Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1646 - Chương 1656: Đại Chiêu

Chương 1656: Đại Chiêu

"Muốn làm gì?"Lý Thanh Sơn cười hỏi, hắc long nhận được một trận cười cợt chết giễu.

Chiếc mặt nạ của hắn đã bị ăn mòn mất một lớp, nhưng phía sau vẫn còn một khối giáp dày cộm nặng nề.

Dường như dáng vẻ bị ma hóa của hắn hoàn toàn là do bộ áo giáo này tạo thành, nó không có ưu điểm gì ngoài sức mạnh phòng ngự mạnh mẽ.

Hắc long dùng hết sức để giãy giụa, Lý Thanh Sơn thấy bộ dạng này thì nở một nụ cười nham hiểm, hắn cố tình không dùng hết sức để nắm chặt, cùng với âm thanh va chạm của kim loại có rất nhiều vảy rồng bị bong tróc ra.

Cơ thể Hắc Long đau đớn kịch liệt khiến hắn gần như phát điên, hắn quấn quanh người Lý Thanh Sơn, bốn cái móng vuốt rồng kẹp chặt lấy những chỗ hiểm trên cơ thể, rồi mở miệng rồng cắn lấy cổ hắn.

Móng vuốt đâm sâu, cùng với tiếng kim loại xoắn lại là sự biến dạng nghiêm trọng của bộ áo giáp ma.

Hắc long siết cổ!Ma khí của Lý Thanh Sơn tiêu tán, ánh sáng ma tâm cũng trở nên mờ nhạt, xung quanh hắn bị quấn lấy một sợi tơ mỏng màu đen, hóa ra là một hắc long thu nhỏ.

Hắn khóa chặt trái tim của ma quỷ của Lý Thanh Sơn khiến cho tu vi không thể sử dụng được, đây không chỉ là đang bóp nghẹt thân thể, mà còn là trực tiếp trấn áp sức mạnh hắn.

"Ta muốn ngươi chết!" Hắc Long gầm lên, mang theo sát khí hừng hực.

"Tiểu tử này quá sư suất, hay nói cách khác là căn bản không có ý chí chiến đấu, nếu như trúng chiêu này thì chuyện thắng bại khó mà nói!" A Tu La Vương lắc đầu, nhưng điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ đó là tại sao đến bây giờ mà hắn chẳng thể cảm nhận được bao nhiêu ý chí chiến đấu?"Không ngờ Trần Ma Đồ Lục mà ta luyện ra hôm nay lại bị người khác trấn áp mất, Nhưng đáng tiếc là ngươi vẫn quá yếu, ta từng xem ngươi là một kẻ thì mạnh, dù là tốc độ tu luyện chậm nhưng không ngờ ngươi vẫn yếu như vậy.

Đừng nói đến so sánh với những Ma Vương mạnh như Vũ Dương Vương hay Âm Dương Vương, dù là người xuất gia nửa mùa như Thực Cốt Vu Vương thì cũng mạnh hơn ngươi.

Trận quyết chiến này thực sự quá nhàm chán.

“Lý Thanh Sơn thầm nghĩ, trong lòng hoàn toàn không thấy tức giận chút nào, tuy nói “dù là sư tử vồ thỏ cũng sẽ dốc hết sức” nhưng đó là vì nếu không dùng hết sức thì con thỏ sẽ chạt mất.

Nhưng còn loại thỏ chỉ điên cuồng cắn xé trên cơ thể sư tử thế này cũng chỉ để cho sư tử phải xấu hổ mà thôi! Tuy nhiên, trong mắt người ngoài, Lý Thanh Sơn quả thực đang ở trong tình thế tuyệt vọng khủng khiếp, áo giáp ma khổng lồ không ngừng vặn vẹo co rút và bị nước màu đen ăn mòn, móng vuốt không ngừng đâm sâu vào trong, dù áo giáp bao nhiều cũng không thể bảo vệ được hắn mãi.

"Tự Khánh, lão tử sẽ nổ tung ma tâm để chết chung với người!” Lý Thanh Sơn kêu to.

"Ngươi.

"Trong lòng Tự Khánh bỗng nhưng khựng lại, tuy chiêu thức của hắn là chiếu thức giết người rất mạnh mẽ, nhưng cũng có lỗ hổng chết người, đó là hắn không thể ngăn chặn được hành động tự kích nổ của kẻ địch.

Nếu một kẻ địch đã quyết tâm tự kích nổ thì trường hợp này không thể tránh khỏi việc trở thành vật thế thân, hắn không sợ chết, nhưng nếu chết theo cách này thì quá đau lòng.

"Chậc chậc, không ngờ ngươi đường đường là một thái tử mà lại phải chết chung với một kẻ như ta, chi bằng ngươi nhận thua đi, ta sẽ cho ngươi một con đường sống.

" Lý Thanh Sơn cười nói.

“Đừng hòng!” Tự Khánh vô cùng tức giận, rõ ràng là đang bị dồn vào bước đường cùng mà còn dám uy hiếp hắn.

“Vậy chúng ta cùng chết đi!” Lý Thanh Sơn nói.

“Đến đây!”Tự Khánh gầm lên một tiếng, dùng hết sức bóp cổ Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn trầm mặc một hồi, tim gan Tự Khánh như sắp nhảy ra ngoài, chuẩn bị tư thế để chạy trốn.

"Ta đùa thôi, chết chung cái gì, ngươi nằm mơ à!"Lý Thanh Sơn cười cười, nhưng trò đùa đã kết thúc, hắn đưa ra hai quyết định:Một, không còn dùng sức mạnh tuyệt đối của Ngưu Ma Biến để nghiền nát, cũng không dùng bất kì sức mạnh biến hóa nào khác, chỉ dùng Trấn Ma Đồ Lục để chiến đấu, nhân cơ hội này để trau dồi sức mạnh mới toanh này, để tránh việc những người đứng xem nghi ngờ.

Hai, nghiêm túc một chút.

Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, để tâm thần trở về bên trong ma tâm.

"Khí tức thay đổi rồi.

"A Tu La Vương vốn đang ngồi xếp bằng, bỗng nhiên đứng dậy rồi nhìn chằm chằm về phía chiến trường, hắn nở một nụ cười tươi rói mà nói:"Cuối cùng cũng có chút thú vị.

""Tự Khánh ta chính là hoàng tộc Đại Hạ, là thiên mệnh chi tử! Ngươi chẳng qua chỉ là một tên dân đen lại dám đấu với ta, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!"Hắc long gầm thét cuộn mình, khiến áo giáp biến thành sắt vụn.

"Ta nhớ trước đây ngươi cũng không ngu ngốc như bây giờ, chẳng lẽ lúc độ kiếp bị sét đánh nên điên rồi?"Lý Thanh Sơn bỗng nhiên mở trừng hai mắt, sát khí bắt đầu sôi trào, lệ khí dâng cao tận trời.

Vòng xoáy huyết sắc bắt đầu gia tốc quay tròn, ma tâm tỏa ra ma quang đánh thẳng vào hắc long đang quấn quanh.

Một phần lớn lực lượng của ma tâm đều đến từ ma tính, hơn nữa dưới tình huống gần như là chơi đùa này, hắn cũng không phát huy thực lực chân chính của mình.

Bình Luận (0)
Comment