Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1659 - Chương 1670: Gặp Lại Người Xưa

Chương 1670: Gặp Lại Người Xưa

Lý Thanh Sơn suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm giác được cái gì đó, lẩm bẩm nói:"Người thích ngồi lê đôi mách nhiều thật!"Hắn thu liễm khí tức, tung người chui vào trong đất.

Chân trước vừa rời đi, chân sau mấy cỗ khí tức cường đại liền chạy như bay tới, trong lòng mấy người đều giật mình:“Sức hủy diệt mạnh thật!”Mây mù trên trời bị quét sạch, rừng rậm cây cỏ bị san bằng, yêu khí còn lưu lại trong thiên địa nồng nặc dọa người, song phương giao chiến đã biến mất không thấy đâu nữa, khiến cho họ có chút thất vọng.

Sau khi hành lễ với nhau, mỗi người đều mở thần niệm ra để dò xét.

Đối với họ mà nói, đây cũng không phải là chuyện tốt mà sự tồn tại của cảnh giới này.

Kết quả của trận chiến đấu này cứ coi như không ảnh hưởng gì đến thiên hạ nhưng cũng đủ để gây ra ảnh hưởng đến cục diện của một châu.

Nhạc Vũ Dương trầm ngâm nói:"Yêu khí này tựa hồ không giống như Yêu Vương bình thường, một bên là Mặc Hải Long Vương, bên còn lại là ai? Nếu hắn có thể giao thủ với Long Vương! Hơn nữa còn không bị đánh chết tại chỗ, chỉ sợ cũng là một vị Đại Yêu Vương.

”Dù hy vọng Phi Thiên Hoàng Vương và Mặc Hải Long Vương trở mặt với nhau nhưng khả năng này thật sự không cao, chỉ sợ là một Đại yêu Vương từ châu khác tới, rất có thể là một trong bảy mươi hai Đại Yêu Vương.

Sâu trong lòng đất, Lý Thanh Sơn nhìn "Hổ Nha" trong tay, trên lưỡi đao màu đỏ tươi xuất hiện một lỗ hổng bắt mắt, nhắc nhở hắn biết sự lợi hại của Mặc Hải Long Vương.

Dù một đao kia đã bắt lấy sơ hở, chặt đứt kiếm của Mặc Hải Long Vương nhưng hắn cũng phải trả một cái giá rất đắt.

Đừng thấy chỉ là một lỗ hổng nho nhỏ, lại có thể trực tiếp phá hỏng kết cấu toàn bộ của thần khí Tu La này khiến cho uy lực và độ bền giảm đi rất nhiều.

Nếu tiếp tục mạnh tay giao thủ với Mặc Hải Long Vương như vậy, thậm chí sẽ trở thành lỗ hổng trí mạng.

Tuy có thể dùng máu chậm rãi khôi phục nhưng Lý Thanh Sơn đã có kế hoạch chuyển sang vũ khí khác.

Thanh đao này thích hợp để nghiền nát những thứ nhỏ yếu chứ không phải để đối phó với kẻ thù mạnh, đặc biệt là đối với một đối thủ như Mặc Hải Long Vương lại trở nên vô cùng mệt mỏi.

Vừa rồi nếu tiếp tục chiến đấu, thanh đao này chắc chắn sẽ gãy!"Dựa vào thực lực bây giờ của ta, đủ để lấy ra thần khí Tu La mạnh hơn từ trong “Đài tế binh khí Tu La”.

Nhưng nơi nào mới có số lượng lớn binh khí dùng để hiến tế chứ?”Lý Thanh Sơn đang nghĩ cất đao đổi vỏ, đổi lấy một thanh "Hổ Nha" này.

Hắn đã hiến tề toàn bộ binh khí tích lũy nhiều năm, nếu muốn có được binh khí càng mạnh hơn thì cần phải có càng nhiều tế phẩm chất lượng tốt hơn.

