“Lý đại ca!”Hoa Thừa Lộ chớp chớp mắt, không thể tin nói.
Đám côn trùng đột nhiên phát hiện ra Lý Thanh Sơn, rối rít lao tới cắn xé hắn.
“Ma hóa!”Lý Thanh Sơn niệm ma, ánh sáng ma tâm chợt lóe lên, ma khí điên cuồng trào ra, một trăm ngàn con châu chấu bị đánh bay ra ngoài hóa thành bột mịn, mở ra một chỗ trống trong biển côn trùng.
Ở trung tâm của chỗ trống, trên người Lý Thanh Sơn mặc ma giáp, mũ sừng trâu che kín nửa khuôn mặt để lộ ra một cặp mắt đỏ sậm, áo giáp trên ngực giống như một cái đầu hổ đang gầm, chỉ làm ra một thế che chở đơn giản nhất, lộ ra cơ thể màu đồng mạnh mẽ có lực, tỏa ra khí chất hung ác.
“Ngươi trở lại rồi!”Hoa Thừa Lộ sau khi hết kinh ngạc liền nở một nụ cười rạng rỡ.
“Chờ ta giết chết những con sâu bọ này trước, rồi chúng ta từ từ ôn lại chuyện xưa!”Tay trái Lý Thanh Sơn ôm lấy eo nàng, tay phải tung chiêu:“Trấn Ma Xiềng xích!”Loảng xoảng! Một sợi xiềng xích Hắc Long dài ngàn trượng gào thét vung ra.
Một đầu của nó quấn quanh tay Lý Thanh Sơn, nhẹ nhàng vung vẩy rồi duỗi thẳng ra, dùng sức vung về phía trước.
Phi Hoàng Thiên Vương không thèm giày vò đám người Dư Sơ Cuồng nữa.
Khi hắn đang định ăn sạch họ, đột nhiên trong lòng hắn chợt cả kinh, một sợi xiềng xích màu đen đột nhiên chém biển côn trùng, có hai bóng người nhảy ra.
"Trấn Ma Xiềng xích! Ngươi là ai?”"Làm sao vậy Phi Hoàng Thiên Vương, ngay cả lão tử mà cũng không nhận ra sao? Nói ra thì chúng ta cũng chưa từng gặp nhau, hôm nay để ngươi quen biết một chút!”Lý Thanh Sơn hét một tiếng dài giống như tiếng sấm rền:“Lý Thanh Sơn ở chỗ này!”Âm thanh truyền vào trong phủ, Thu Hải Đường ngây ngẩn cả người, Liễu Trường Khanh thì mừng rỡ:“Thanh Sơn trở lại rồi!”"Tốt tốt tốt.
Ta còn chưa có đi tìm ngươi mà ngươi đã tự mình tìm tới cửa.
Xem bằng hữu của ngươi chết như thế nào trước đi!”Phi Hoàng Thiên Vương cười dữ tợn, mười mấy con yêu quái châu chấu đồng loạt bay ra, chân trước sắc nhọn như cái mâu điên cuồng đâm xuống ba người Dư Sơ Cuồng.
Song tiếng cười còn chưa ngừng lại, trong mắt kép của chúng đã chiếu ra một chuỗi tàn ảnh.
Lý Thanh Sơn tựa hồ đồng thời xuất hiện ở trước mặt mỗi một yêu tướng Phi Hoàng.
Hắn ra quyền, dùng tay chém, dùng cùi chỏ.
trong nháy mắt, toàn bộ yêu ma châu chấu đều chia năm xẻ bảy, chất lỏng bắn tung tóe.
Yêu soái Phi Hoàng còn chưa hết kinh ngạc, Lý Thanh Sơn đã đi tới trước mặt hắn, gần như đụng đến mặt hắn, hỏi:“Chỉ dựa vào ngươi sao?”"Chuyện này sao có thể!"Yêu soái Phi Hoàng cực kỳ hoảng sợ.
