Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1593 - Chương 1603: Uy Hiếp

Chương 1603: Uy Hiếp

Lý Thanh Sơn vừa bước vào bên trong tòa nhà, cửa ra vào đã bị bện chặt lại, hắn vừa chắp tay nói:“Đằng phu nhân có gì chỉ giáo!”“Không dám nói là chỉ giáo, thiếp thân có một việc muốn nhờ! Tuy rằng ta không cho rằng ngươi có thể đánh nát Vụ Châu đỉnh, nhưng ta vẫn phiền ngươi đừng xen vào chuyện của người khác.

”Giọng của Đằng phu nhân quanh quẩn bên trong tòa nhà, nói là nhờ, nhưng lại rất không khách sáo.

Từ trước đến nay Lý Thanh Sơn đều chịu không được người khác khiêu khích hắn, hơn nữa men say vẫn còn, lập tức cười vang nói:“Lý mỗ lại có chút tự tin vào việc này!”“Tiểu nhi vô tri, ngươi cho rằng ngươi đang giúp hắn, thật ra lại là đang hại hắn.

”Đằng phu nhân tức giận nói.

“Ồ, xin chỉ giáo cho?”Lý Thanh Sơn ngạc nhiên nói.

“Ngươi hại hắn không thể phi thăng!”“Nhưng lão ta cũng có muốn phi thăng đâu! Có một câu nói như thế này, “thà làm đầu gà không làm đuôi trâu”, thay vì phi thăng rồi lại đi làm tiểu đệ cho mấy yêu thần ma thần, còn không bằng cùng tồn tại với thiên địa, làm thần của cửu châu!”“Ngươi đừng nghe lão già kia nói chuyện hoang đường, từ xưa đến nay chưa từng có người nào thành công, ngươi có biết một khi thất bại sẽ có kết cục gì không? Thời thượng cổ, cửu đỉnh chưa xuất hiện, vô số thần ấn rải rác khắp thiên hạ, lập tức cũng có người mơ mộng viển vông, chinh phạt khắp nơi, thu thập thần ấn, kết quả lại bị thần ấn cắn nuốt, thần hồn câu diệt.

”Đằng phu nhân nói.

Lý Thanh Sơn tin tưởng, là thần của một ngọn núi hay một con sông và làm thần của một châu là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Cũng giống như việc quản lý một thôn một trấn rất dễ dàng, nhưng muốn thống trị một quốc gia, nếu không có được thực lực tương ứng, vậy thì muốn quay về làm bình dân cũng không được nữa.

Đây cũng là lý do vì sao có Sơn Thần Ấn và Thủy Thần Ấn mà lại không có Hải Thần Ấn, đại dương quá bao la rộng lớn, dưới đáy biển không biết có bao nhiêu núi non tung hoành, hoàn toàn không phải thứ mà yêu vương tầm thường có thể khống chế được, một khi miễn cưỡng cô đọng thần ấn, chỉ sẽ hại bản thân mình.

Mà mục tiêu cuối cùng của Đại Dung Thụ Vương lại là muốn bao quát mọi thứ, nắm giữ hết tất cả núi sông, thật sự đúng như nằm mơ giữa ban ngày.

“Nhưng nếu ‘lão già’ đã dám làm như thế, đương nhiên là cũng có niềm tin khá lớn! Chuyện chưa từng có ai làm được cũng không có nghĩa là không thể làm, ‘lão già’ kia có trí tuệ uyên bác, người thường cũng không thể sánh bằng.

”“Chết tiệt, dám ăn nói với bổn phu nhân như thế! Có tin ta siết chết ngươi hay không!”Mỗi một sợi Thái Dương Đằng trong nhà đều nhúc nhích, Lý Thanh Sơn lập tức cảm giác toàn bộ sức lực trên cơ thể đều không thể khống chế tản mát ra bên ngoài, nếu không phải còn có đại địa thần lực duy trì, chỉ sợ không được bao lâu nữa sẽ sức cùng lực kiệt, lập tức biết được nàng đã biến loại thiên phú dị bẩm này thành thần thông, thật sự vô cùng khủng bố!Nhưng hắn không hề dao động, ngạo nghễ nói:“Không tin!”Đến cuối cùng thì Đằng phu nhân cũng không thể ra tay với khách mà Đại Dung Thụ Vương mời đến, thở hắt ra:“Ngươi thật sự không hiểu, ngươi đến giúp hắn là bởi hắn là Đại Dung Thụ Vương, nhưng nếu hắn thành công thì hắn vẫn còn là hắn sao?”Lý Thanh Sơn im lặng, hắn cũng từng tìm Đại Dung Thụ Vương tham khảo về vấn đề ý chí của thế giới rất nhiều lần, cũng từng đưa ra rất nhiều phỏng đoán, nhất là thế giới rốt cuộc có tồn tại một cái “tự ngã” hay không, tuy rằng hắn từng được tu la đạo mời, nhưng cũng không cảm thấy thứ nói chuyện với hắn sẽ là “tu la đạo”.

Nhưng ít nhất có một chuyện có thể khẳng định là ý chí của thế giới chắc chắn khác hẳn với ý chí của các sinh linh khác.

Cho nên sau khi Đại Dung Thụ Vương thành công xong, cuối cùng sẽ biến thành loại người nào thì không ai có thể đoán trước được, mà một khi đã bắt đầu bước lên con đường này thì sẽ không còn khả năng lui ra sau được nữa.

“Đã hiểu chưa! Tất cả những gì ta làm đều là muốn tốt cho hắn, ngươi đừng ở chỗ này chỉ biết phá chứ không biết giúp, ta sẽ làm hắn đưa cho ngươi quả trí tuệ mà hắn đã hứa, ngươi quay về Thanh Châu của ngươi đi!”Giọng nói của Đằng phu nhân uyển chuyển dịu dàng, dụ dỗ.

Đại thu che trời im lặng, không có xen vào cuộc trò chuyện này, dường như cũng đang chờ quyết định của hắn.

Lý Thanh Sơn đột nhiên cười, lắc đầu:“Không, ta tin tưởng lão ta! Trước khi làm Vụ Châu đỉnh vỡ vụn, ta sẽ không đi nơi nào hết!”Nghe Đằng phu nhân nói xong, Lý Thanh Sơn cũng từng có chút dao động, nhưng mà hắn đặt tay lên ngực tự hỏi:“Không lẽ ta lên đến chín tầng mây rồi thì sẽ không còn là ta nữa sao?”Cho nên hắn không còn do dự nào nữa, chỉ có người ôm giấc mộng viển vông mới có thể tin tưởng một giấc mộng viển vông khác.

“Ngươi vốn là không thèm quan tâm đến sự sống chết của hắn nên mới có thể nói ra những lời này!”Đằng phu nhân nổi giận, trong lúc nhất thời lập tức tràn ngập sát khí.

Lý Thanh Sơn nói:“Nếu ngươi thật sự để ý lão ta thì cũng nên giúp đỡ lão ta chứ không phải ngang ngược cản trở.

”“Câm miệng, ta là vì tương lai của chúng ta!”Thái Dương Đằng vặn vẹo như bầy rắn múa may, chen chúc quấn quanh lên, bị linh quy huyền giáp ngăn cản lại.

Bình Luận (0)
Comment