Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1562 - Chương 1571: Bất Đắc Dĩ

Chương 1571: Bất Đắc Dĩ

"Ta cũng hy vọng là mình đoán sai, nhưng quy mô của đại trận này hoàn toàn không phải là thứ ma vương có thể vận chuyển, chứ nói gì đến khống chế từ xa.

Cách một thế giới, còn bị sự áp chế của pháp tắc trong thiên địa, dù là Ma Đế cũng chưa chắc đã làm được.

"Chậu Dung Thụ trên bàn đong đưa chạc cây, huyễn hóa thành một lão giả, tóc và râu màu xanh sẫm quấn vào nhau gần như che phủ toàn bộ gương mặt của hắn.

Hắn cất bước đi tới bên cạnh Bắc Việt Vương, đôi mắt thâm thúy màu xanh lục tràn đầy sầu lo.

Đầu tiên Bắc Việt Vương im lặng, sau đó lắc đầu, hắn bật cười nói:"Nếu thật sự đúng là thế thì tất cả kế hoạch đều không còn ý nghĩa, chỉ có thể nói là người tính không bằng trời tính!"Pháp tắc thiên địa cũng không phải là tuyệt đối, chỉ cần Cùng Kỳ muốn, đồng ý trả cái giá đắt thì hắn vẫn có thể biến thế giới này thành ma vực.

Hơn nữa có một số nhân vật trong truyền thuyết thậm chí có thể mặc kệ pháp tắc thiên địa, tự do đi lại giữa các thế giới.

"Nếu là những Ma Thần khác thì ta có thể kết luận là không phải, nhưng vị Ma Thần này nổi tiếng là thích kiếm chuyện vô cớ.

"Đại Dung Thụ Vương nở một nụ cười khổ.

Người lớn không rảnh rỗi tới nỗi ngồi xổm dưới đất giết kiến, nhưng nếu là trẻ con thì chưa chắc.

Nếu một đứa trẻ có được lực lượng thần minh mà vẫn giữ sự tò mò mãnh liệt kia thì không ai có thể đoán được hắn sẽ làm ra chuyện gì.

Hai vị vương giả đỉnh phong sừng sững ở Vụ Châu đều nhíu mày trầm tư, đau đầu vì thiên ý khó dò.

Lúc này, một đạo kiếm quang rộng lớn xé rách bầu trời chiếu thẳng từ phương nam tới đây.

"Diệp các chủ đến rồi, xem ra vẫn là phe ta nhanh hơn một chút.

"Cơ mặt của Bắc Việt Vương giãn ra được một chút.

"Xem ra Việt Vương bệ hạ đã nghĩ thông suốt rồi rồi.

"Đại Dung Thụ Vương cười nói.

"Trời sập xuống cũng có những người cao hơn chống đỡ, chuyện này còn chưa tới lượt chúng ta lo lắng.

Nếu chuyện này thật sự đi tới bước đường đó, hai ta cùng lắm thì làm ma vương, không giống với những người phương bắc kia.

"Bắc Việt Vương nhẹ nhàng đáp, đại bộ phận Tu Hành Đạo ở Vụ Châu đều là tu sĩ Ma Đạo, từ ma tu thành ma tộc cũng chỉ thay đổi một chữ mà thôi.

Mà có rất nhiều kẻ gọi là tu sĩ chính đạo cũng chỉ có thể lay lắt cho đến chết, ví dụ như Thiên Long Thiền Viện chắc chắn sẽ không thỏa hiệp.

Vậy mối thù hận nước nhà của hắn có thể báo thù một cách dễ dàng, ít nhất cũng xem như trong họa có phúc.

"Nói có lý, Yêu Ma vốn dĩ là đồng loại.

"Đại Dung Thụ Vương tuy cười, nhưng trong đôi mắt thâm túy màu xanh lục kia lại có sự sầu lo không thể xóa nhòa.

Thế giới nào có phép tắc của thế giới đó, kẻ nghe ta thì chết, kẻ nghịch ta thì vong, ngạ quỷ đạo chỉ nhận người chết, tu la đạo là nơi an nghỉ của chiến sĩ.

Nếu Cửu Châu biến thành ma vực thì chắc chắn phép tắc, thiện ác sẽ điên đảo.

Một thế giới hoang đường tùy tiện, nếu không thuận theo thay đổi thì sẽ bị đào thải dẫn đến diệt vong, nhưng nếu thuận theo thay đổi thì sẽ phải bóp nát ý chí tự thân.

Mà sống ở đâu thì quen ở đó, sinh ra ở thế giới này, lớn lên ở thế giới này, trong con người bọn họ đã được in lên dấu ấn của thế giới này, làm gì dễ dàng thay đổi như thế được.

Không cẩn thận là sẽ tẩu hỏa nhập ma, dù vẫn còn giữ được tính mạng nhưng con đường tu hành cũng cắt đứt từ đây.

Vậy nên không có bất cứ ai có thể mặc kệ chiến tranh thế giới như thế này, Bắc Việt Vương cũng chỉ là nói nghe vẻ nhẹ nhàng mà thôi, nếu không hắn đã cấu kết với ma vực, biến Vụ Châu thành đại bản doanh công cuộc xâm lấn của Ma Vực.

Lại cộng thêm mười mấy Ma Vương viện thủ, sao Thanh Châu có thể chống đỡ được.

Hơn nữa nếu Bắc Việt Vương thật sự làm vậy thì Việt Vương phủ của hắn sẽ sụp đổ ngay lập tức.

Mặc dù khách khanh của hắn phần lớn là tu sĩ Ma Đạo, vì truy cầu lực lượng, thỏa mãn dục vọng mà làm điều ác là một chuyện; còn thiện ác điên đảo lại là một chuyện khác.

Yêu tộc thì có chút khác biệt, bởi vì đối với yêu quái mà nói thì không phận biệt thiện ác thị phi, càng không xem trọng vấn đề lễ giáo đạo đức.

Từ trước đến nay yêu tộc luôn chấp hành phép tắc tự nhiên là mạnh được yếu thua, kẻ phù hợp với quy tắc mới có thể sinh tồn.

Dù họ rơi vào ma vực cũng chỉ là trở nên hung ác cuồng bạo thêm một chút mà thôi, nói không chừng còn rất thích hoàn cảnh đó! Cho nên hai chữ yêu ma từ xưa tới nay vẫn luôn đi liền nhau cũng là vì như vậy.

Nếu không phải là vì kế hoạch trong lòng thì Đại Dung Thụ Vương có thể nhẹ nhõm hơn cả Bắc Việt Vương.

"Thôi vậy thôi vậy, ta cũng chỉ là một cái cây già mà thôi.

Chỉ là, muốn nói nhanh thì phe ta càng nhanh hơn.

"Hai người đang nói chuyện thì một đạo u ảnh nổi lên từ trong vách tường, một giọng điệu phù phiếm vang lên:"Các ngươi nói thì hay lắm, bây giờ Lý Thanh Sơn sợ rằng đã tới ma vực, không phải đầu hàng thì chính là chết rồi, chúng ta còn cần tiếp tục đánh ư? Ta cũng không muốn tới gần chỗ đó!"

Bình Luận (0)
Comment