Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1577 - Chương 1586: Nguyên Nhân

Chương 1586: Nguyên Nhân

Tiểu An vừa hiện thân là Cùng Kỳ đã nghi ngờ, vì không phải cứ dựa vào phúc duyên là có thể đạt được loại truyền thừa cấp bậc này, gần như nó không thể nào xuất hiện ở phía thế giới này.

Nhưng khi Tiểu An vung một kiếm chém Âm Dương vương, luyện hóa họ thành Tam Muội Bạch Cốt Hỏa ở thì Cùng Kỳ đã vững tin không còn nghi ngờ gì.

Hắn có thể đùa bỡn Cửu Châu nhưng đối mặt với một truyền nhân của Bạch Cốt thì phải căn nhắc một xíu.

Hơn nữa, hắn vẫn luôn không thể nhìn ra truyền thừa của Lý Thanh Sơn, mà rõ ràng truyền nhân Bạch Cốt này và Lý Thanh Sơn có mối quan hệ lệ thuộc lẫn nhau, thế này lại càng thú vị hơn.

Nếu Lý Thanh Sơn và Tiểu An đều là truyền thừa của Tiên Phật thì Cùng Kỳ đã lập tức nhổ cỏ tận gốc không cần để bụng, dù sao cũng đôi bên cũng là tình trạng đối địch.

Nhưng hiển nhiên họ đều không phải, Lý Thanh Sơn là hóa thân của yêu ma, còn có chút cảm giác thần ma cùng tồn tại.

Còn Bạch Cốt Bồ Tát thì muốn đốt sách muôn dân, đến chỗ nào trên thế gian là chỗ ấy biến thành vùng đất chết, ngay cả một bông hoa một ngọn cỏ cũng không thể tồn tại, đến cả Ma Vực cũng không chứa được, tà đến mức không thể tà hơn.

Nếu vì một trò chơi mà giết truyền nhân của hai đại nhân vật trong ma đạo thì không phải lòng hiếu kỳ quá nặng, mà là đầu óc có vấn đề.

Giống như câu nói “tò mò hại chết mèo”, hắn sống được đến hiện tại và trở thành một vị Tà Thần cũng nhờ việc phân rõ giữa chơi đùa và tìm đường chết.

Vì vậy, mặc dù hắn không tiếc hóa thân giáng lâm đến thế giới Cửu Châu, bày ra điệu bộ rất lớn, nhưng thực chất đều là phô trương thanh thế, hoàn toàn không muốn giết Lý Thanh Sơn, chỉ muốn ép hắn đánh cược mà thôi.

Mà lý do hắn lựa chọn Minh Hà huyết thệ khá công bằng là vì ngày sau còn có đường cửu vãn, nếu không ai đến quản thì không thể tốt hơn, hắn sẽ có thêm một sự trợ giúp mạnh mẽ.

Nếu Bạch Cốt Bồ Tát hoặc một nhân vật nào đó còn khủng bố hơn nhảy ra, vậy hắn cũng không bị coi là khinh người quá đáng, đày người ta quá mức mà thôi.

Hắn không hề lo mình sẽ đánh cược thua, chỉ là thời gian năm trăm năm mà thôi, lựa đại bất kỳ một đại tu sĩ nào đó ở Cửu Châu cũng đều có tám ngàn năm trăm năm tu vi, yêu vương càng là vài ngàn năm.

Coi như truyền thừa của Lý Thanh Sơn mạnh, nhưng muốn vượt qua nhiều đại cảnh giới như vậy ở trong thời gian ngắn ngủi như thế thì gần như là không thể.

Năm trăm năm sau, chỉ sợ hắn còn chưa thể đi vào được Khuynh Kỳ sơn, huống chi là lật đổ Khuynh Kỳ sơn, đánh bại mình một lần.

Chớ nói chi đây là trong Minh Hà huyết thệ còn ẩn giấu cạm bẫy to lớn.

nếu hắn thật sự đi vào được thế giới bên này thì sẽ phát hiện thời gian năm trăm năm cũng không dài như hắn tưởng tượng.

“Thanh Sơn, ngươi không sao chứ?”Tiểu An thân thiết nói.

“Không có gì, xem ra phải nắm vững thời gian, ta không thể đợi được mà muốn ra sức đánh tên Tà Thần vô liêm sỉ kia!”Lý Thanh Sơn nói xong thì cũng ngã vào trong lòng Tiểu An:“Chẳng qua để ta ngủ một lúc trước đã!”Tiểu An dịu dàng ôm Lý Thanh Sơn vào trong ngực, bỗng nhìn lại thì thấy một đạo ánh bạc hiện ra, “Ngân Long vương” xé rách ma khí cuồn cuộn, quăng một cột sáng màu bạc tới ở cách đó không xa.

“Tiểu An đạo hữu, mời tới Nhất Tự hạm!”Bắc Việt Vương đưa ra lời mời.

Tiểu An suy nghĩ một hồi rồi ôm lấy Lý Thanh Sơn và tiến vào trong cột sáng màu bạc, từ từ lên cao rồi leo lên “Ngân Long vương”, chỉ thấy một Khôi Lỗi vương dẫn đường rồi đưa nàng vào chiến hạm.

Đại Dung Thụ Vương, Bắc Việt Vương, Diệp Đoạn Hải và Dạ Vị Ương đều đứng dậy nghênh đón, sau đó thi lễ một cái để tỏ vẻ tôn kính.

Trong tu hành đạo, cảnh giới và thực lực và căn bản của mọi thứ, khi Lý Thanh Sơn và Tiểu An cùng nhau vượt qua thiên kiếp thứ ba, bộc lộ ra sức mạnh kinh khủng và tươi lai rộng mở thì tuyệt nhiên đã trở nên khác đi trong mắt mấy người này.

Đại Dung Thụ Vương nói:“Thanh Sơn không sao chứ!”“Cảm ơn tiền bối đã quan tâm, hắn chỉ ngủ thôi.

”Tiểu An chỉnh đốn trang phục rồi thi lễ một cái, sau đó nói với mọi người:“Đa tạ chư vị đã cứu giúp, nhưng hiện tại xin đừng tiết lộ việc này.

”Bất kể là Tam Muội Bạch Cốt Hỏa của nàng hay là Cùng Kỳ giáng lâm, nhưng một khi bị lan truyền ra thì đều sẽ tạo ra phiền phức khó mà dự đoán.

Nếu chỉ là một số Phật môn chính đọa đến trừ ma vệ đạo thì còn nói được, nếu thu hút sự chú ý của một số nhân vật ở Thiên Ngoại thì phiền phức nhỏ sẽ biến thành phiền phức lớn.

“Đó là đương nhiên!”Mấy người đều nói, sau khi chứng kiến trận chiến này thì ai còn dám đắc tội họ.

Bắc Việt Vương nhìn nữ tử có dung nhan tuyệt thế này mà trong lòng rất là cảm khái, khá là hối hận vì lẽ ra năm xưa nên kết thiện duyên, Tiểu An thì không cần phải nói, Lý Thanh Sơn thì ân oán rõ ràng, vô cùng đáng giá để kết giao.

Nếu có được sự giúp đỡ từ hai người này thì còn hơn cả mười thượng khanh, Sở Vương phủ Thanh Châu càng nắm chắc trong tầm tay hơn.

Thế nhưng ai ngờ, chỉ mới mười đến hai mươi năm mà họ đã đi đến đỉnh của Cửu Châu, đứng ngang hàng với chư vương, thậm chí còn nổi bật hơn.

Bình Luận (0)
Comment