"Mặc kệ, trở về tìm Tiểu An trước rồi nói sau!"Lý Thanh Sơn bước nhanh xuyên qua hang động cành lá đan xen khó gỡ dưới lòng đất, hắn vẫy cánh không ngừng tăng nhanh tốc độ, không lâu sau đã trở về địa giới của phủ Thanh Hà.

Chợt nhớ lại những mạo hiểm đã trải qua ở đây lúc trước, hắn không khỏi mỉm cười.

"Ta không biết kế hoạch phi thăng của Kim Thiền Linh Vương đang tiến hành như thế nào, hắn còn nói muốn tặng ta một món quà.

Không biết món quà này có thể giúp ta giết rồng hay không.

”Lộn người đi sâu vào trong lòng đất, trong thành Chu Võng ngày xưa, những tác phẩm điêu khắc mà Dạ Du Nhân để lại đã bị mạng nhện giăng khắp nơi bao phủ hoàn toàn, biến thành một sào huyệt thật sự của nhện.

Lý Thanh Sơn hít sâu một hơi, trong yêu khí tràn ngập sự hung ác và tàn nhẫn quen thuộc, cường đại hơn rất nhiều so với trước đây, xem ra nàng cũng không lãng phí thời gian vô ích.

Nhớ đến những ký ức “tốt đẹp” trước đây, hắn mỉm cười gõ vào vách đá:“Tiểu La Ti, ngươi có ở đây không?”Âm thanh vang vọng trong sơn động khiến cho từng cái mạng nhện rung động, trong nháy mắt âm thanh run rẩy biến thành một mảng, ở nơi trung tâm của mạng nhện khổng lồ, có một cái kén khổng lồ được quấn quanh bởi mạng nhện, đột nhiên nó nứt ra một khe hở, tám tròng mắt xanh âm u sáng lên trong bóng tối.

"Bắc Nguyệt!"La Ti Chu Hậu từ bên trong đi ra, trên khuôn mặt kiều diễm tràn đầy sự vui mừng, nàng bước nhanh về phía Lý Thanh Sơn, váy dài màu đen kéo lê phía sau, bồng bềnh muốn bay.

Lý Thanh Sơn bước lên cây cầu dài được kết thành từ tơ nhện, dang hai tay ra ôm nàng:"Ngươi cũng đã vượt qua ba lần thiên kiếp rồi!""Ngươi biết không? Ta vẫn luôn chờ ngươi, chờ ngươi trở thành đồ ăn của ta!"Nụ cười trên khuôn mặt của La Ti Chu Hậu đột nhiên trở nên tàn nhẫn hung ác, miệng nàng chợt cắn lên trên cổ của Lý Thanh Sơn.

Nàng đã chờ giờ khắc này quá lâu rồi, nhịn không được muốn nhìn thấy hắn kêu gào cầu xin tha thứ.

“Ăn ngon không?”Lý Thanh Sơn hỏi.

"Ngươi.

"Sắc mặt La Ti Chu Hậu thay đổi, nàng phát hiện răng nanh sắc nhọn của mình không thể nào đâm thủng được da thịt của hắn.

Sức lực trên hai cánh tay của hắn càng ngày càng mạnh, nàng lập tức thi triển phép thần thông thiên bẩm, da thịt chuyển sang màu bạc nhưng nàng lại hoảng sợ phát hiện ra nàng không thể ngăn cản được cánh tay đang dần dần ép chặt vào kia.

Đột nhiên nàng nhớ tới câu nói đầu tiên của hắn sau khi họ gặp lại nhau:“Ngươi cũng đã trải qua ba lần thiên kiếp rồi!”Chẳng lẽ hắn đã trở thành Yêu Vương rồi!"Đừng náo loạn, ta vừa mới đánh một trận cùng Mặc Hải Long Vương nhưng lại không chiếm được món hời gì cả, tâm trạng có chút không tốt lắm.

Thời điểm như này nam nhân rất dễ sử dụng bạo lực, ngươi thật đúng là không nhớ gì cả.

Bình Luận (0)
Comment