mắt, ẩn chứa vẻ nghiêm trang từ bi, khiến cho người ta không dám khinh nhờn.

Nhưng sâu trong con ngươi nàng vẫn có Tam Muội Bạch Cốt Hỏa lặng lẽ bùng cháy, vô tình vô tính.

Có lẽ một lòng kiên trì đã phát huy tác dụng, có lẽ Bạch Cốt Bồ Tát vốn có khả năng này…“Thanh Sơn, ta làm được rồi, chờ ta.

”Một vệt sáng trắng cắt qua phía chân trời, vững vàng dừng ở trên không đầm lầy lớn, Bắc Việt Vương khoanh tay đứng, chỉ thấy từng đạo ma khí xông thẳng lên trời, từng tôn ma thần đỉnh thiên lập địa, cũng không khỏi kinh ngạc sợ hãi:“Trận thế hoành tráng thật!”Nguồn gốc của Thập Nhị Đô Thiên Ma Sát Trận này cực kỳ cổ xưa, được truyền lưu rộng rãi khắp ma vực, Bắc Việt Vương chinh chiến trấn áp ma quật ở khắp nơi, cũng có được rất nhiều hiểu biết, nhưng trận thế hoành tráng và có quy mô lớn như thế này thì thật sự là lần đầu tiên thấy.

“Chẳng trách đạo hữu muốn nhờ ta đến cứu viện, chỉ dựa vào đại trận này, trong Vụ Châu này, ngoài trừ ta ra, còn có ai có thể cứu được nữa chứ, nhưng Dã Nhân Vương bị vây nhốt trong này, chỉ sợ đã chết rồi, cần gì còn phải cứu viện nữa.

”Bắc Việt Vương ngoái đầu nhìn lại, nói với Đại Dung Thụ Vương nói.

“Dựa theo bói toán, hắn vẫn còn sống, làm phiền nhanh chóng phá trận đi!”Đại Dung Thụ Vương lắc lư tán cây, nghiêm túc nói.

“Tên Lý Thanh Sơn này có tài đức gì mà có thể được đạo hữu ưu ái như thế?”Bắc Việt Vương thở dài, tuy rằng Đại Dung Thụ Vương không nói thêm cái gì, nhưng chỉ dựa vào chữ “làm phiền” này cũng đã hơn xa hàng nghìn câu nói.

“Ngươi này cũng không phải người thường, không nên chết ở nơi này, hơn nữa người có thể bày ra cái bẫy như thế này, chỉ sợ cũng không phải vì muốn giết chết hắn.

”Đại Dung Thụ Vương càng thêm thâm trầm.

“Mời chỉ giáo?”“Ta nghi ngờ những ma vương chết đi trong lần càn quét ma quật lúc trước đều chỉ là mồi nhử.

”“Mồi nhử!”Đến tận lúc này Bắc Việt Vương cũng kinh ngạc, có thể dùng ma vương làm mồi nhử, muốn nhử người nào đến chứ? Dụ dỗ đến rồi thì lại làm gì?“Nếu hắn đã chịu hiếp bức mà rơi vào ma vực, không cần bao lâu nữa, không chỉ Vụ Châu sẽ quần ma loạn vũ mà toàn bộ Cửu Châu đều sẽ biến thành một ma vực khác.

”Đại Dung Thụ Vương nói, họ đã ở chung với nhau nhiều năm như thế, ông cực kỳ hiểu biết Lý Thanh Sơn, về phần này thì Bắc Việt Vương không thể so sánh được, dù Bắc Việt Vương đứng đầu Vụ Châu, quyền thế ngập trời, tầm mắt cũng không khỏi bị giới hạn ở bên trong cái “giếng” này, không thấy rõ những bí ẩn ở bên ngoài giếng trên người Lý Thanh Sơn.

“Cái gì? Xem ra ta đã khinh thường hắn.

”Bắc Việt Vương vung tay áo lên, “Ngân Long Vương” tỏa ra ánh sáng bạc chói mắt, đầu rồng há to miệng, từng điểm sáng nhỏ hội tụ lại, trở nên càng lúc càng sáng, giống như một mặt trời màu bạc, ánh sáng còn chói hơn nắng gắt trên bầu trời.

Bình Luận (0)
Comment