Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1592 - Chương 1602: Bất Đồng Ý Kiến“Đợi Đến Khi Luyện Hóa Đỉnh Vụ Chân Rồi, Ta Sẽ Cố Gắng Hết Sức Giúp Ngươi Phi Thăng”Đại Dung Thụ Vương Nói.

Chương 1602: Bất Đồng Ý Kiến“Đợi đến khi luyện hóa đỉnh Vụ Chân rồi, ta sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi phi thăng”Đại Dung Thụ Vương nói.

“Không, cùng nhau phi thăng.

”Đằng phu nhân lại càng ôm hắn ta chặt hơn.

“Đừng lại dây dưa nữa, cứ như vậy ngươi cũng không có được bất cứ ích lợi nào, đến cuối cùng thì chúng ta cũng có ngày phải tách ra.

”Đại Dung Thụ Vương vỗ vố sống lưng của Đằng phu nhân.

“Không, cùng nhau phi thăng!”Đằng phu nhân vô cùng cứng đầu lặp lại, sau đó lại biến thành cầu xin:“Lão già, ta cầu xin ngươi đó, có được không?”“Ai dà, ngươi vẫn còn quá trẻ!”Đại Dung Thụ Vương nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hoảng hốt lại giống như thấy được khung cảnh của năm nghìn năm trước, khi đó vị vương phấn chấn oai hùng của cửu châu nâng một gốc dây đằng màu vàng kim đang héo rũ, coi đó như một “món quà” mà tặng cho hắn ta:“Thái Dương Đằng này là dị chủng bẩm sinh, vốn không thuộc về thế giới này, nếu đến cả đạo hữu cũng không chịu chứa chấp nó, vậy thì ở cửu châu này cũng đã không còn nơi cho nó dung thân nữa.

”Chủ nhân thiên hạ nói như thế.

Nếu là cây cối bình thường bị Thái Dương Đằng này quấn quanh, không được mấy năm chắc chắn sẽ chết héo, chỉ có tinh linh cỏ cây có thực lực khá mạnh mới có thể chịu đựng được cho nó leo lên, nhưng chỉ cần có được một chút ít linh tính thì làm gì có ai đồng ý cho nó leo chứ, đương nhiên sẽ lập tức ra tay giết chết nó ngay.

Cho nên Đại Dung Thụ Vương tuy ý để nó leo lên người, lúc đó có rất nhiều dị nhân yêu quái cấp dưới của lão muốn tiêu diệt nó nhưng đều bị hắn ta cản lại:“Chia sẻ cho nó một ít mưa móc, cũng không làm ta chịu thiệt gì lớn, cần gì cứ phải đuổi tận giết tuyệt chứ?”Mà nó cũng chưa từng phụ tấm lòng tốt này của lão, liên tục hấp thu nhựa cây từ trên cây, dần dần trở nên lớn mạnh, không đến ba trăm năm đã độ kiếp hóa hình, trở thành yêu tướng, tám trăm năm trước cũng đã thăng cấp lên thành yêu vương.

Đối với yêu tộc mà nói, tốc độ tu hành này thật sự cực kỳ nhanh chóng, càng miễn bàn đến việc nàng có là yêu tộc cỏ cây có tốc độ tu hành chậm nhất.

Ngoại trừ việc bản thân nàng có thiên phú bẩm sinh ra, sự hi sinh của Đại Dung Thụ Vương cũng tạo ra tác dụng mang tính quyết định, ngày ngày đêm đêm để mặc cho nàng hấp thu nhựa cây, ngay từ khi nàng có được linh tính đã bắt đầu tận tâm chỉ dạy, sự trả giá của lão cũng không thua kém gì tâm huyết mà thần mộc ngô đồng dành cho tiểu phượng hoàng.

Mà lão cũng không hối hận, những gì lão trả giá đã được đền đáp xứng đáng, nàng đã trở thành lá chắn cuối cùng cũng là lá chắn mạnh nhất của Tham Thiên Thành, tuy rằng nàng chỉ mới vượt qua lần thiên kiếp thứ ba được năm trăm năm, nhưng thực lực lại hơn xa những yêu vương bình thường.

Hơn nữa nàng còn cố ý khống chế, bây giờ cũng không phải chỉ là việc cướp đoạt thôn tính đơn phương mà còn phụ trợ cho việc tu hành của lão, hình thành trạng thái công sinh vô cùng hài hòa.

Đây lại là một lần chiến thắng vì Đại Dung Thụ Vương đã tuân theo nguyên tắc, các dị nhân yêu quái từng muốn tru trừ nàng đều vô cùng khâm phục trí tuệ và lòng dạ của lão, nhưng cho dù là người có trí tuệ như hắn ta cũng không thể nào tính toán được hết tất cả mọi thứ, nhất là tình cảm của chúng sinh, sự thay đổi vi diệu của tình cảm

Không biết bắt đầu từ khi nào, nàng đã bắt đầu tự coi bản thân là phu nhân của lão, ra lệnh cho mọi người gọi nàng là “Đằng phu nhân”, lão vốn cho rằng đây chỉ là một trò đùa, không ngờ chấp niệm của nàng lại sâu đến thế.

“Ta cũng không phải chỉ sống vì ‘lợi ích’!”Đằng phu nhân ôm chặt lấy Đại Dung Thụ Vương, mím môi lộ ra vẻ cố chấp kiên trì đến cùng.

Lý Thanh Sơn và Tiểu An mới bị dịch chuyển quay về bên trong Tham Thiên Thành, đang định đi dạo khắp nơi, tham quan Tham Thiên Thành này một chút, đột nhiên có trăm ngàn sợi dây Thái Dương Đằng mảnh như thân rắn lại có màu sắc chói lọi như vàng chen chúc chui từ cửa sổ vào trong.

“Đằng phu nhân?”Lý Thanh Sơn lập tức nắm chặt chuôi đao, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Đằng phu nhân, hắn đã biết không thể đối xử với nàng nhưng những yêu vương bình thường.

Lúc trước khi ở trong tu la tràng, hắn chỉ mới đối mặt với một cây Thái Dương Đằng không có linh tính cũng đã cảm thấy vô cùng nguy hiểm rồi, thực lực của đám thuộc hạ hoàng tử Tự Khánh đều rất mạnh, đến cả tu sĩ Trúc Cơ mà nó còn có thể siết chết, như thế cũng đủ có thể suy đoán ra được thực lực của Đằng phu nhân.

Tuy rằng các yêu quái loại cỏ cây có một điểm yếu chính là bản thể không thể di chuyển tùy ý, nhưng nếu ở trên địa bàn của chính nó thì thực lực sẽ cực kỳ mạnh.

Nếu không phải vô cùng tin tưởng Đại Dung Thụ Vương, hắn sẽ không đi vào Tham Thiên Thành này, nhưng hắn cũng không có bất cứ mối quan hệ nào với vị Đằng phu nhân này.

Thái Dương Đằng cũng không hề nhào lên tấn công mà vẫn cứ đan chéo lẫn nhau, kết thành một cây cầu thang màu vàng kim, một sợi dây đằng còn vặn vẹo tạo thành một chữ “mời”.

Lý Thanh Sơn và Tiểu An nhìn nhau, lập tức bước lên cầu thang, đi đến vùng trời của Tham Thiên Thành, chỉ thấy vô số sợi dây đằng màu vàng kim nhanh chóng đan chéo tạo thành một tòa nhà ánh vàng, cầu thang vàng kim dẫn thẳng đến nơi đó.

Bình Luận (0)
Comment