Tốc độ đột ngột bộc phát của Lý Thanh Sơn có thể để lại tàn ảnh ở trong mắt hắn, đây căn bản không phải là việc mà tu sĩ Kim Đan hoặc ma soái có thể làm được.
Sau khi Hoa Thừa Lộ thấy hắn thì thả lỏng tinh thần, lúc này nàng hoàn toàn yên tâm rồi.
Nhìn bóng lưng cao lớn của hắn chồng lên hình ảnh trong trí nhớ.
Từ Tây Môn Mỗ Mỗ trước kia cho đến Phi Thiên Hoàng Vương bây giờ, đối thủ từ luyện khí sĩ nhỏ yếu đến Yêu Vương cường đại.
Hắn vẫn đứng trước mặt nàng như cũ, tựa như có thể che chắn hết tất cả mưa gió.
Cơ thể của yêu soái Phi Hoàng chợt lóe lên, nhanh chóng lùi ra sau rồi biến mất trong biển côn trùng cuồn cuộn.
Hắn định phát động chiến thuật biển côn trùng để nhấn chìm Lý Thanh Sơn.
"Ngươi nói ngươi đường đường là Yêu Vương, làm sao lại nhỏ nhen như vậy? Ta chỉ mắng ngươi vài câu thôi mà ngươi đã nói cái gì mà “bằng hữu của Lý Thanh Sơn đều phải chết”, có phải là quá ngu xuẩn rồi không?”Lý Thanh Sơn thả chậm bước chân, không nhanh không chậm bước từng bước theo yêu soái Phi Hoàng.
Mấy sợi Trấn Ma xiềng xích đan xen vào nhau tạo thành một cái lưới hình tròn.
Đám châu chấu gào thét xoay tròn, nhào tới cắn nát.
Sau khi hắn trở thành Yêu Vương, cho dù không dựa vào bất kỳ phép thần thông nào, chỉ dựa vào khí lực của bản thân thì cũng đủ để nghiền nát tên yêu soái Phi Hoàng này.
Sở dĩ hắn lựa chọn ma hóa chỉ bởi vì để che giấu yêu khí tỏa ra trong lúc hắn không để ý, hơn nữa còn cho bản thân một lời giải thích thỏa đáng về thể chất quá mạnh của hắn mà thôi.
“Con lừa trọc chết tiệt!”Yêu soái Phi Hoàng cắn răng nghiến lợi, mắt thấy không thể chạy thoát, hắn huy động toàn bộ yêu khí, vươn móng vuốt bắt lấy cổ họng Lý Thanh Sơn.
"Con lừa ngốc! Cái này ta có thể chịu được ngươi sao?”Lý Thanh Sơn tiện tay nắm lấy cổ tay của yêu soái Phi Hoàng, Trấn Ma xiềng xích cuốn quanh rồi trói chặt lấy đối phương, chế trụ đầu đối phương lại rồi kéo đến trước mặt Lý Thanh Sơn, hắn chỉ vào đỉnh đầu mình nói:“Cái này gọi là tóc!”Sát khí của yêu soái Phi Hoàng tăng vọt, miệng rách thành xúc tu dữ tợn cắn vào đầu Lý Thanh Sơn một cái.
Khi Lý Thanh Sơn ngẩng đầu thì đầu hắn đã hóa thành một cái đầu chùy, xúc tu bén nhọn đứt gãy bay tứ tung.
"Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!”Yêu soái Phi Hoàng ra sức giãy giụa, Trấn Ma xiềng xích vang lên tiếng lạch cạch.
"Trấn Ma!"Lý Thanh Sơn nói, tháp Trấn Ma từ trên trời rơi xuống.
Ầm một tiếng, đè yêu soái Phi Hoàng xuống dưới tháp.
Lý Thanh Sơn tâm niệm vừa động, tháp Trấn Ma kịch liệt thu nhỏ lại, bay vào trong tay hắn.
Hắn nhìn vào bên trong thì thấy yêu soái Phi Hoàng đã biến thành một con châu chấu nho nhỏ, dường như hắn bị khắc chế bởi tháp Trấn Ma này.