Trong nháy mắt, Cộng Uyên có ảo giác rằng rõ ràng mình đang dựa sát trong lồng ngực hắn nhưng lại như cách một tầng hư không vụn vỡ.
Đột nhiên nàng cảm thấy hắn cô độc đến đáng thương, tỏa ra ánh sáng mà lại khiến người ta không thể nhìn thẳng vào.
Trái tim liền kề trái tim, những ham muốn phức tạp của hắn đã bị một loại khát vọng sâu sắc hơn thay thế, khiến hắn không khỏi cảm thán, bên dưới vẻ ngoài gần như phàm tục thì cuối cùng hắn vẫn là một tu hành giả!Lúc này, hư không bị vỡ nát ở xung quanh bắt đầu tự động khôi phục, không khác nào mặt hồ bị đánh vào cuối cùng cũng khôi phục lại sự bình lặng, với thực lực bây giờ của hắn thì còn lâu mới đủ để ép phẳng mặt hồ.
“Đợi khi xuất hiện một khe hở thì ngươi dốc toàn lực thi triển Thâm Uyên Chi Tâm, cung cấp sức mạnh Quy Khư cho ta, thế nhưng nhất định những tên ở bên ngoài sẽ nhân cơ hội này mà công kích, ngươi phải bảo vệ ta một lúc đó.
”“Được.
”Cộng Uyên đáp.
“Tuy không thể làm đạo lữ của ngươi, nhưng nếu vượt qua được kiếp nạn này…”Lý Thanh Sơn bỗng tự nở nụ cười:“Quên đi, không nên nói câu như vậy thì hơn, chúng ta cùng hợp lực làm thịt mấy tên khôn kiếp ngoài kia thôi!”Hư không vỡ nát dần khôi phục, đám ma vương cũng nóng lòng muốn thử.
Lý Thanh Sơn chậm rãi giơ nắm đấm lên, đánh ra mấy quyền về bốn phía, mỗi một quyền đều cực kỳ nặng nề, tựa như gánh vác gánh nặng vạn cân, lực chấn động ngưng tụ bên trên quyền, cố gắng khống chế đến cực hạn.
Từng mảnh hư không nặng nề vỡ vụn, dưới sự khống chế chính xác của hắn thì vừa hay chỉ còn một khe hở.
Cộng Uyên lập tức thi triển Thâm Uyên Chi Tâm, kết nối với thế giới Quy Khư.
Lý Thanh Sơn thì nhắm hai mắt lại, lúc này đã gạt bỏ mọi suy nghĩ linh tinh, dốc toàn lực hấp thụ sức mạnh Quy Khư sâu thẳm vắng lặng để thi triển Linh Quy Trấn Hải Quyết, tâm thần trở nên cực kỳ bình thản tựa như trở lại cố hương xa cách đã lâu.
Mà cùng lúc đó, một dòng hắc khí xuyên qua khe hở hư không và tập kích đến, hóa thành một con quái xà mà hung ác cắn xuống cổ hắn.
Lý Thanh Sơn như chưa phát hiện ra, một lòng một dạ tập trung vào tu hành.
Chỉ thấy tia sáng lạnh lẽo lóe lên, một bông tuyết hình thoi bắn vào miệng rắn, đánh tan hắc xà.
Cộng Uyên lạnh lùng đứng yên, canh giữ ở phía trước Lý Thanh Sơn, trong lòng thì niệm một câu:“Ta cũng chưa sống đủ đâu!”Khóe miệng Lý Thanh Sơn có nụ cười lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó tâm thần của hắn hoàn toàn tập trung vào thế giới Quy Khư thâm thúy kia.
Muốn lên cấp yêu vương thì không chỉ có mỗi một cách là điều hòa thủy hỏa, thực ra vẫn còn một con đường khác có thể đi đó là nâng Linh Quy biến lên tầng thứ năm.
Thực ra con đường này từng bày ở trước mặt hắn từ rất lâu rồi, nhưng sau khi hắn cân nhắc thử thì vẫn chọn từ bỏ, bởi vì khi đó Phượng Hoàng biến quá nhỏ yếu, một khi làm như thế thì việc tu hành về sau của hắn sẽ trở nên vô cùng gian nan.
Nhưng hiện tại Phượng Hoàng biến đã tới tầng thứ tư, ngang bằng với Linh Quy biến, cho nên mầm họa về mặt này cũng nhỏ đi rất nhiều.
Dù trước mắt thì việc điều hòa hai thứ này vẫn là lựa chọn tốt nhất, nhưng nhân sinh thì luôn không thể tiến hành theo kế hoạch mọi lúc mọi nơi được.
Nếu đã có người muốn cho hắn chút bất ngờ thì hắn cũng quyết định cho người ta thấy chút bất ngờ.
Linh Quy biến đã ở ranh giới đột phá từ lâu, sau khi trải qua hai mươi năm tích lũy này thì càng chỉ thiếu một bước này mà thôi, khi có được sự ủng hộ đến từ Quy Khư thì càng giúp nước đi này trở nên cực kỳ dễ dàng.
Chỉ chốc lát sau, hắn đã cảm thấy một tiếng ầm ầm thật lớn vang lên trong đầu, sau khi trải qua sự xao động nghiêng trời lệch đất thì lập tức bị trấn áp triệt để, một con Linh Quy chìm sâu dưới đáy thức hải từ từ nhô ra một cái đầu giống như rồng mà không phải rồng, sau đó phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Cộng Uyên đang cắn răng ngăn cản những đòn tấn công điên cuồng của đám ma vương thì bỗng trong lòng nảy sinh một suy nghĩ, khóe mắt nàng lướt qua một cái, dường như trong lúc hoảng hốt đã nhìn thấy một con Linh Quy và nó đang nhìn chăm chú nàng bằng ánh mắt tĩnh lặng.
Nhưng nhìn kỹ thì mới nhận ra đó là ánh mắt của Lý Thanh Sơn, không chỉ khí tức trên người hắn ngày càng bao la sâu thẳm mà ngay cả dáng dấp cũng thay đổi rất nhiều.
Tóc đỏ mắt đỏ biến trở lại thành tóc đen mắt đen, răng nanh sừng trâu và vuốt sắc biến mất không thấy tăm hơi, dung nhan bớt phần tuấn mỹ nhưng lại thêm phần góc cạnh, trấn áp Ngưu Ma và Hổ Ma, lại biến trở về thành Lý Thanh Sơn ban đầu.
“Cực khổ rồi!”Lý Thanh Sơn nói một câu, chỉ thấy mái tóc dài của Cộng Uyên rối tung, hơi thở suy yếu, trên bả vai còn có một vết thương, tuy rằng đã bị đóng băng đông lại nhưng vẫn lộ ra màu đen.
Dù cho chỉ là một khe hở, nhưng muốn ngăn cản đủ loại đòn công kích của bảy ma vương cũng tuyệt đối không phải một chuyện thoải mái.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian đó thì khe hở cũng mở rộng rất nhiều, nếu không phải đám ma vương đều sợ bị lôi ra chịu tội thay, không chịu mạo hiểm thì tình huống hiện tại còn càng nguy cấp hơn.