"Có đáng không?" Tiểu An đột nhiên hỏi Đại Dung Thụ Vương.
Đại Dung Thụ Vương im lặng không nói gì, bầu không khí lập tức yên tĩnh đến lạ thường.
“Tiểu An?” Lý Thanh Sơn hơi kinh ngạc, nhưng lại thấy vẻ thương xót hiện lên trên gương mặt nàng mà trước này rất hiếm thấy, rồi hắn thở dài: "Cũng không còn cách nào khác, vị Đằng phu nhân kia thật sự ép người quá đáng.
"“Có đáng không?” Tiểu An không nhìn Lý Thanh Sơn mà tiếp tục hỏi.
Đại Dung Thụ Vương nhắm mắt lại, dường như không muốn nhìn vào mắt nàng.
Những dây leo Thái Dương quấn quanh người hắn đã khô héo, toàn thân bỗng cảm thấy thư thái, nhẹ nhõm mà trước giờ chưa bao giờ có.
Nhưng hắn vẫn thấy có gì đó trống rỗng không quen.
Nếu như không đáng, sao hắn lại lựa chọn như vậy.
Nếu như đáng, tại sao niềm vui chiến thắng cũng không thể bù đắp được sự tiếc nuối này.
Năm ngàn năm ở bên nhau, thật chẳng là gì sao? Chẳng lẽ là do bản thân quá dốc lòng vì đối phương, nên không được trân trọng hay sao? Hay là cho đến thời điểm này, hắn vẫn cố tình kiểm soát những thay đổi trong lòng mình, mặc dù hắn có thể hiểu được những quy luật bí ẩn của trời đất, nhưng vẫn rất khó để lý giải những nghi ngờ này.
"Tiền bối thứ lỗi, ta hỏi nhiều rồi.
" Tiểu An lắc đầu, lui xuống bên cạnh Lý Thanh Sơn.
"Không đáng!" Đại Dung Thụ Vương đột nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt ấy vừa có chút gì đó đau khổ, lại vừa có chút mơ màng:"Nhưng nếu như phải lựa chọn lại, ta cũng sẽ làm như vậy!"Nếu như ngày thường Lý Thanh Sơn nghe được câu trả lời như vậy, nhất định sẽ nói một tiếng “ tốt” thật lớn, nhưng hắn đưa mắt liếc nhìn Tiểu An đang đứng bên cạnh, lại cảm thấy có lẽ nên im lặng là vàng, chuyện của người khác mình không nên nhúng tay vào thì hơn.
“ Có lẽ ta sẽ vĩnh viễn không hiểu được kiểu quyết tâm này!" Tiểu An nói ra những lời này, nhưng đôi mắt linh hoạt lại nhìn sang Lý Thanh Sơn.
Trong lòng Lý Thanh Sơn bỗng trầm xuống, khóe miệng giật giật, được, vẫn nên nhúng tay vào thì hơn!Hắn cố gắng sắp xếp ngôn từ: "Tiểu An, ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, đừng từ mình đa nghi! Ngươi không phải Đằng phu nhân, ta cũng không phải Đại Dung Thụ Vương, đương nhiên, ta không nói ngươi làm đạo hữu là sai, nói tóm lại.
ai dà, thật phức tạp""Các ngươi thật sự đã đánh giá quá cao uy lực của thanh kiếm này, ta cũng như vậy!" Tiểu An giơ thanh Thí Phật Kiếm trong tay lên.
"Hả?"Lý Thanh Sơn và Đại Dung Thụ Vương đều vô cùng sửng sốt, bọn họ đều đã tận mắt nhìn thấy uy lực của Thí Phật Kiếm, tên Âm Dương Vương mạnh bằng cả hai tên Ma Vương cộng lại như vậy mà vẫn chị thanh kiếm này giết chết, uy lực như vậy mà còn bảo đánh giá quá cao?Nhưng chính bởi vì cảnh tượng khiến người khác quá đỗi kinh ngạc đó mà bọn họ đã bỏ qua rất nhiều chi tiết.
Ví dụ, Âm Dương Vương lúc đó đã kiệt sức vì trước đó đã chiến đấu với Lý Thanh Sơn, khó khăn lắm mới thoát khỏi sự áp chế của hắn, còn chưa kịp báo thù rửa hận đã bị Tiểu An giết.
Ví dụ như cây Thí Phật Kiếm này, mặc dù có lực sát thương đáng sợ, nhưng kỳ thực có hai loại đối thủ khắc chế nhất, một loại là tu sĩ Phật giáo, cho nên mới gọi là "Thí Phật".
Loại thứ hai là sự tồn tại của những thứ như Cực Âm và Cực Tà, và thi thể của quỷ ma, bởi vì dù sao "Chu Nhan Bạch Cốt Đạo" cũng là một loại võ công của Phật giáo.
Mà vị Đằng phu nhân kia không thuộc loại nào trong hai loại này, cũng không phải là cơ thể máu thịt bình thường, mặc dù Thí Phật Kiếm có uy lực khắc chế rất lớn đối với nàng, nhưng vẫn bảo đảm mỗi nhát kiếm tung ra đều có thể khiến nàng bị thương.
Năm xưa Vạn Độc Lão Tổ bị Thí Phật Kiếm đâm thủng ngực, nhưng cũng chỉ là bị thương nặng mà thôi, suýt chút nữa trốn trở được về Vạn Độc Đạo.
Sau khi trải qua giai đoạn tôi luyện của Thiên Kiếp, mặc dù sức mạnh của Thí Phật Kiếm đã tăng lên rất nhiều, nhưng Đằng phu nhân là một Quỷ Vương được sinh ra từ một loài khác, sức sống còn mạnh mẽ hơn cả tu sĩ lâu năm.
Sau khi độ khiếp thành công, Tiểu An mới có thể thực sự sử dụng thanh Thí Phật Kiếm này, nhưng kỳ thực chỉ mới sử dụng một lần khi đấu với Âm Dương Vương, cho đến lúc đâm trúng Đằng phu nhân, nàng mới phát hiện ra thanh kiếm này không đủ sức sát thương nên đã lập tức rút kiếm.
Lý Thanh Sơn và Đại Dung Thụ Vương, một người thì có khả năng chiến đấu mạnh mẽ, một người thì có trí tuệ uyên thâm, trước đây chỉ là bị sức mạnh của cây kiếm này làm cho dao động, nên đã bỏ qua rất nhiều chi tiết như vậy, sau khi Tiêu An được nhắc nhở, bọn họ đột nhiên hiểu ra và đều có vẻ rất sững sờ.
Lý Thanh Sơn nghĩ lại mà còn sợ, nếu trong tình huống đó Đằng phu nhân tiếp tục chống cự, hắn cũng không thể đập vỡ Vụ Châu đỉnh, nếu như vì trong lòng hắn uất hận mà nổ tung yêu Yêu Đan, thì lúc đó không chỉ đơn giản là kế hoạch bị thất bại.
Hóa ra mọi thứ không như kế hoạch đã vạch ra.
Tiểu An nói: "Đại Dung Thụ Vương tiền bối, tuy rằng thanh kiếm ta làm cho nàng bị thương nặng, nhưng chiêu chí mạng là do ngươi dứt điểm!"Đại Dung Thụ Vương đứng chết lặng.